Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 389: Có Những Chuyện Nên Làm (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Nếu cậu thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé!
Tôi mở miệng nhưng không nói được gì, cảm thấy mình không còn dám nghĩ mọi chuyện đơn giản nửa, sự phức tạp của nó vượt quá sức tưởng tượng của tôi. Trên chiếc thuyền của Tôn Liên Thành, chúng tôi gặp phải quan tài trận, đại hòa thượng, những nguy hiểm này bề ngoài chẳng là gì cả, quan trọng là những âm mưu ẩn sau bên trong nó.
"Tôi chỉ muốn hỏi, lão Trần có gặp nguy hiểm không?" Lý Thanh lúc này lên tiếng.
Bà lão nói: "Theo lý thì không, Quỷ Thợ May không giết người, huống chi Trần Đông Phương lại là hậu duệ của Trần Cận Chi, còn là tâm phúc của Lục Gia, nhưng tên này chúng ta có thể nhìn thấu hắn thì đã không phải là Quỷ Thợ May ."
"Cho tôi một chiếc thuyền." Lý Thanh đứng lên nói.
"Ngồi xuống, cậu muốn làm gì? Đi chết sao?" bà lão trừng mắt nhìn Lý Thanh hỏi.
Lúc này Lý Thanh đột nhiên lấy ra một con dao găm kề vào cổ tôi và nhìn mọi người nói: "Chuẩn bị thuyền cho tôi, các người chắc chắn biết Quỷ Thợ May muốn đưa lão Trần đi đâu, nói cho tôi biết địa điểm. "
"Lý Thanh!" Bàn Tử giật mình, hướng về Lý Thanh hét lớn.
"Đồ vô dụng, cậu có biết cậu đang làm gì không? Lão Lục đã nói với tôi rất nhiều lần, sau này cậu sẽ là người kế vị ông ta, cậu có biết Lý gia cần một người kế vị ngoan ngoãn không? Dù hậu quả có ra sao, thì Trần Đông Phương cũng là tự làm tự chịu!" Bà Lý nói.
"Phu nhân, các người đều nghĩ về Lão Trần quá phức tạp, tôi thừa nhận ông ta có âm mưu, tôi cũng biết ông ta rất muốn biết sự thật về chuyện này, nhưng Lão Trần khác với mọi người, các người một là muốn rồng thật, một là muốn bất tử, nhưng Lão Trần chỉ muốn bước ra khỏi chuyện này và cho con cháu đời sau được bình an. Sở dĩ mỗi bước đi của ông ấy đều thận trọng là vì ông ấy biết các người không tin ông ấy bởi vì thân phận của ông ấy là hậu duệ của Trần Cận Chi, nhưng tôi tin ông ấy, Lão Trần là người dẫn đường tôi, tôi không thể trơ mắt nhìn ông ấy chết!" Lý Thanh nói.
"Đồ vô dụng này, Quỷ Thợ May muốn giết ông ta, cậu có thể ngăn cản được sao?" Lão phu nhân tức giận nói.
"Cản không được cũng phải cản, phu nhân, tôi biết bà không coi chúng tôi là con người, những chuyện nên làm Lý Thanh tôi nhất định sẽ làm. Giống như tôi biết có nguy hiểm trên thuyền nhưng tôi vẫn đi vào, vì tôi biết bà ở bên trong, con người sống trên đời không thể cứ sống mãi theo sở thích của mình được." Lý Thanh nói.
Bà Lý liếc nhìn Lý Thanh rồi nói: "Điều mà Lão Lục thích chính là sự chân thành của cậu, cậu hãy bỏ dao xuống, tôi sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra. Tôi sẽ không nói cho Lão Lục biết, tôi sẽ cố gắng hết sức hỗ trợ cậu trở thành người kế vị Lão Lục."
"Có những việc nên làm, có những việc không làm được. Tôi không thể nào nhìn Lão Trần chết được, hãy cho tôi một chiếc thuyền. Tôi biết cậu ta rất quan trọng với các người. Nếu các người không cho tôi chiếc thuyền hay nói cho tôi biết Lão Trần ở đâu, tôi sẽ giết cậu ta ngay lập tức, tôi nói được làm được." Lý Thanh nói xong, anh ta đưa con dao rạch vào cổ tôi, lập tức tôi cảm thấy bỏng rát và đau.
"Cho anh ta một chiếc thuyền!" Lúc này, anh trai trầm mặc hồi lâu rốt cục cũng lên tiếng.
"Tôn Trọng Mưu, đừng khiêu khích Quỷ Thợ May đó, cậu không phải đối thủ, cậu biết không?" Bà lão nói.
Anh trai tôi đứng dậy nói với Lý Thanh: "Thả cậu ấy ra, tôi đưa thuyền cho anh, tôi sẽ nói cho anh biết bọn họ sẽ đi đâu."
Lý Thanh nhìn anh trai tôi, đẩy tôi tới đó, anh ta nhìn anh trai nói: "Tôi tin cậu bởi vì cậu là Tôn Trọng Mưu, không lừa người khác."
Anh trai không nói gì, đưa tay về phía bà lão Lý và nói: "Đồ."
Bà Lý tức giận nói: "Tôn Trọng Mưu, cậu có biết cậu làm như vậy là có ý gì không?"
"Tôi nói, tôi cũng tin Trần Đông Phương, bà tin không?" anh trai nheo mắt nhìn bà lão nói.
Lời nói của anh trai làm tôi ấm lòng. Về Trần Đông Phương, tôi từng nghi ngờ chuyển sang tin tưởng, rồi lại nghi ngờ và tin tưởng, sau vô số thăng trầm, lời nói của bà Lý hôm nay lại khiến tôi thêm tin tưởng về Trần Đông Phương. Suy cho cùng thì đây thực sự là một người mà tôi không thể nhìn thấu.
Nhưng những lời này của anh trai đã khiến tôi yên tâm hơn.
Tôi sẽ không nghi ngờ Trần Đông Phương nữa.
Bởi vì chữ "tin ông ta" là do Tôn Trọng Mưu nói ra.

Bình Luận

0 Thảo luận