Sau đó các lạt ma dùng tấm vải trắng bọc lấy thi thể của Trác Mã rồi khiêng đi. Trên mặt đất lúc này chỉ còn lại tấm bản đồ dùng máu vẽ nên, Liễu Thanh Tư cũng từ từ thoát khỏi cảm giác bi thương, cô ấy nhặt tấm bản đồ lên rồi giao cho tôi cười nói với tôi: "Bà nội Trác Mã đi rồi, tôi cũng đã thực sự trở thành thánh nữ mới."
Tôi gật đầu không biết nên nói gì.
"Về với đất mẹ là cách nói của người Hán, không phải cậu đã đồng ý là sẽ đưa bà nội Trác Mã lên núi tuyết giao cho thần linh sao?" Liễu Thanh Tư nhìn tôi hỏi.
"Ừ, tôi sẽ làm." Tôi nói.
Liễu Thanh Tư đứng dậy kéo tay tôi nói: "Đi thôi, tôi đưa cậu tới một nơi."
Tôi cứ thế bị cô ấy kéo đi ra khỏi lều, xuyên qua nơi định cư của những người dân trong bộ lạc cuối cùng tới đằng sau căn lều cuối cùng. Thứ tôi nhìn thấy lúc này không phải cảnh hùng vĩ gì mà là một ngôi đền màu trắng, băng qua một hành lang dài chúng tôi bước vào bên trong thần miếu. Đứng trước cửa chính của thần miếu Liễu Thanh Tư nói với tôi: "Cậu ở đây đợi tôi, lát nữa tôi gọi thì cậu hãy vào."
Thực ra tôi có thể đoán được cô ấy muốn làm gì, theo lý mà nói đáng lẽ tôi phải lập tức từ chối nhưng không hiểu tại sao lần này tôi không có một chút sức lực nào để từ chối, thậm chí tôi còn gật đầu rồi sờ nhẹ lên đầu cô ấy.
Cô ấy nhìn tôi cười rồi đẩy cửa bước vào bên trong.
Tôi đang đợi bên ngoài lặng lẽ châm một điếu thuốc, tôi phát hiện tay đang kẹp điếu thuốc của mình hơi run lên. Tôi không biết bản thân mình rốt cuộc phải làm thế nào, cái việc tiếp theo đây phải làm rốt cuộc là đúng hay sai. Hút xong một điếu thuốc tiếng cửa bỗng nhiên vang lên. Tôi quay đầu lại nhìn thấy cánh cửa đang từ từ mở ra.
Liễu Thanh Tư ở bên trong toàn thân trên dưới chỉ khoác lên một lớp vải mỏng màu trắng, điều này khiến cả cơ thể của cô ấy toát ra một nét thánh thiện. Liễu Thanh Tư của bây giờ khác hoàn toàn so với những lần trước tôi gặp. Cô ấy cúi đầu nét mặt phảng phất sự ửng hồng mê người. Cô ấy đưa tay ra nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi.
Hô hấp của tôi dần trở nên gấp gáp cứ thế để cô ấy đưa vào bên trong thần miếu. Bên trong miếu này không có bất kỳ tượng thần nào, hoặc do đây là tín ngưỡng của bộ lạc này, vị thần duy nhất mà bọn họ tin mà bọn họ cũng không biết hình dáng của thần ra sao. Trong miếu có một ít đèn, ánh sáng lập lòe.
Ở trung tâm miếu trải một tấm nệm trắng.
Liễu Thanh Tư nhẹ nhàng kéo dắt tôi.
Cô ấy vô cùng xinh đẹp, thân hình cân đối hấp dẫn.
Đến chỗ cái thảm cô ấy quay đầu lại vòng tay qua cổ tôi. Tôi còn cảm thấy được một lớp ửng hồng trên làn da mỏng manh của cô ấy, không biết là do căng thẳng hay lạnh.
Bàn tay của tôi không tự chủ mà vòng qua eo cô ấy. Cô ấy ngẩng đầu lên, ánh mắt lung linh như mặt hồ thu ấy đang nhìn thẳng vào tôi, tôi như đắm chìm lạc lối trong đôi mắt đó. Tôi cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại.
Toàn thân tôi nóng lên như bị lửa đốt, quần áo trên người cứ lần lượt trút xuống, cuối cùng tôi biến thành một dã thú xé toạc lớp vải trắng mỏng manh trên người cô ấy.
Thời khắc này không có từ ngữ nào có thể hình dung ra được cảnh đẹp trước mắt.
Trong ngôi miếu trang nghiêm có hai cơ thể đang quấn lấy nhau không rời. Mọi áp lực căng thẳng vướng mắc dồn nén trong tôi giờ phút này như được bung xõa. Trên cơ thể Liễu Thanh Tư tôi có được cảm giác thư giãn vô cùng tuyệt vời, giống như cô ấy từng nói cô ấy là người phụ nữ của tôi. Cô ấy là người duy nhất trên thế giới này tôi có thể hoàn toàn tin tưởng, cô ấy có thể lừa bất kỳ ai nhưng sẽ không lừa tôi.
Đó là một đêm vô cùng tuyệt vời.
Cho đến sáng hôm sau cô ấy thu dọn tấm thảm trắng có vết máu phía trên, tôi nắm tay cô ấy bước ra khỏi thần miếu. Ngay lúc mở cửa tôi nhìn thấy Bàn tử còn có Trần Đông Phương bọn họ đang đứng ngay bên ngoài. Bàn tử nhìn thấy tôi cùng Liễu Thanh Tư thì lập tức mắt chữ o mồm chữ a cười mắng: "Trời đất Diệp tử, không phải chứ, chúng tôi tìm cậu nửa ngày không ngờ cậu trốn ở đây phong hoa tuyết nguyệt? Còn nữa, gan cậu cũng lớn đấy, trong thần miếu mà cũng dám làm ra chuyện này?"
Thu Li dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn tôi. Lúc này trong lòng tôi thực sự không thoải mái bởi tôi đã ngoại tình, không cần biết Hàn Tuyết có mối liên hệ gì với Quan Âm nghìn tay hay không nhưng đối với chuyện tôi ngoại tình thì không có bất kỳ lý do gì để ngụy biện cả, quả thực tôi đã làm ra chuyện có lỗi với cô ấy.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận