Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 623: Gia Sự Của Hàn Gia (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Đối mặt với với sự thú nhận của Hàn Cát Lỗ tôi nhất thời không biết nên cười hay nên khóc. Hàn Cát Lỗ tin vào phong thủy điều này tôi biết, trong nhà ông ta còn nuôi cá Koi may mắn. Bàn tử từng điểm hồn đăng cho tôi tại nhà ông ta khiến cho đám cá Koi đó hình thành thế cá chép vượt long môn. Tôi biết ông ta tin, cũng biết rất nhiều người quyền cao chức trọng cũng tin vào điều này, dù sao thì đây cũng là thứ mà thà tin là nó tồn tại còn hơn không, chỉ là tôi không ngờ ông ta lại mê đến mức độ này.
Nhưng cũng khó trách, ở cái thời mà nhà nghèo khó có quý tử mà Hàn Cát Lỗ, một người nông thôn không có bất kỳ bối cảnh gì có thể có được địa vị như bây giờ, thì việc ông ta tìm nguyên nhân trong đó cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa với tình hình hiện tại thì người năm đó đã xem phong thủy cho cha Hàn Cát Lỗ đều đã dự đoán đúng. Nhị môn hiển quý, nhị môn tuyệt hậu, Hàn gia có được đứa con ưu tú như Hàn Cát Lỗ, nhưng đến tận bây giờ Hàn Cát Lỗ vẫn chỉ có một đứa con gái duy nhất là Hàn Tuyết. Trong nhà chỉ có duy nhất một đứa con gái đối với những người nông thôn tương đối truyền thống mà nói thì điều này cũng tương đương với tuyệt hậu.
Lời Hàn Cát Lỗ nói cũng không có gì quá đáng, tôi cũng không trách gì ông ta. Nói trắng ra thì nguyên nhân là ở tôi, nếu không phải vì mối quan hệ dây mơ rễ má không thể chối bỏ của tôi với nhà họ Lý thì Lý Chấn Quốc cũng sẽ không nâng đỡ ông ta, ông ta cũng sẽ không cho rằng có thằng con rể như tôi thì sẽ không cần dựa vào phong thủy nữa. Nói cho cùng trong chuyện này Hàn Cát Lỗ cũng không làm sai gì, tôi cũng không sai, điều đáng tiếc chính là đã để tên khốn kiếp Trần Thạch Đầu lợi dụng.
Đến giờ Hàn Tuyết mất tích, rơi vào tay tên biến thái Trần Thạch Đầu này, cái gì mà Thiên Thủ Quan Âm tôi đều vứt qua một bên, cái tôi quan tâm nhất lúc này là sự an toàn của cô ấy.
Tôi kể sự tình cho Trần Thanh Sơn nghe, ông ta cũng dở khóc dở cười, mà tài xế của Hàn Cát Lỗ tên tiểu Lưu sau khi nghe tôi và Hàn Cát Lỗ nói chuyện xong thì cứ ngập ngừng muốn nói lại thôi. Lúc này tôi không thể bỏ qua bất kỳ manh mối nào liền hỏi: "Tiểu Lưu đã đến nước này rồi, anh có gì cứ nói."
"Cũng không phải vấn đề gì quan trọng, chỉ là tôi muốn nói với mọi người một chuyện. Ông lão nhà họ Hàn tính tình rất cố chấp, hơn nữa người nhà họ cũng không dễ nói chuyện. Lần trước sếp nói chuyện quay về sửa sang lại mộ phần, ông lão suýt nữa đã cầm gậy đuổi sếp tôi ra khỏi nhà." Tiểu Lưu nói.
Sếp trong lời nói của tiểu Lưu chắc chắn là chỉ Hàn Cát Lỗ. Nghe anh ta nói vậy tôi thấy có chút kỳ lạ liền hỏi: "Dù gì chú Hàn cũng là quý nhân trong nhà họ Hàn, ông lão dám dùng gậy đuổi chú ấy sao?"
Tiểu Lưu cười nói: "Con người ấy à, nói ra cũng lạ lắm. Sếp trong chốn quan trường đều theo quy tắc quy củ mà làm, nhưng đối với người trong nhà thì lại mềm lòng, có thể giúp chắc chắn sẽ giúp. Có những lúc không được mềm lòng mà nuông chiều, một bát cơm làm ơn, một đấu gạo mắc oán, giúp người ta nhiều quá thì chỉ cần một lần anh không giúp họ họ sẽ không vui mà trở mặt. Ông già đó lại coi trọng thể diện, bà con hàng xóm đến tìm ông ta không cần biết là chuyện gì ông đều đồng ý, kể cả chuyện có không hợp quy củ ông cũng đều đáp ứng, có vài lần suýt thì rước họa cho sếp. Khổ nỗi sếp tôi lại dễ mềm lòng, kết quả đến giờ chỉ cần sếp không giúp hay giúp mà khiến họ không vừa lòng thì họ chắc chắn sẽ lôi ông già ra, không giúp coi như bất hiếu, anh xem đấy!"
Người vốn dĩ luôn cứng rắn như Hàn Cát Lỗ vậy mà cũng có mặt này thật khiến tôi không tưởng tượng ra được. Nhưng bây giờ chuyện này cũng không phải ít, cái gọi là một người làm quan cả họ được nhờ, bạn làm quan mà không kéo cả họ hàng lên thì còn có ý nghĩa gì? Thuận thế tôi cũng hỏi tiểu Lưu: "Vậy ông lão cũng chịu để cho sếp anh tuyệt hậu ư?"
"Sếp có bốn người anh em, ngoại trừ sếp chỉ có một cô con gái ra các anh em khác đều mấy người con trai, ông cụ cũng không quản sếp có tuyệt hậu hay không nữa, ông ấy bế từng ấy đứa cháu trai cũng đủ mệt rồi. Lúc trước sếp có nói muốn động mộ để mong có thêm đứa con, không ngờ ông cụ lập tức trở mặt, đến các anh chị em của sếp cũng không đồng ý." Tiểu Lưu nói.
"Cái này lại là tại sao?" Tôi hỏi.
"Vì sao ư? Cái này không phải quá dễ hiểu hay sao? Bởi họ sợ động vào mồ mả ảnh hưởng đến vận hạn nhỡ đâu sếp bị giáng chức thì liệu họ còn sống sung sướng ung dung được như bây giờ không? Bọn họ không hề lo lắng cho sếp, nói trắng ra là chỉ lo cho bản thân. Cũng là do sếp quá mềm lòng, nếu phải tôi tôi sớm đã tuyệt giao với đám người này rồi." Tiểu Lưu nói.
"Anh bạn trẻ, cũng không thể nói như vậy, con người ai cũng có những vấn đề khó nói khó nghĩ, bọn họ có sai đi chăng nữa cũng vẫn là người nhà mà." Trần Thanh Sơn nói.
Tiểu Lưu cũng biết bản thân lỡ lời chỉ cười trừ nói: "Cũng phải."

Bình Luận

0 Thảo luận