Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 324: Không Bằng Súc Sinh (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Đuông dừa
.
Tôn Liên Thành nói xong bầu không khí xung quanh dường như ngưng đọng lại. Lời anh ta nói rất đúng, đối với những người như lão già đó tôi cảm thấy lăng trì xử tử cũng không có gì quá đáng. Vấn đề là Tôn Liên Thành là cháu ruột của lão già ấy, đứa cháu trai ruột thịt lại có mối thù sâu nặng với ông nội mình như vậy quả có chút kỳ lạ. Đương nhiên trước kia anh trai tôi khi chưa hiểu rõ sự tình cũng một lòng muốn giết ông nội, nhưng đó là trong tình huống chưa làm rõ ràng mọi chuyện dẫn đến hiểu lầm. Tôi còn tưởng Tôn Liên Thành sẽ cấu kết làm bừa với ông nội mình nữa.
"Ông ta là ông nội ruột anh sao?" Tôi cười khổ hỏi.
Tôn Liên Thành gật đầu đáp: "Phải."
"Không phải anh từng nói một người tình một người nguyện sao? Có lẽ anh là người mà ông ta tin tưởng nhất, chuyện của Tôn gia đều để anh lo liệu, theo lý mà nói ông ta cũng sẽ dạy thuật lấy âm bổ dương cho anh." Tiểu Thất nói.
"Nếu chỉ đơn thuần là áp dụng thuật lấy âm bổ dương thì ông ta cũng không đáng chết. Vấn đề là ông ta đã không còn tính người nữa. Thất cô nương, có phải cô cho rằng lúc nãy ông ta chỉ đang trêu đùa dọa cô chứ không dám ra tay với cô? Vậy thì cô nhầm rồi. Trong mắt ông ta không có thứ gì hết, chỉ cần là phụ nữ có chút nhan sắc thì đối với ông ta đều giống như một vạc dầu có thể hút cạn. Ông ta chắc chắn sẽ chiếm lấy cô. Các người có biết tại sao Tôn Trọng Mưu không được vào gia phả nhà họ Tôn không? Có biết tại sao Tôn Trọng Mưu không tới Tế Nam không?" Tôn Liên Thành cay đắng cười nói.
Tôi kích động xoay người, đây chính là điểm kỳ lạ mà từ khi bắt đầu đến nay tôi luôn thắc mắc. Vốn dĩ tôi nghĩ rằng nếu Tôn Liên Thành cá mè một lứa với ông nội anh ta, vậy có lẽ thắc mắc kia sẽ không tìm được câu trả lời, nhưng biểu hiện nãy giờ của anh ta vô cùng rõ ràng, anh ta không cùng một giuộc với ông nội mình. Anh ta châm một điếu thuốc nhìn chúng tôi nói: "Diệp tử tôi biết anh ta không hề biết những chuyện trước kia, ông Diệp cũng có ý muốn anh ta không xen vào chuyện này. Tiểu Thất cô đã nghe nói đến cặp song sinh nhà họ Tôn chưa?"
Diệp tử lắc đầu nói: "Chưa từng. Bà nội tôi trước giờ chưa từng nhắc tới chuyện của Tôn gia."
Tôn Liên Thành lặng người một chút rồi cười khổ nói: "Cho nên bọn họ đều biết Tôn gia năm đó chính là kẻ phản đồ, thậm chí còn không muốn nhắc đến. Ông nội và ông bác của tôi là anh em song sinh. Ông nội tôi tên là Tôn Tòng Văn, ông bác tên là Tôn Tòng Võ, một văn một võ vừa đủ vẹn toàn nhà họ Tôn. Có lẽ các người cũng biết nhà họ Tôn từng là gia đình thủy quỷ mưu sinh bằng nghề vớt xác trên sông Hoàng Hà đương nhiên cũng sẽ biết rất nhiều bí thuật của nghề thủy quỷ. Trong mắt người ngoài mối quan hệ của anh em nhà họ Tôn rất tốt, đồng lòng chung sức với nhau. Trên thực tế cũng là như vậy, trong một khoảng thời gian dài hai người rất hòa thuận với nhau, trở thành cánh tay đắc lực của Quỷ đạo Quách Trung Dung, khiến nhà họ Tôn nâng cao vị thế trở thành gia tộc đứng đầu trong bốn gia tộc Quỷ đạo, nhưng sau này khi trải qua một chuyện, ông bác Tôn Tòng Võ đã chuyển ra căn nhà ngôi nhà nhỏ bên sông Hoàng Hà ở. Ông nội tôi Tôn Tòng Văn nắm quyền quản lý nhà họ Tôn, gia tộc họ Tôn lại càng trở nên lớn mạnh. Trước đây tôi cũng đại khái đoàn ra được đã xảy ra chuyện gì, chỉ là không dám khẳng định, nhưng những lời của Bàn gia hôm nay cũng coi như đã chứng thực được suy đoán của tôi. Năm đó lúc Quỷ đạo phát sinh biến cố, ông nội tôi đã đóng vai phản diện, nói trắng ra là phản đồ của Quỷ đạo."
"Cũng chính từ lúc đó ông bắt đầu chìm đắm vào thuật lấy âm bổ dương. Cũng sau này tôi mới biết được tất cả phụ nữ trong nhà của ông bác bao gồm cả bà bác và hai người con gái của ông bác đều bị ông nội tôi coi như cái vạc dầu mà chiếm cứ. Người con trai duy nhất của ông bác cũng vì chuyện nhục nhã này mà tự sát, ông bác chuyển qua căn nhà cũ của nhà họ Tôn sống, từ đó không bước chân vào nhà họ Tôn nữa. Cũng chính bởi vì ông bác và ông nội tôi đã không đội trời chung. Có lẽ các người cũng đã biết họ Tôn trong tên của Tôn Trọng Mưu là họ của ông bác, nhà họ Tôn chưa từng thừa nhận hai người bọn họ, hai người bọn họ cũng chưa từng nhận Tôn gia."
"Chỉ đáng tiếc ngay từ ban đầu tôi không biết được ông nội mình lại là loại người này cho đến năm năm về trước, lúc đó tôi vẫn còn đang học đại học và có một cô bạn gái. Cô ấy là một người người vô cùng lương thiện, hai người chúng tôi cũng đã mặc định gắn bó với nhau cả đời. Tôi đưa cô ấy về nhà cũng là để người nhà được gặp gỡ, lúc đó tôi vẫn không biết được bộ mặt thật của ông ta, kết quả ông ta lừa cô ấy đi đưa trà cho ông ta, tôi đợi mãi không thấy cô ấy quay lại, đợi tới lúc đi tìm đẩy cánh cửa đó ra... Tôi vĩnh viễn không có cách nào quên đi được cảnh tượng ấy." Tôn Liên Thành lại mở một lon bia, hai mắt anh ta đã ửng đỏ, trên mặt tràn ngập sự phẫn nộ oán hận.

Bình Luận

0 Thảo luận