Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 456: Đi Thăm Bố Vợ (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Sau khi đến nhà bố vợ, tuy mới chỉ là lần thứ hai gặp mặt bố vợ và mẹ vợ, nhưng bởi vì khí chất đặc biệt của Hàn Bá Hổ, khiến cho việc tôi với Bàn Tử, với ông ấy ở cùng với nhau rất là thoải mái. Nói thế nào đây nhỉ, lúc cả nhà ở cùng nhau thì cũng được, chỉ cần lên thư phòng, lúc còn lại ba người chúng tôi, thì ông ấy hoàn toàn không còn ra vẻ trưởng bối nữa, thậm chí còn rất giống như bạn bè cùng trang lứa.
Việc Đường Nhân Kiệt xảy ra chuyện đương nhiên là Hàn Bá Hổ đã biết, nhưng ông ấy lại không biết là Đường Nhân Kiệt đã chết, ông ấy chỉ biết là Đường Nhân Kiệt biệt tăm biệt tích, phía kinh thành có cử một thái tử Đảng (con cháu của quan chức cấp cao) đến để thay thế vị trí của Đường Nhân Kiệt. Thanh niên này rất dứt khoát, vừa mới đến chưa được mấy ngày đã xử lý chuyện của tập đoàn Đại Đường được ổn thỏa, khai trừ hẳn một mớ lão thần, đề bạt một nhóm thanh niên được lên chức, còn chủ động nộp thuế cho chính phủ.
"Thanh niên đó liệu có phải mang họ Lưu không?" Tôi hỏi.
"Hình như là vậy, tên là Lưu gì gì đó, à phải rồi, Lưu Văn Thanh, chính là cái tên này." Hàn Bá Hổ nói.
Nghe đến đây, tôi cũng có chút cảm khái, con trai của Đường Nhân Kiệt chết trong Mười hai hang quỷ, đó là đứa con duy nhất, bây giờ ông ta chết rồi, tập đoàn Đại Đường mà ông ta cố gắng cả đời cứ như vậy mà bị nhà họ Lưu cử một người đến tiếp quản, cả một đời người ta mưu toan cái gì cơ chứ?
"Cậu quen nó hả?" Hàn Bá Hổ hỏi.
"Không quen, nhưng mà chống lưng của Đường Nhân Kiệt chính là nhà họ Lưu trên kinh thành, bây giờ ông ta chết rồi, nhà họ Lưu phái người đến tiếp nhận thì cũng là chuyện bình thường." Tôi nói.
Hàn Bá Hổ khẽ gật đầu rồi nói: "Phải rồi, nhắc đến chuyện này, có một thứ vẫn phải đưa cho cậu xem thử, để sớm có sự đề phòng."
Nói xong, Hàn Bá Hổ cầm ra một quyển sổ kế hoạch, đây là kế hoạch xây trạm thủy điện Du Kiến đắp đê ngăn sông trên sông Lạc Thủy, chuyện này trước đây tôi đã nghe người ta nhắc đến, biết được công trình này chỉ là một chiêu bài để mượn danh nghĩa, mục đích thật sự đó là Lưu Khai Phong muốn chặn dòng chảy của sông Lạc Thủy khiến cho bí mật của Mười hai hang quỷ được lộ ra trước mặt mọi người.
"Cái này là Lưu Văn Thanh mới đề xuất ra gần đây, vốn dĩ kế hoạch này sớm đã được phê duyệt, nhưng tôi vẫn luôn cho rằng do vấn đề ngân sách đang bị đè nặng, kết quả lần này Lưu Văn Thanh này lại nói hắn đồng ý bỏ vốn ra, cậu biết đấy, những dự án thế này thật ra không cho phép người ngoài được nhúng tay vào, nên đã bị tôi từ chối. Kết quả thằng nhóc này kéo mấy công ty nhà nước từ Bắc Kinh tới để đầu tư, vậy thì không còn lý do gì để từ chối nữa, gần đây đang tổ chức cuộc họp, sau khi có đủ nguồn vốn thì e là rất nhanh sẽ được lên lịch trình đấy." Hàn Bá Hổ nói.
Tôi với Bàn Tử nhìn nhau một cái, đều biết ngay chuyện này có nghĩa là gì. Lần trước Lưu Khai Phong được xem như là được ăn cả ngã về không, nhưng lại chẳng vét được chút gì cả, thằng cha này chắc chắn là kiểu người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cho nên tất nhiên ông ta sẽ tiếp tục đến chương tiếp theo là Mười hai hang quỷ này, trạm thủy điện trên sông Lạc Thủy, đối với họ mà nói thì thật ra là một dự án nhỏ, dù sao thì sông Lạc Thủy vốn dĩ được xem như là một nhánh sông nhỏ, thậm chí xét từ mực nước của sông Lạc Thủy, trạm thủy điện này không hề có giá trị đầu tư, kết quả đó là vì sự tư lợi của Lưu Khai Phong mà miễn cưỡng tiến hành, nói thẳng ra đó là không coi trọng tiền thuế mà người ta nộp lên.
Bàn Tử cười nói: "Mấy người này làm việc thật là "có đức", mấy năm trước tôi còn nghe nói rằng, có một số người a, còn chuyên môn tìm một mớ thầy phong thủy, rồi lại phái một vài lính công trình, theo sự chỉ huy của thầy phong thủy, ngoài mặt thì là một đội khảo sát, nhưng thật ra sau lưng thì là tầm long điểm huyệt giúp bọn họ đi tìm mộ địa, ây da, từ xưa hai chữ Danh lợi là vây khốn người ta nhất a!"
Ngay vào lúc này, điện thoại của tôi đột nhiên reo lên, tôi nhìn số điện thoại, vậy mà lại là Tiểu Thất gọi đến, mí mắt phải của tôi giật một cái, chẳng lẽ anh trai tôi ở Thiên Tân đã gặp phải vấn đề gì rồi sao?
Sau khi tôi bắt máy thì liền hỏi: "Có chuyện gì thế cô em?"
"Em gửi cho anh một đường link bên Wechat, anh xem thử đi." Tiểu Thất nói.
Tôi mở Wechat lên nhấp vào đường link xem thử, hình như đây là một trang web nội bộ, đó là một buổi bán đấu giá, món đồ được bán trong buổi đấu giá này đều có giá khởi điểm cực kỳ cao, nhìn giá đưa ra cho mấy món đồ cái nào cái nấy cũng đỉnh. Kết quả lúc tôi kéo đến cuối trang web, tôi phát hiện ra món bảo bối áp chót ở dưới cùng, vậy mà lại là một nửa khúc xương.
Khúc xương màu vàng.

Bình Luận

0 Thảo luận