Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 385: Biến Cố (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Hàn Lam
.
Lý lão thái vừa nói xong, cả đám thanh niên cường tráng kia lập tức hành động, Bàn Tử với Lý Thanh liền đứng chắn trước mặt tôi, Bàn Tử nói: "Lão phật gia, người như vậy là lại có ý gì nữa đây? Lý Thanh là thuộc hạ của Lục Gia, Tiểu Bàn tôi cũng xem như là vãn bối của người, huống hồ chi Diệp Tử còn là cháu ngoại của người nữa, vừa mới gặp mặt đã bắt trói, đây đâu phải là cách đón khách đâu a!"
"Đừng có mà kết thân với ta, trói đi!" Lý lão thái nói.
Nhìn thấy mấy người kia cầm theo dây thừng đi về phía ba chúng tôi, trong lòng tôi thật sự rất mơ hồ, đúng lúc không dễ dàng gì mới giữ được một mạng sống sót khỏi tay của huyết nhân, thì lão thái thái mà chúng tôi vẫn luôn khổ công tìm kiếm này vậy mà lại muốn trói hết chúng tôi lại?
"Tôi xem ai dám!" Bàn Tử thủ thế rồi kêu lớn lên một tiếng. Nói xong, anh ấy nói với Lý lão thái: "Lão thái thái, bà làm vậy là không được rồi, bà đi mà không nói ai tiếng nào, cháu gái Tiểu Thất của bà tìm đến tôi với Diệp Tử, hai chúng tôi vì đi tìm bà mà suýt nữa mất mạng mấy lần, bà nói trói là trói sao? Làm việc như vậy à?"
Lý lão thái hình như vô cùng khó chịu, bà ta phẩy phẩy tay với mấy người kia, lúc này, tôi nhìn thấy những người đó đi vào trong mấy túp lều, cầm ra mấy khẩu súng tiểu liên, Lý lão thái nói: "Kẻ nào dám động thủ, bắn ngay!"
Mấy họng súng đen ngòm ngòm đó chĩa về phía chúng tôi, Bàn Tử cũng chùn chân, Lý Thanh lúc này mới cắm dao găm vào chỗ thắt lưng rồi nói: "Đừng chống cự, tính khí của phu nhân không tốt, bà ấy thật sự sẽ nổ súng đó!"
Ba người chúng tôi giơ tay lên tỏ ý đầu hàng, không biết vì sao, từ khi anh trai tôi vừa xuất hiện, tôi liền không cảm thấy khẩn trương lo lắng chút nào, cho dù bây giờ lão thái thái cầm súng chĩa vào tôi tôi cũng không sợ.
Sau khi chúng tôi đầu hàng, mấy người đó bước lên thuyền trói gô chúng tôi lại, còn trói một cách rất nghiêm túc chắc chắn, không cho chúng tôi chút mặt mũi nào, cuối cùng thì xách chúng tôi vứt lên bờ.
Lúc này, anh trai tôi cuối cùng cũng từ từ chèo chiếc bè trúc vào đến bờ, anh ấy nhìn ba người chúng tôi đang bị trói một cái, trong mắt không hề có chút gợn sóng nào, cũng không hề nói gì, mà trực tiếp vác chiếc bè trúc của anh ấy đặt lên trên bờ.
"Tôn Trọng Mưu, chẳng lẽ cậu không muốn thử giải thích sao? Tại sao mấy người này lại lên thuyền quỷ, chúng còn có quan hệ gì với Quỷ Thợ May?" Lão thái thái nhìn anh trai tôi rồi nói.
"Bà hỏi họ đi, tôi không biết." Anh trai tôi nhỏ giọng, nói.
"Không phải chứ Lão thái thái, cái gì mà Quỷ Thợ May, chúng tôi đâu có quen biết a, tôi đã nói mà, tại sao bà có thể vừa mới gặp mặt đã bắt trói chúng tôi lại rồi, trong này chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, đúng là hiểu lầm thật! Chúng tôi căn bản không quen biết Quỷ Thợ May gì hết!" Bàn Tử nói.
"Cái rắm, tên mập nhà cậu trong miệng không có một câu nào là nói thật cả, không có Quỷ Thợ May, ai có thể gọi con thuyền quỷ đó ra được? Các người bước lên con thuyền đó vậy mà lại còn còn thể sống sót, thật sự coi ta là đồ ngốc sao?" Lão thái thái hừ lạnh rồi nói.
"Lão thái thái, bà thấy rõ rồi đó, đây là Lý Thanh, là cái người biết đá xoáy, bà không tin tôi với Diệp Tử, nhưng cũng phải tin cậu ta chứ? Cậu ta còn là người của Lục gia! Chúng tôi làm thế nào lên được thuyền, rồi làm thế nào mà sống sót, cậu ta biết rõ nhất. Tôi nói chứ có thể nào cởi trói cho Tiểu Bàn tôi trước được không? Tôi là người vừa mới chết hụt, cơ thể không còn được linh hoạt như lúc trước nữa đâu, đang yếu nhớt đây này!" Bàn Tử nói.
Lão thái thái nhìn Lý Thanh một cái, hình như bà ấy đã nhận ra được Lý Thanh, kêu người cởi trói cho Lý Thanh, nhưng tôi với Bàn Tử thì vẫn bị trói, Lý Thanh ngày thường với cái dáng vẻ bất cần đời không sợ trời không sợ đất, ở trước mặt lão thái thái thì biểu cảm cũng co rúm, lão thái thái gằm nét mặt xuống, nói: "Đi theo ta."
Hai người họ chui vào trong một túp lều, ở mãi trong đó hơn nửa tiếng đồng hồ thì hai người mới bước ra, đoán chừng Lý Thanh đã giải thích cho bà ấy điều gì đó, sau khi bước ra thì biểu cảm trên mặt của lão thái thái đã dịu đi rất nhiều, bà ấy gật đầu với mấy người kia ra dấu một cái, mấy người đó mới bước đến cởi trói cho chúng tôi, chỉ là sau khi cởi trói xong, lão thái thái không nói câu nào, bầu không khí bắt đầu trở nên kì lạ một cách khó hiểu.
Vừa hay lúc này Lý Thanh bước đến bên cạnh chúng tôi, Bàn Tử hỏi: "Chuyện này là thế nào thế?"
"Người thanh niên mà Tôn Liên Thành dắt theo đó, chính là Quỷ Thợ May trong truyền thuyết, chứ không phải là quỷ nước của nhà họ Tôn." Lý Thanh nói một cách bất lực.
"Cmn, Bàn gia ta sớm đã phải nghĩ đến rồi chứ, nhà họ Tôn đào đâu ra nhân vật lợi hại như thế được?!" Bàn Tử vỗ lên đầu một cái, vẻ mặt thất vọng.

Bình Luận

0 Thảo luận