Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 234: Hỗn Thế Ma Vương (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-04 06:29:26
Người dịch: Đuông dừa
Biên soạn: Meii
Nhóm dịch: Team Cahe.
Nguồn: Đình Này Có Ngư.
Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé!
"Cậu cứ làm theo bổn tiểu thư nói là được." Cô ấy đáp.
Nói xong, cô ấy ngồi lên mép giường nhìn tôi đột nhiên nháy mắt với tôi nói: "Cái chú Trụ tử đó nói chỉ cần cậu ngủ với tôi thì chuyện này sẽ được giải quyết. Thực ra tôi cũng muốn thử xem, nếu thực sự ngủ rồi thì kết thúc kiểu gì. Cậu có muốn thử không?"
Nói xong cô ấy đột nhiên kéo áo xuống lộ ra hai bờ vai thon thả.
Nghe cô ấy nói câu này hai chân tôi run lên, cô gái này quả thực không thể miêu tả bằng lời lẽ bình thường, chắc chắn là giở trò muốn tôi rơi vào bẫy, tôi lắc lắc đầu nói: "Vẫn là thôi đi."
Cô gái này bỗng nhiên ha ha cười lớn đứng dậy, cười nửa ngày rồi chỉ vào tôi nói: "Cậu thật là thỏ đế, bày ra trước mặt cũng không dám."
Tôi còn đang định phản bác ai nhờ cô ấy bỗng dừng trò đùa lại quay qua nói: "Đưa tôi một điếu thuốc."
Tôi hậm hực rút một điếu thuốc ném qua. Cô ấy dùng diêm của khách sạn bật lên châm lửa hút một hơi, nằm ườn ra giường hình chữ bát như một con nghiện, nhắm mắt từ tốn nói: "Sự tình nhà Trần Thạch Đầu tôi đã biết rõ rồi. Hắn muốn bợ đỡ Hà thần nên đã hiến tế vợ mình cho Hà thần để người phụ nữ ngốc đó mang thai con của Hà thần. Trần Văn Hải và chú Trụ tử của cậu sau khi biết được kế hoạch toan tính của hắn nên đứa trẻ được moi từ bụng của cô Ngốc đã được hai người bọn họ chôn dưới bia đá đầu rồng, dùng bia đá trấn áp quỷ nhi đó, kết quả Trần Thạch Đầu đã giết Trần Văn Hải. Hắn ta định hiến tế cả tôi và quỷ nhi đó cho Hà thần, chính là muốn tôi sinh đứa trẻ đó ra, thật tởm lợm, bà đây vẫn còn là hoàng hoa khuê nữ."
"Cậu biết như vậy rồi mà vẫn muốn đi?" Tôi nhìn cô ấy hỏi mà không thể tin nổi.
"Tôi không đi thì làm sao biết được sự tình tại ghê tởm như vậy?" Cô ấy chất vấn tôi.
Tôi bỗng chốc câm nín nhưng rất nhanh hỏi lại: "Vậy tại sao Hà thần lại muốn sinh con? Ông ta cũng muốn làm cha à?"
"Hình như là do Hà thần bị bia đá đầu rồng phong ấn trong quan tài đá không ra được, chỉ có sinh ra đứa con của hắn hắn mới có thể dựa vào đứa trẻ mà thoát ra ngoài. Đây đều là Trần Thạch Đầu nói với đám Hoàng bì tử." Cô ấy nói.
Nói xong cô ấy cũng đã hút xong điếu thuốc, sau đó cô ấy kéo ga giường nói: "Cậu lại đây."
"Cậu định làm gì?" Tôi cảnh giác hỏi.
"Cưỡng hiếp cậu!" Cô ấy hung hăng nhìn tôi.
"Đồ thần kinh." Tôi lườm cô ấy một cái, chỉ cảm thấy ngày hôm đó tôi gặp cô gái này vẫn còn bình thường, sao mới qua không bao lâu đã trở nên thế này rồi?"
"Mau tới đây giúp tôi bện thành dây thừng." Cô ấy nói.
Tôi bước tới, cùng cô ấy xé ga giường thành những sợi vải, sau đó bện thành một cái dây thừng buộc trên cửa sổ. Tôi còn tưởng cô ấy sẽ dùng cái dây thừng này leo xuống ai mà biết được vừa mới buộc xong dây thừng vào cửa sổ cô ấy bỗng đấm một cái vào mặt tôi. Tôi còn không kịp đề phòng liền bị đấm, vội vàng ôm lấy mặt nói: "Cậu đánh tôi làm gì!"
"Tôi cứ như vậy mà trèo xuống, Lý Thanh nhất định sẽ bắt được tôi. Giờ tôi đi trốn, cậu gọi Lý Thanh bọn họ nói tôi đánh cậu một trận sau đó men theo dây thừng trèo xuống trốn mất rồi. Nếu cậu dám bán đứng tôi thì đừng trách tôi đánh chết cậu! Nếu mọi chuyện thuận lợi ngày mốt gặp lại." Cô ấy nháy mắt với tôi rồi chui xuống gầm giường.
Thành thật mà nói tôi không hề muốn phối hợp với cô ấy, không phải bởi vì cô ấy vừa đấm tôi một cái, mà là tôi không muốn cô ấy đi vào nơi nguy hiểm nữa. Nhưng cô gái này trong lòng đều đã có dự tính trước, hơn nữa nếu thực sự không có cô ấy thì màn kịch đêm trăng tròn liệu không còn diễn được nữa?
"Chú Đông Phương, Lý Thanh, cô gái đó chạy mất rồi!" Tôi từ trong phòng chạy ra hét lên.
Rất nhanh Lý Thanh và Trần Đông Phương đã chạy lên lầu. Tôi che mặt nói: "Cô ta đấm cháu một cái rồi leo ra ngoài cửa sổ chạy rồi."
Lý Thanh và Trần Đông Phương chạy vội tới bên cửa sổ, lập tức nhìn thấy dây thừng sau đó hỏi tôi: "Cô ấy chạy theo hướng nào?"
"Bên trái, chạy thẳng một mạch." Tôi đáp.
Trần Đông Phương nói với Lý Thanh: "Đi, mau đuổi theo, đúng là hỗn thế ma vương mà!"

Bình Luận

0 Thảo luận