Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 499: Trời Sáng Rồi (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Tất cả những điều mà Liễu Thanh Tư nói đều kể về tổ tiên cô ta đã làm những gì, cũng chính là các Lạt ma sống ở thời Đại Minh của Lưu Bá Ôn. Nhưng sau thời kỳ của Lưu Bá Ôn thì những tu sĩ trung nguyên trong lời của cô ta cũng đã làm rất nhiều chuyện, đặc biệt bắt đầu từ thời kỳ Quách Trung Dung của Quỷ đạo. Các nhà Tôn, Lý, Diệp ở trung nguyên cũng không ngừng vì chuyện này mà toan tính rất nhiều, chỉ có điều bây giờ tôi lại thấy không hiểu rõ mục đích của cha và ông nội tôi, rõ ràng đã đạt được thế cân bằng tại sao bọn họ nhất định phải đem tôi ra ngoài, tôi không tin cha và ông nội tôi lại cùng một chiến tuyến với Quỷ Thợ May.
Đương nhiên đây là cách nói của người ngoài, mấy ngày nay bận bịu ở Quỷ đạo tôi không hề tin các Lạt ma Tây Tạng sẽ rảnh rỗi. Trên thực tế Liễu Thanh Tư, một người Tây Tạng mà lại có được vị thế như vậy trong vòng tròn Kinh Tân chắc phải mất rất nhiều thời gian và sức lực, nói cách khác bọn họ vì chuyện này mà đã âm thầm chuẩn bị không ít, thậm chí đã từng làm rất nhiều chuyện. Đây cũng chính là vấn đề mà tôi tò mò, họ đã làm những gì, chuyện này đã phát triển tới đâu rồi.
Tôi vốn cho rằng Liễu Thanh Tư sẽ không kể cho tôi biết, ai dè cô ta cười với tôi nói: "Nếu cậu đã muốn biết, vậy hà cớ gì phải vội vàng muốn rời đi? Bây giờ chúng ta đã liên minh với nhau rồi, những điều tôi biết đương nhiên sẽ nói cho cậu."
Tôi ngồi xuống cười nói: "Tôi thích nhất là giao lưu với những người thẳng thắn."
"Ha ha, nói ra có lẽ sẽ khiến cậu thất vọng. Thực ra chúng tôi cũng chẳng làm gì mấy, bởi Ngọc Hoàng đạo theo dõi chúng tôi rất sát. Trên thực tế chúng tôi đã đến đây từ sớm rồi, điều chúng tôi quyết tâm làm chính là tìm ra cậu - hậu duệ của chân thần nhưng Trung Quốc lớn như vậy ai mà ngờ được Diệp Giang Nam lại đưa cậu đến một nơi nghèo nàn hoang vu. Ngoài dự đoán của mọi người, chúng tôi đã tìm cậu lâu như vậy vẫn không tìm thấy vậy mà có ngày cậu lại tự chui đầu vào rọ." Cô ta cười.
"Vậy không phải quá tốt sao, kết quả này đem lại lợi ích cho cả hai, các người cần tôi, tôi cũng cần các người. Nói đi, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào, là hai người chúng ta ở đây bàn bạc hay là tôi quay về báo cho Lục gia, để Lục gia phái người đến đàm phán với cô? Tôi hỏi.
"Không cần rắc rối vậy đâu, tôi từng nói rồi tôi không thích giao thiệp với Lục gia lưng gù đó. Trên thực tế người chúng tôi cần cũng chính là cậu, bởi chỉ có cậu mới có thể đưa chúng tôi đi tìm tung tích của chân thần, mà cậu có lẽ cũng cần tìm đồng hương, không, phải nói là tộc nhân thì hợp lý hơn. Tìm được bọn họ cũng có thể giải đáp được bí mật trên người cậu, cho nên nói cái liên minh này là chúng tôi hợp tác với cậu, tôi không muốn nhà họ Lý tham gia. Được rồi, tôi nói thẳng lão Lục lưng gù đang lợi dụng cậu, cậu chắc chắn cũng đang lợi dụng bọn họ, nếu đã là như vậy chi bằng cậu theo chúng tôi, chúng ta cũng đi đến núi Tuyết ở Tây Tạng thăm dò, như vậy có lẽ sẽ đơn giản hơn." Liễu Thanh Tư nói.
Không thể không nói lời của cô ta khiến tôi khá dao động, dù gì thì bây giờ mối quan hệ của tôi với đám Trần Đông Phương đang không vui vẻ. Nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại thực ra cô ta cũng có một dụng ý khác, cô ta không thích giao lưu với lão Lục lưng gù không gì hơn ngoài việc ông ta có thực lực mạnh, lại thông minh, đổi lại có thể nói bởi tôi yếu đuối, tôi ngu ngốc dễ sai khiến sắp đặt nên cô ta mới thích tôi.
Hiện tại tôi đã không còn là Diệp tử trước kia nữa, cũng cần động não nhiều hơn rồi. Tôi cười nói: "Liễu cô nương, nói thật nếu so với Lục gia thì tôi càng không thích gặp riêng cô. Ông ta có lợi dụng tôi thế nào đi chăng nữa thì cũng vẫn là ông ngoại tôi, mà cô không chỉ muốn lợi dụng tôi, còn muốn ngủ với tôi nữa."
"Tôi biết cậu sẽ nói như vậy mà, thật không nể nang ân tình gì cả. Cậu đi đi, bao giờ xuất phát tôi sẽ thông báo cho cậu." Liễu Thanh Tư nói.
Tôi gật đầu. Bên ngoài trời đã sáng hoàn toàn nhưng tôi cũng không lo lắng Trần Đông Phương không ở bên ngoài, ông ta đã nói đợi tôi thì nhất định sẽ đợi. Tôi gật đầu với Liễu Thanh Tư chuẩn bị cáo từ, nhưng lúc tôi chuẩn bị đi Liễu Thanh Tư đột nhiên nói với tôi: "Lẽ nào cậu thực sự không muốn hỏi chuyện Quan âm nghìn tay sao? Không muốn hỏi giữa Quan âm nghìn tay và bạn gái cậu có mối liên hệ thế nào à?"
Câu hỏi này của cô ta phút chốc như một mũi dao đâm trúng tim tôi. Tôi không hỏi không phải bởi vì không có nghi ngờ hay thắc mắc mà là tôi không muốn nghĩ tới.
"Cô ấy yêu tôi, cô ấy cũng là người lương thiện đơn thuần, tôi không tin cô ấy đang giả vờ đóng kịch. Đương nhiên tôi sẽ tra ra được chân tướng, nhưng điều này sẽ không ảnh hưởng tới việc tôi yêu cô ấy." Tôi nói.

Bình Luận

0 Thảo luận