Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 216: Kế Hoạch A (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-03 10:48:36
Lúc đó những đồng đội khác còn cười đùa trêu chọc ba người: "Diệp Thiên Hoa không phải bị gọi là Hà Nam Vương sao? Ba người các cậu đều ở Hà Nam, nhưng Vương lại chỉ có một, dù sao không ai văn võ song toàn cả, ba người các anh thử so tài xem thế nào? "
Trần Đông Phương quả thực có chút háo hức muốn thử, nhưng cha tôi lớn tuổi chững chạc hơn, cuối cùng vì sự không đồng ý của Hà Nam Vương mà cuộc đấu không thành, tuy nhiên điều này không ảnh hưởng đến tình bạn giữa ba người. Ba người được xếp theo độ tuổi, kết quả, tôi bố tôi lớn nhất là anh cả, Trần Đông Phương là anh hai, và Đường Nhân Kiệt là anh ba. Kể từ đó, Trần Đông Phương gọi bố tôi là anh Thiên Hoa.
Ngày thứ hai dưới sự dẫn đầu của A tiểu đội tám tinh anh tiến vào trong núi. Sau khi vào trong họ mới biết những xe chở hàng lớn đó không phải chở hàng hóa mà là chở thi thể những chiến sĩ gặp nạn. Mỗi thi thể đều được bọc trong túi đựng thi nên không biết trạng thái lúc chết của họ như thế nào. Những người lính phụ trách khiêng xác vẻ mặt cũng vô cùng lạnh lùng, nhìn giống như cương thi vậy.
Bởi ba người là đồng hương, lại cùng tạo một nhóm nhỏ nên trong quá trình vào sâu bên trong cha tôi Diệp Thiên Hoa nói nhỏ với hai người kia: "Mấy chuyên gia đó nhất định không phải chuyên gia bình thường, tạo đề tài nghiên cứu ai lại vào sâu trong cái núi như thế này? Huy động tìm kiếm cứu nạn quy mô lớn thế này, chắc chắn nhiệm vụ không đơn giản. Những thi thể của chiến sĩ hy sinh có lẽ trạng thái lúc chết rất khủng khiếp nên không ai được nhìn thấy, cho đến tận bây giờ lãnh đạo cũng không cho chúng ta nhìn qua."
"Vậy là sao nhỉ, đạn pháo còn không đối phó được, lẽ nào là quái thú?" Trần Đông Phương hỏi.
"Không biết, nhưng chắc chắn không phải thứ dễ đối phó, nhiệm vụ lần này đủ để tám người chúng ta ăn hành." Cha tôi nói.
Bọn họ càng hành quân tiến vào sâu hơn, thì thi thể ở đây đã đều được dọn dẹp sạch sẽ, binh lính cũng sơ tán dần, đến một nơi chưa được q•u•â•n công binh dọn đường thì chỉ còn lại tám người.
Đúng lúc này không biết ai đó bỗng thất thanh nói bóng ở trên đất có vấn đề.
Trong núi sâu bốn bề đều tối đen, mỗi người bọn họ đều bật đèn pin, trong tình huống như vậy có thể nhìn thấy rất rõ những cái bóng, lúc này có người phát hiện nhiều hơn một cái bóng, câu nói vừa nói ra đã khiến mọi người cùng nhìn xuống dưới chân, vừa nhìn cả đội tám người đã hoảng loạn.
Bởi hiện tại A đi đầu mà tám người phía sau anh ta lại có đến chín cái bóng.
Có nhiều hơn một c•á•i bóng.
"Trong lúc hành quân tôi cảm thấy buồn chán nên đếm số bóng chơi, ai ngờ vừa nhìn xuống đất phát hiện nhiều hơn một cái." Lúc này người đầu tiên phát hiện ra sự bất thường liên tiếng. Người đàn ông này là Trần răng vẩu đến từ Sơn Tây, Đường Nhân Kiệt nói rằng lời n•ó•i của anh ta luôn có mùi chua của giấm.
Tiểu đội lúc này có chút hoảng hốt, nhưng dù gì cũng là ưu tú trong quân đội, rất nhanh họ đã lấy lại được sự bình tĩnh, nhưng mọi người cũng đổ dồn ánh mắt vào đội trưởng A, hy vọng A có thể đưa ra lời giải thích.
A nhìn xuống cái bóng dưới đất nói: "Tôi không giấu mọi người, rất nhiều chiến sĩ của chúng ta sau khi nhìn thấy cái bóng thì đều chết. Tôi cũng không biết đây là cái gì, nếu ai sợ thì bây giờ có thể quay về."
Kết quả không có một người nào tự nguyện rút lui, tinh anh quân đội có sự cao ngạo rất lớn.
Sau đó bọn họ lại tiếp tục tốc hành, đối với cái bóng thừa ra trên mặt đất chúng tôi vẫn nhìn, nhưng không nhìn ra được có gì bất thường bởi ngoài sự xuất hiện kỳ lạ của nó thì không thấy có điều gì bất lợi khác, đương nhiên lúc nhận ra thì đã quá muộn.
Cho nên nói tám người bọn họ đều có một cảm giác chung đó là có một người đang đi cùng với bọn họ.
Bọn họ đi vào sâu hơn, sau cùng tiến vào một nơi giống như địa ngục trần gian.
Trên mặt đất khắp nơi chồng chéo thi thể nhiều không đếm xuể, nam nữ già trẻ đều có. Nhìn hình dáng trang phục dường như mỗi triều đại đều có người chết ở đây, cái mùi bốc lên thực sự không thể chịu nổi. Dưới mệnh lệnh của A bọn họ đeo mặt nạ phòng độc lên nhưng vẫn không ngăn được hết cái mùi khủng khiếp này.
Các thi thể này đều đang ở trạng thái phân hủy, chất đống lên nhau. Ở một số nơi còn phát ra ánh sáng màu xanh.
Việc mà bọn họ phải làm đó là xử lý đống thi thể trước mặt.

Bình Luận

0 Thảo luận