Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 347: Vẫn Là Vô Đề (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Hàn Lam
.
Bây giờ tuy là ngoài mặt tôi có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cực kỳ chấn động, khoảng thời gian này chuyện của Quỷ Đạo dây dưa không rõ, tôi gần như đã quên mất, thật ra nhà họ Trần ở Phục Địa Câu cũng có vô số bí mật, bất kể là chuyện tổ tiên của Trần gia là Trần Cận Chi năm đó diệt sạch cả nhà Diệp gia, hay là tộc trưởng mấy đời của Trần gia bây giờ sau khi chết đều bị người giấy ngựa giấy quan tài đá kéo đi, những chuyện này đều là những câu đố khó mà giải được.
Nếu như bây giờ Tôn Liên Thành đã một lần nữa kéo chủ đề và sự chú ý của chúng tôi quay về lại chỗ này, tôi cũng nhìn sang Trần Đông Phương, tuy tôi đã dần dần chấp nhận và tin tưởng Trần thúc thúc có tình đồng chí thân như thủ túc với cha tôi này, nhưng tôi cũng hy vọng là ông ấy có thể cho tôi được nhiều câu trả lời hơn, cho dù không cần đáp án, thì tôi cũng cần một chút thông tin.
"Chuyện của nhà họ Trần, tôi biết cũng không nhiều, cái này thì tôi đã nói ngay từ đầu rồi, cho nên trong chuyện này Trần gia rốt cuộc là đóng vai trò gì, tôi cũng không biết. Chuyện tôi biết đó là, giống như có người từng nói, trên thế giới này căn bản không có tình bạn vĩnh cửu, chỉ có lợi ích vĩnh cửu, năm đó lúc Quách Trung Dung lôi kéo bốn nhà Diệp, Lý, Tôn, Trần, ngoài việc thân phận và địa vị của ông ấy vô hình chung đã uy hiếp họ, còn hứa hẹn đưa ra điều kiện vô cùng hậu hĩnh, nhưng nói một câu mà có thể mọi người càng thấy khó tin hơn, sở dĩ nhà họ Trần từ chối, không phải là vì Trần gia có mục đích và kế hoạch riêng của mình, mà là thế hệ sau của Trần gia, đều đang cố gắng muốn thoát ra khỏi bố cục của Trần Cận Chi, Diệp Tử, cháu đã từng nhìn thấy lời nguyền của Trần gia rồi, là con người thì đều có thể hiểu rõ, Trần Cận Chi không thể nào chỉ vỏn vẹn khiến thế hệ sau của nhà họ Trần phải chịu lời nguyền, rồi một ngày nào đó trong tương lai sự hy sinh của Trần gia chắc chắn sẽ có được một hồi báo rất lớn, có lẽ trong lòng Trần Cận Chi, chuyện này là đáng, tất cả mọi sự hy sinh đều là đáng giá, nhưng mà thế hệ sau của Trần gia, sau khi trải qua lời nguyền trong mấy đời đều vô cùng lo sợ đối với sự sắp xếp của Trần Cận Chi, cho dù là tương lai sẽ có hồi báo rất lớn, nhưng họ cũng không muốn phải trả cái giá như vậy, ông Ba của cháu và ngay cả ta, cũng đều nghĩ như vậy. Cậu có thể hiểu cảm giác sau khi cậu chết đi, thì sẽ có người giấy ngựa giấy không biết từ đâu đến kéo cậu đi không? Thậm chí cậu còn không biết thi thể của bản thân sẽ bị kéo đi đâu, sẽ bị chúng làm những gì, thậm chí có thể là bị phơi khô để làm bánh thịt người, chuyện này có ai mà biết đâu chứ?" Trần Đông Phương nói.
Nghe những lời mà Trần Đông Phương nói, theo lẽ thường mà nói thì có lẽ là tôi không nên tin, dù sao thì sự hy sinh của Trần gia là sau khi chết đi, hơn nữa sau khi trải qua cái giá mà nhiều thế hệ như vậy đã bỏ ra, nhìn thấy lợi ích sắp sửa đến mà lại muốn từ bỏ sao, nhưng sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi lại có thể hiểu được cảm giác này.
Bởi vì tôi, gần như cũng giống như người của nhà họ Trần, chịu đựng những thứ "không tầm thường" mà người khác sắp xếp lên người tôi. Có thể sẽ có người cho rằng vào một ngày nào đó tôi sẽ vô cùng lợi hại, nhưng tôi lại không thể chấp nhận được việc bản thân mình bây giờ đang ở giữa một vòng xoáy, tôi cực kỳ muốn thoát ra khỏi đó, sống cuộc sống của một người bình thường.
"Cháu hiểu." Tôi nhìn Trần Đông Phương rồi nói.
"Đương nhiên, suy nghĩ của mỗi người đều khác nhau, mọi người còn nhớ cô con gái của A không? Cô ta giống như một hỗn thế ma vương phải không? Thật ra tôi cũng có một đứa con gái. So với cô ta thì thậm chí còn tệ hơn rất nhiều." Trần Đông Phương cười khổ rồi nói.
Lúc này, Lý Thanh đột nhiên nhịn không được mà bật cười, tôi cũng nhớ đến cô gái giống hệt như hỗn thế ma vương kia, cũng cảm thấy không nhịn cười được, có lúc tôi từng cho rằng tính cách của Tiểu Thất giống giống với cô gái kia, nhưng thử so sánh thì mới phát hiện ra, tuy là có một chút tương đồng ở một vài điểm nào đó, nhưng Tiểu Thất còn ra dáng con gái hơn rất nhiều so với Hỗn thế ma vương kia. Chẳng lẽ, Trần Đông Phương còn có một cô con gái còn liều lĩnh hơn cả nhà đầu kia?
"Trần Nhược Nam, đây là cái tên mà tôi đặt cho nó, tôi không tính có con trai, bởi vì muốn kết thúc lời nguyền của nhà họ Trần ngay trên người tôi, thậm chí tôi cảm thấy không chắc chắn, nên mới để nó đi làm con thừa tự, kết quả, nha đầu này lại đổi mất một chữ trong tên của mình, Trần Thắng Nam, thắng được cả đàn ông con trai, sau khi nó biết được một số chuyện, thì tỏ ra cực kì có hứng thú sâu sắc, cũng có thể nói, nó rất tò mò cơ duyên lớn trong tương lai mà Trần gia đã dùng lời nguyền trong mấy đời để đổi lại, đã thoát khỏi nỗi sợ vốn có, nó đều không coi tôi và ông Ba của cậu ra gì, cho rằng bọn ta là kẻ khiếp nhược, thậm chí nó còn cảm thấy bản thân mình có thể trở thành nhân vật giống như Võ Tắc Thiên, dựa vào sự hy sinh mấy đời của Trần gia. Thắng Nam lại còn kết nghĩa kim lan với tiểu nha đầu của nhà A kia nữa, hai đứa nó thậm chí còn lập lời thề là phải giải cho ra bí mật này, có một ngày sẽ chia đều thiên hạ." Trần Đông Phương sờ nhẹ lên mũi, cười khổ rồi nói.
Nghe Trần Đông Phương nói vậy, tôi đột nhiên không biết nên nói gì cho phải, tôi từng đồng cảm với A, bây giờ lại có chút đồng cảm với Trần Đông Phương, tôi nhịn không được bèn hỏi: "Phải rồi, nha đầu kia bây giờ đang ở đâu thế?"
"Hai đứa nó cùng biến mất rồi, ai mà biết được đã chạy đi đâu cơ chứ. Chắc là lần theo long mạch rồi." Trần Đông Phương nói.

Bình Luận

0 Thảo luận