Người dịch: Đuông dừa
.
Nguồn: Đình Này Có Ngư.
Trong lúc tôi vẫn đang nghĩ ngợi thì đột nhiên trên sông có một con thuyền đang từ từ trôi ra. Đây là một con thuyền màu đen, nói màu đen cũng không hẳn đúng, nó giống màu đỏ sậm hơn. Có một người tay chắp phía sau đang đứng ở mũi thuyền, trên mặt người đó đeo một chiếc mặt nạ, không phải ông nội tôi thì còn ai nữa? Nhìn thấy ông nội một lần nữa cho dù trong lòng tôi đã tha thứ cho ông nhưng cảm xúc của tôi vẫn rất hỗn độn. Tha thứ thì tha thứ rồi, nhưng nếu sau này có cơ hội gặp lại tôi cũng không biết phải dùng thái độ nào để đối mặt với ông, dù gì ông cũng đã không còn là ông lão không thể xa tẩu thuốc đã gắn bó với tôi trong suốt hơn hai mươi năm nữa rồi.
"Thành hoàng gia tới rồi, còn không mau lấy dấu?" Bàn tử nói.
Bàn tử vừa dứt lời, ông nội đứng nơi đầu thuyền phất tay, một bảo ấn hình vuông màu đen bay lơ lửng trong không trung, bảo ấn ấy thuần đen có khắc chín con kỳ lân, trên thân mỗi con còn có một tiểu quỷ trông cực kỳ tinh xảo bay trong không trung một vòng.
"Đã có ấn của Thành hoàng, ta sẽ đưa người đi." Quỷ vương cúi đầu nói.
Bàn tử ngồi ngay ngắn trên mặt đất chắp hai bàn tay lại với nhau bắt đầu niệm kinh. Kinh mà anh ta đọc tôi nghe không hiểu, chắc là kinh siêu độ trong lời của anh trai. Trong mớ hỗn độn trên trời, Thập bát quỷ vương giơ tay ra, một cây cầu hình thành nối giữa mặt nước và trông trung, vô số những vong hồn trong nước đi qua cầu cuối cùng ở bên ngoài quỷ môn quan, được tiểu quỷ hướng dẫn cho họ đường dẫn Hoàng tuyền rồi mới mở quỷ môn quan tiến vào trong. Vô vàn u hồn dưới sông khi đứng trước quỷ môn quan trông giống như những con kiến nối đuôi nhau đi vào. Thấy cảnh này ai cũng sẽ khó chịu trong lòng, cảm thấy khi còn ở dương gian không cần biết cao quý hay tầm thường, một khi ở giữa ranh giới âm dương đứng ngoài quỷ môn thì đâu phân gì cao thấp? Trước mặt quỷ thần chúng sinh đều chỉ bé nhỏ như những con kiến.
Đợi vô số những oan hồn vong linh đều đã qua quỷ môn, Quỷ vương lần nữa cúi đầu với Bàn tử và Thành hoàng gia, đám màu đen hỗn độn ở phía trên tế đàn dần dần biến mất.
Sau khi quỷ môn và Quỷ vương biến mất, tôi nhìn về phía tế đàn, anh trai và Thành hoàng gia lần nữa bốn mắt nhìn nhau.
Tôi đột nhiên cảm thấy lo lắng, tính khí nóng nảy của anh trai sẽ không trực tiếp động thủ với ông nội ở nơi này chứ? Hai người bọn họ cứ đứng nhìn nhau như thế. Với sự khôn lanh của Bàn tử, anh ta chắc chắn sẽ không kẹt vào giữa vũng bùn này. Trong khi tôi vẫn đang quan sát hai người không hề để ý Bàn tử đã quay lên bờ từ lúc nào rồi. Đầu anh ta đầy mồ hôi nói với tôi: "Anh trai của cậu đúng là giảo hoạt mà, đây rõ ràng là lợi dụng Bàn gia làm cu li khổ sai cho anh ta. Giờ thì xong rồi, vốn dĩ Bàn gia tôi lén lút tới đây, trước vì cứu anh trai cậu mà đã làm lộ thân phận, giờ lại dùng kim bài của sư phụ để mở quỷ môn, có lẽ sư phụ của tôi đã biết rồi. Các người giờ hay rồi, có Bàn gia tôi là thảm thôi."
"Anh mở quỷ môn độ vong hồn đây là chuyện tốt, là việc thiện, các đạo sĩ chẳng phải đều lấy muôn dân trăm họ làm trọng sao? Anh làm việc tốt lẽ nào sư môn các anh còn trách anh?" Tôi nhìn Bàn tử nói.
"Cậu ấy à, nghĩ đơn giản quá rồi. Chuyện mười hai hang quỷ lẽ nào âm giới không biết? Quỷ đạo không kính trọng chư thần chư thần lẽ nào không biết? Lý do cho chuyện này chỉ có thể là nhắm một mắt mở một mắt không quan tâm. Bàn tử tôi làm vậy có lẽ đã tự chuốc rắc rối rồi." Bàn tử lau mồ hôi trên người.
Đây chính xác là những gì tôi nghĩ, có lẽ là một bí mật, mà bí mật này có liên quan đến quỷ đạo. Nhưng lúc này, tôi không có thời gian để suy nghĩ về vấn đề này, điều tôi lo lắng chính là anh trai và ông nội của tôi đang ở trước mười hai hang quỷ, hai người nhìn nhau lâu như vậy liệu có đánh nhau không.
"Bàn gia, hai người bọn họ không định đánh nhau đấy chứ?" Tôi lo lắng hỏi Bàn tử.
"Trời, cái tính khí của anh trai cậu thì có việc gì mà không dám làm? Có cần bàn gia tôi đưa cậu qua đó cậu khuyên hai người đó không?" Bàn tử hỏi.
Tôi muốn đồng ý nhưng cuối cùng lại lắc đầu. Ông nội không muốn giải thích với chúng tôi quá nhiều, anh trai lại có sự cao ngạo của anh ấy, hai người này mà muốn làm cái gì lẽ nào lại nghe tôi ư?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận