Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 607: Thất Tinh Liên Châu (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Khả năng leo trèo cột của tôi và Bàn tử có hạn, thực ra đây là tình huống bất đắc dĩ chứ đổi lại như bình thường tôi cũng không dám trèo cao như vậy. Nha đầu Thu Li kia bây giờ giống như biến thành một người khác, không chỉ tốc độ leo trèo của cô ta rất nhanh mà còn biết dùng loại ám khí mà Lý Thanh không thể tránh né được. Lúc này tôi ngó xuống nhìn phía dưới, Trần Đông Phương đang chăm sóc Lý Thanh, anh trai đã tiếp tục quay lại trèo lên cột. Tôi ngẩng đầu nhìn phát hiện Thu Li đã cách chúng tôi một khoảng cách rất xa rồi.
"Ê nha đầu, rốt cuộc cô muốn làm gì? Cô muốn gì thì cứ nói ra, chúng ta đều có thể thương lượng. Không phải cô muốn ngủ với Diệp tử sao? Giờ cô xuống đi Bàn gia tôi giúp cô ấn cậu ta xuống muốn chơi thế nào tùy cô được chứ?" Bàn tử vừa trèo vừa khuyên Thu Li. Nghe những lời anh ta nói tôi chỉ cảm thấy không biết nên cười hay nên khóc. Tôi cười mắng anh ta: "Con mẹ nó muốn ngủ thì anh đi mà ngủ, ông đây không làm được."
"Cái này là cậu không đúng rồi, ngủ với ai chẳng là ngủ? Nếu tính ra thời gian quen biết của cậu với Thu Li đó còn lâu hơn Liễu Thanh Tư mà? Tuy rằng luận về mùi vị phụ nữ thì Thu Li vẫn kém hơn Liễu Thanh Tư một chút, nhưng ai cũng có ưu điểm của người đó, Liễu Thanh Tư ngon hơn nhưng Thu Li cũng trẻ trung." Bàn tử cười nói.
"Đừng có nói nhăng nói cuội nữa, mau tiếp tục trèo đi. Bàn tử không phải chứ rõ ràng thân thủ của anh không tồi, sao không chịu giảm béo đi?" Tôi nói.
Hai người chúng tôi vừa nói vừa tiếp tục trèo lên. Tốc độ của anh trai rất nhanh, anh ấy đã vượt qua chúng tôi. Trèo thêm khoảng mười mấy phút nữa tôi lại ngẩng đầu lên thì chỉ thấy hoa mắt chóng mặt, lúc này chúng tôi chỉ còn cách đỉnh cột đồng một khoảng nhất định. Chỉ ngẩng đầu lên là đã thấy trên đỉnh đầu chúng tôi có chín sợi xích sắt, không phải bằng đồng mà bằng sắt. Thực ra vừa nhìn tôi đã hiểu ra ngay cái thứ này giống hệt với dây xích khóa rồng dưới giếng mà Lưu Bá Ôn làm. Chín sợi xích sắt mọc lên từ chín cây cột đồng này đan chéo nhau, ở giữa treo một chiếc quan tài bằng đồng trông rất to và chắc chắn. Nhìn vào kích thước của quan tài, người ta có thể dễ dàng tưởng tượng ra được trong đó hẳn phải có một nhân vật quyền lực.
"Chín trụ đồng khắc chín con rồng, kể cả trên đỉnh cột có là chín con của rồng đi chăng nữa, nhưng rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của rồng vẫn là rồng. Chín con của rồng kéo xích sắt giữ một cỗ quan tài đồng, con mẹ nó đây không phải là cửu long kéo quan trong truyền thuyết hay sao?" Bàn tử lẩm bẩm nói.
"Là sao, cái gì gọi là cửu long kéo quan?" Tôi hỏi.
"Thời Hoàng Đế cổ đại có cái gọi là cửu ngũ chí tôn, hoàng đế thường thích dùng thiên tử hoặc con của rồng để tự xưng cho nên không cần biết là cửu hay là long thì đều là những con số lớn nhất tốt đẹp nhất. Cửu long kéo quan là một nghi thức tang lễ trong truyền thuyết, nhưng tìm chín con ngựa kéo quan tài thì dễ chứ rồng thì mẹ nó ai tìm được? Cho nên cửu long kéo quan chỉ là một truyền thuyết, nhưng trong trường hợp này cậu nhìn thế cục này chính là cửu long kéo quan trong truyền thuyết. Theo truyền thuyết thì nếu có cửu long kéo quan thì có thể đưa người trong quan tài tới được tiên giới, vĩnh viễn hưởng thụ khoái lạc mà không phải bị đày xuống địa ngục chịu sự đau khổ của luân hồi." Bàn tử nói.
"Cho nên những gì Na Đa nói là đúng, Si Vưu đánh trận cuối cùng vì hậu nhân của mình nhưng trước đó đã chuẩn bị trước cái nơi dưới lòng đất này muốn dùng cửu long kéo quan để quay trở về phải không?" Tôi hỏi.
"Đúng!" Bàn tử nói xong cắn răng tiếp tục: "Diệp tử, phải liều thôi, Si Vưu là thần thượng cổ, trong quan tài của ông ta có lẽ có thần khí, không được để cái thứ ấy rơi vào trong tay Thu Li, nhanh điểm hồn đăng, phải lên đó!"
Nói xong Bàn tử muốn móc từ trong ba lô ra thứ gì đó đưa tôi nhưng đúng lúc này anh trai tôi người đang bò phía trên quay đầu lại nhìn chúng tôi một cái nói: "Không cần!"
"Tại sao? Giờ người có thể ngăn được Thu Li chỉ có Diệp tử đã được thắp đèn hồn. Mà chỉ khi Diệp tử điểm hồn đăng mới có thể phát sinh ra cảm ứng với Si Vưu!" Bàn tử nói.
Anh trai trừng mắt với Bàn tử nói: "Si Vưu là bị trấn áp nhốt trong quan tài đồng này. Năm đó người đánh lui Quỷ Thợ May và Thiên Thủ Quan m bao gồm cả Dương Quân Tùng là ai? Dương Quân Tùng chẳng lẽ lại không tiết lộ chút tin tức nào cho Ngọc Hoàng đạo hay sao? Một khi đèn hồn của Diệp tử được thắp lên những người canh mộ sẽ thức tỉnh, cái này anh cũng không biết sao? Có phải anh muốn mượn dao giết người không?"
Anh trai nói xong thì tôi nhìn sang Bàn tử, Bàn tử cũng đang nhìn tôi, bàn tay chuẩn bị đưa lá bùa cho tôi bỗng rụt lại, mặt anh ta cũng tái dần sau đó lắc đầu với tôi nói: "Diệp tử, cậu đừng nghe anh ta ly gián, tôi thực sự không biết chuyện này!"
"Tốt nhất là anh không biết!" Anh trai nói xong tiếp tục trèo lên với tốc độ rất nhanh.
Lúc này Thu Li đã lên đến đỉnh cột đồng, cô ta cười với chúng tôi, nụ cười đầy thách thức sau đó cô ta bắt đầu đi men theo sợi xích sắt về phía quan tài giống như người ta đang đi trên dây vậy.

Bình Luận

0 Thảo luận