Theo như ý của anh trai tôi, thật ra anh ấy biết được vấn đề mệnh bàn đặc biệt của tôi từ chỗ một người khác, cũng biết vấn đề này của tôi sẽ dẫn đến chuyện gì, điều quan trọng nhất đó là, anh ấy cũng biết trong tay Thành Hoàng của Phục Địa Câu có thủ dụ đặc c·á·c·h của Trương Thiên Sư dành cho tôi, cũng có nghĩa rằng, ở Phục Địa Câu thì tôi được an toàn, hoặc có thể nói, tôi được an toàn trong địa bàn của vị Thành Hoàng này, nhưng ra khỏi nơi này liệu có ai vì "Quỷ khí" của tôi mà một chưởng đánh chết tôi hay không thì khó nói lắm.
Nghĩ đến chuyện nhiều năm như vậy tôi ở bên ngoài đi học hay làm gì cũng đều là thập tử nhất sinh, tôi bèn có chút hoài nghi nhân sinh, mà Bàn Tử nói Thành Hoàng đó là người dương gian, tôi mới hỏi anh trai: "Vậy anh có biết ở chỗ chúng ta ai là Thành Hoàng không? Ông ta nói mình là người dương gian, làm việc ở âm gian, Bàn Tử suy đoán ông ta có khả năng là người của Quỷ Đạo, một môn phái thần bí đã biến mất."
Anh trai tôi nói: "Bàn Tử đúng là biết nhiều hiểu rộng."
"Sao thế, anh biết là ai à?" Tôi hỏi.
"Không biết, anh từng giao đấu với ông ta, n·g·ư·ờ·i này rất lợi hại." Anh trai tôi lắc đầu rồi nói.
Rốt cuộc tôi không biết anh trai tôi là không biết thật, hay là không muốn nói, chuyện này nói ra cũng lạ, ánh mắt của Thành Hoàng đó tôi trông có vẻ vô cùng quen thuộc, lúc đó tôi cảm thấy mình chắc chắn có thể nhớ ra người này là ai, hoặc có thể nói là nếu tôi gặp lại ánh mắt như vậy một lần nữa tôi có thể nhận ra ngay, nhưng sau đó tôi lập tức quên sạch sẽ tất cả những kí ức về ánh mắt đó, điều này khiến tôi không khỏi nghi ngờ liệu có phải vị Thành Hoàng này cố tình thi triển pháp thuật khiến tôi quên đi hay không.
Nói chuyện với anh trai, không được chăm chăm vào một vấn đề, đặc biệt là trong tình huống tâm trạng anh ấy đang tốt, bằng lòng trả lời bạn một số câu hỏi, bởi vì những gì mà anh ấy không muốn nói, bạn có khóc lóc nũng nịu cũng vô ích, dùng vũ lực trấn áp thì càng không phải là đối thủ của anh ấy, duy chỉ có một cách duy nhất đó là bạn lập tức hỏi tiếp câu hỏi tiếp theo để thử vận may, nói không chừng câu hỏi tiếp theo chính là cái mà anh ấy bằng lòng trả lời bạn.
"Anh trai, anh biết phép thuật không? Kiểu giống như phép thuật của Bàn Tử ấy, có thể mời Quan Nhị Gia hạ phàm, hồi trước em hiểu đạo sĩ là kiểu bày trận vẽ bùa, còn có võ công, em tin là bọn họ có một loại năng lực thần bí nào đấy, nhưng nói thật, Bàn Tử này đã thay đổi tam quan của em." Tôi hỏi.
"Phép che mắt mà thôi." Anh trai nói một cách khinh thường.
"Phép che mắt? Không thể nào, một đao kia chém xuống, phiến đá xanh trên sàn nhà lập tức bị bể thành mấy miếng, nếu như nó mà chém xuống trên đầu em trai anh, là bể đầu vỡ sọ luôn đó!" Tôi nói.
"Đạo giáo có rất nhiều thần, trừ những vị thần có tên trong danh sách trên Bảng Phong Thần ra, sau này còn có Dược Thần, Bao Công cũng là thần, Quan Nhị Gia cũng là kiểu thần giống như vậy, khách hành hương tin vào họ, thờ cúng họ, thay vì nói thờ cúng họ, chi bằng nói là thờ cúng tinh thần của họ, cho nên họ cũng trở thành thần, Quan Công mà em nhìn thấy, không nhất định là Quan Công, là tinh thần mà con người khiến nó sống mà thôi. Người tranh nhau hơi thở, Phật tranh nhau nén hương, đương nhiên người ngoài sẽ không hiểu lợi ích tâm lý chúng sinh của người trong Tam Giáo, em không cần phải si mê cái này, cũng không cần phải nghi ngờ gì cả." Anh trai nói.
Lời của anh trai tôi nói huyền diệu khó giải thích, nghe xong tôi có chút mơ hồ, nhưng trong mơ hồ lại cảm thấy hình như đã hiểu được chút gì đó, tôi đột nhiên n·ả·y ra một suy ngĩ, bèn hỏi: "Anh trai, tối hôm qua lúc em suýt nữa bị chém, trong lòng đã nghĩ rằng có lẽ người duy nhất có thể cứu được em chính là anh, nhưng lại sợ anh cũng bị một đao của Quan Nhị Gia chém cho, anh nói rõ đầu đuôi cho anh em nghe thử, nếu thật sự phải đánh nhau, anh có thể đánh thắng ông ấy không?"
"Câu hỏi này anh từ chối trả lời." Anh trai nói.
"Nói đi mà." Tôi nói.
"Theo lý mà nói, người mà Bàn Tử mời đến, anh có thể cứu được em khỏi tay ông ấy, nhưng Quan Công sẽ không động thủ với anh, ông ấy sẽ không làm hại con người, bởi vì ông ấy được tạo nên từ niềm tin của con người." Anh trai nói.
Câu nói của anh trai có mấy chỗ vô tình trùng hợp với lời nói của Bàn Tử, ví dụ như Bàn Tử cũng nói thần mà anh ta mời đến có liên quan đến tu vi của anh ta, mà anh trai cũng chỉ nói là có thể cứu được tôi từ trong tay vị thần mà Bàn Tử mời đến, điều này khiến tôi hiểu biết thêm chút đỉnh về mấy chuyện này, thật ra nguyên tắc này nói trắng ra cực kì đơn giản, ví dụ như móng lừa đen dùng để trị cương thi, cương thi sợ cái thứ này, nhưng người thì không sợ, máu chó mực dùng để trừ tà, nhưng thật sự đem máu chó mực hất lên người người khác thì nhiều nhất cũng chỉ ăn một trận đòn thôi chứ không có chuyện gì khác, chuyện này giống như việc trước đây tôi nhìn thấy một quyển sách trên vỉa hè, trên sách có ghi "tương sinh tương khắc."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận