Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 420: Mười Hai Cung Hoàng Đạo (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:21
"Chủ yếu là vì cháu thấy Lý Thanh đã thành ra như vậy rồi, cháu với Bàn Tử lại không sử dụng được sức lực, nhưng mà cháu biết rồi, chú yên tâm đi, cháu tự biết chừng mực." Tôi cũng hiểu sự cẩn trọng của Trần Đông Phương, lúc mà vết thương của Tiểu Thất lành lại một cách thần kỳ thì Trần Đông Phương đã cẩn thận dè dặt giữ kín chuyện này rồi.
"Được rồi, Lý Thanh không sao là tốt rồi, xem ra nơi này quả thật có mối liên quan rất lớn với cháu, mấy con quái vật đó hình như là một loại dã thú gì đó, rồng là vạn vật chi tôn, mấy con quái vật đó có thể cảm nhận được máu của cháu không tầm thường thì cũng là chuyện bình thường, có điều chuyện ta không hiểu đó là, nếu như Na Đa là người mà Lưu Khai Phong tìm về, tại sao hắn lại lấy mạng mấy người bên phía Lưu Khai Phong?" Trần Đông Phương nói.
"Ông đó, thời khắc mấu chốt thì toàn bị hồ đồ, để canh cửa dùm bọn chúng chứ còn gì nữa. Mấy thi thể đó bị cổ trùng giết hết, sẽ bị cổ trùng khống chế, tôi cứ nói thi thể ở nơi này làm sao mà có thể trá thi được, thì ra cơ thể có thể cử động là bởi vì cổ trùng. Na Đa giết chết mấy người này, chính là muốn để ở đây, đề phòng trường hợp phía sau có người đi vào, chỉ là không ngờ, mấy con quái vật đó đã giúp chúng ta một việc rất lớn, xử lý hết mấy thi thể kia rồi." Bàn Tử nói.
"Vậy trận pháp mười hai con giáp, đã có cách phá giải chưa?" Trần Đông Phương hỏi.
"Chưa, vẫn không có chút manh mối nào hết, đúng thật là không cho người ta chút gợi ý gì luôn." Bàn Tử nói một cách ủ dột.
"Tôi thì lại có một suy nghĩ." Lúc này tôi bèn nói.
"Cậu hả? Cậu tém tém lại đi, không phải là cậu muốn xuống đó, nhỏ máu vào trong trận pháp kia rồi miễn cưỡng phá giải nó đó chứ?" Bàn Tử liếc tôi rồi nói.
"Không phải, nhìn thấy trận pháp đó, tôi đột nhiên nghĩ đến một chương trình từng được chiếu trên tivi, kể rằng có một cái thôn nọ, cái thôn đó có tên là gì ấy nhỉ? Hình như tên là Du Nguyên, là thôn Thái Cực mà Lưu Bá Ôn đã thiết kế ra, cả cái thôn này chính là có hình thái cực, người dẫn chương trình nói nó dựa theo thiên can thập nhị bát tú, mười hai cung hoàng đạo vây quanh, đất đai, ao cá, sông ngòi của cái thôn này vô hình chung đều khớp với thái cực đại đạo, ở bên ngoài cửa thôn của họ có một bức thái cực đồ rất lớn, thái cực là một cung, ở bên ngoài thôn, có mười một ngọn núi bao quanh, mười một ngọn núi, cộng với bức thái cực đồ, vừa hay tập hợp thành một bố cục mười hai cung hoàng đạo, tôi chắc chắn không hiểu mười hai cung hoàng đạo nghĩa là sao, nhưng mà mười hai con giáp cũng là số mười hai mà phải không, hai nơi này lại đều là do Lưu Bá Ôn thiết kế ra, nói không chừng có mối quan hệ gì đó!" Tôi nói.
Bàn Tử vỗ một cái lên đầu, cười rồi nói: "Phải ha, tại sao Bàn gia tôi lại không nghĩ ra chứ, thật ra Bàn gia tôi đã từng đi đến cái thôn này rồi, bây giờ thì cmn đã phát triển thành khu du lịch, mười hai cung hoàng đạo à, dựa theo cách nói của người nước ngoài thì đó chính là chòm sao, chính là mấy cái thứ mà các em gái hay coi đó, cái gọi là chòm sao Thiên Yết thì là ở cung Thiên Yết, hoàng đạo chính là quỹ đạo vận hành của các chòm sao, cái này cũng có nguyên lý giống với mười hai địa chi, mấy thứ này đều có thể tương ứng với mười hai con giáp tí, sửu, dần, mẹo, thìn, tị, ngọ, mùi, thân, dậu, tuất, hợi, cậu để Bàn gia tôi nghĩ thử cái đã, vị trí của thái cực đồ ở ngay cửa thôn của thôn Du Nguyên, vị trí này chính là cửa vào, ướm vào đây thì chính là cửa sinh để bước vào địa cung, vị trí này theo mười hai địa chi thì hẳn chính là chỗ tị, thế thì đối chiếu với vị trí mười hai con giáp ở đây, đó chính là con hổ, nếu như Lưu Bá Ôn bày ra trận pháp tương đồng ở hai nơi này, thế thì cửa sinh ở ngay đó, cũng có nghĩa là con giáp chính xác để mở cửa địa cung đó là con hổ."
Bàn Tử nói rất hăng say, Trần Đông Phương thì nói một cách không chắc chắn: "Cậu nghe một người ngoài ngành như Diệp Tử mà suy diễn ra, vậy có được không?"
"Đâu phải tôi nghe theo cậu ta mà suy diễn ra đâu, là cậu ấy cho tôi gợi ý rồi Bàn gia tôi tự suy luận ra đó chứ, chắc chắn tám chín chục phần trăm là không sai được đâu, mỗi một người khi làm chuyện gì thì cũng đều có thói quen của riêng mình, bày trận cũng như vậy, hơn nữa, cứ thử xem thì chẳng phải là được rồi sao?" Bàn Tử nói.
Bây giờ chúng tôi cũng hơi vội một chút, không dễ dàng gì mới có chút manh mối này, cho dù biết là không thể mười phần chắc chín thì cũng phải thử xem sao, chúng tôi lập tức lại một lần nữa lặn xuống đáy nước, thi thể của mấy tên thuộc hạ của Lưu Khai Phong ở dưới nước kia bị mấy con quái vật đó xé ra từng mảnh, chúng tôi nhìn qua đó, nhìn thấy mấy con quái vật hình người nhưng khắp người mọc toàn lông đen đang còn cắn xé thi thể, cảnh tượng này trông vô cùng hung tợn đáng sợ, chỉ là lúc mấy con quái vật đó nhìn thấy tôi, trong đôi mắt màu xanh lục đó không hề có sự hung dữ, mà thậm chí còn có chút kiêng dè.
Bàn Tử kéo lấy tôi, ra dấu bảo tôi đừng nhìn, chúng tôi bơi đến trên chỗ mười hai con giáp, Bàn Tử nhảy vào bên trong, anh ấy cũng thật sự nóng ruột, lập tức giơ chân đạp một cái xuống cái trụ đá trước mặt bức tượng hình con hổ kia, sau đó thì bốn người chúng tôi đều ngỡ ngàng, cũng ngay vào lúc này, ở bên cạnh, đột nhiên có một cánh cửa được mở ra, bởi vì tác động của sức ép, bốn người chúng tôi gần như ngay lập tức bị cuốn vào bên trong cánh cửa.

Bình Luận

0 Thảo luận