Người dịch: Đuông dừa
.
Nguồn: Đình Này Có Ngư.
Mặt Hàn Tuyết phút chốc trắng xanh lo lắng. Tôi cười nói: "Có người đã theo đuổi em bảy tám năm em cũng không nói năng gì, giấu giếm anh tốt đấy, lát xem anh xử lý em thế nào."
Vừa nói xong câu này, cửa lớn bỗng bị đạp một cái tung ra, một thanh niên đem theo một đám người tiến vào chỉ tay về hướng chúng tôi quát lớn: "Người đâu? Mau cút ra đây cho tao!"
"Phá Quân, đừng có hỗn láo!" Cha của Hàn Tuyết nheo mắt lại quát.
"Chú Hàn, chú không cần nói gì cả. Thù cướp vợ hôm nay ai cũng không ngăn được đâu, nhưng chú yên tâm, cháu tuyệt đối sẽ không làm loạn trong nhà chú. Này thằng kia, là mày phải không? Nếu còn là đàn ông thì theo tao ra ngoài." Cái người đứng ở cửa nói.
Tôi đứng dậy, Hàn Tuyết kéo tôi, tôi vỗ vào tay cô ấy nói: "Không sao đâu, yên tâm đi."
Từ khi còn bé tôi đã không thích tranh giành đồ với người khác, nhưng cũng không thích đồ của bản thân bị người khác tranh giành. Tôi đứng lên đi ra phía cửa lúc này mới nhìn rõ cái người thanh niên đứng ở cửa. Chiều cao của anh ta cũng tương đương với tôi, chắc khoảng một mét tám, chỉ là tôi hơi gầy hơn một chút mà anh ta nhìn lại rất to đô, dáng vẻ cũng đẹp trai đấy, khuôn mặt góc cạnh nhưng nét mặt lại mang theo sự tàn bạo của gia đình có gia thế.
Cái khác không nói, tôi vừa nhìn là đã hiểu tại sao Hàn Tuyết không thích anh ta. Tính cách của cô ấy tuyệt đối sẽ không thích kiểu người khoa trương ngang ngược.
"Thì ra là mày, cái thằng quê mùa?" Cái người đó cười lạnh nhìn tôi nói.
"Tôi là bạn trai của Hàn Tuyết, họ Diệp, tên Kế Hoan." Tôi nói.
"Ông đây không có hứng thú với tên họ của mày." Anh ta trực tiếp nháy mắt ra hiệu, mấy người bên cạnh lập tức bước tới túm lấy tôi, muốn lôi tôi ra ngoài.
"Anh chắc chắn sẽ không hối hận chứ?" Tôi nhìn anh ta cười.
"Cái gì? Nghe nói mày là một thằng quan quèn ở thôn, định lôi mấy ông bà già ở thôn mày ra đánh tao à?" Anh ta bước tới, giơ tay tát vào mặt tôi.
Tôi nghiêng đầu tránh được, tuy không biết đánh đấm gì nhưng gần đây được xem nhiều cao nhân xuất chiêu nên ít nhiều cũng nhiễm được mấy món.
"Còn dám tránh!" Anh ta hừ lạnh một tiếng, giơ chân đạp tôi một cái. Tôi bị hai người giữ lại nên lần này không tránh được, tôi nhận một cú đá rất mạnh, đau đớn khiến cả người tôi đổ mồ hôi đầm đìa.
"Lưu Phá Quân, anh còn dám động tới anh ấy có tin cả đời này tôi không nhìn mặt anh không?" Hàn Tuyết xông tới kéo tôi nói.
"Thằng kia, mày chỉ biết trốn sau lưng phụ nữ thôi hả?" Lưu Phá Quân cười lạnh nói với tôi.
Tôi nhìn Hàn Tuyết nói: "Tuyết nhi, đây là chuyện giữa đàn ông với nhau, tin anh, sẽ không sao đâu."
Nói xong tôi nhân lúc bọn họ không phòng bị trực tiếp xông về phía Lưu Phá Quân cho anh ta một đấm vào mặt, túm lấy cổ áo anh ta nghiến răng nghiến lợi đấm từng nhát vào mặt anh ta. Tôi biết bản thân mình không giỏi đánh đấm, nhưng lần này tôi nhất định phải là người ra tay phủ đầu trước.
Tay chân của anh ta thấy tôi điên cuồng đánh anh ta thì xông về phía tôi, nhưng lúc này tôi đã đấm mười mấy cú vào mặt Lưu Phá Quân, khuôn mặt đẹp trai của anh ta đã bị tôi đánh cho biến hình!
Khi người của anh ta lao tới, tôi xoay người, bẻ gãy chiếc đũa vừa cầm trên bàn ăn, dí một đầu lên cổ Lưu Phá Quân và nói: "Ai dám tiến lên, tôi sẽ giết anh ta!"
Kết quả là ngay lúc này, Lưu Phá Quân đột nhiên vặn người, tôi không biết anh ta di chuyển như thế nào, ngay sau đó, anh ta túm lấy tay đang cầm đũa của tôi, sau đó ném tôi qua vai anh ta khiến tôi ngã mạnh xuống đất. Anh ta dùng chân giẫm lên mặt tôi và nói: "Tao tưởng mày có năng lực thế nào, hóa ra đánh đấm như bọn trẻ trâu đường phố vậy, mày thực sự nghĩ rằng nắm đấm của mày có thể làm tao bị thương? Tao tập võ từ năm tám tuổi, dựa vào sức mày mà đòi giết tao?
Không phải là tôi đánh giá thấp anh ta, điều duy nhất tôi có thể làm là ra đòn trước, chỉ là không ngờ tên Lưu Phá Quân này lại là người luyện võ. Hắn đá tôi một cái sau đó nói với những người xung quanh: "Kéo ra ngoài đánh chết, xảy ra chuyện có tao lo."
"Bàn tử chết tiệt, anh còn không ló mặt ra, định xem náo nhiệt có phải không?" Lúc này tôi hướng ra ngoài hét lên.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận