Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 610: Tinh Thần (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Từ trên trời một luồng ánh sáng xuất phát từ bắc đẩu thất tinh chiếu xuống.
Hai luồng ánh sáng tụ hội lại với nhau chiếu lên cái quan tài đồng và Thu Li trên đó. Cái quan tài đồng rung lắc kéo căng chín sợi xích sắt dường như muốn lôi cả chín cái cột đồng lên, muốn dựa vào luồng ánh sáng này mà cùng bay lên trời.
"Cửu long kéo quan cũng chỉ được một người. Sau thời Đại Tần thiên hạ chưa từng có ai phi thăng nữa, đây là con đường duy nhất để Diệp tử có thể trở về. Tôn Trọng Mưu mau điểm hồn đăng, anh còn đợi cái gì nữa?" Bàn tử hét lên.
Anh trai nhìn tôi lắc đầu nói: "Bây giờ mà điểm hồn đăng ngộ nhỡ cái người canh mộ sống lại thì Diệp tử chỉ còn đường chết."
"Chịu thôi! Con mẹ nó Bàn tử tôi đi theo các người xem như tôi đen đủi!" Bàn tử mắng một câu, nói xong anh ta giơ tay ra nói: "Sách!"
Lúc này anh trai đột nhiên cười với Bàn tử nói: "Cuối cùng anh cũng thừa nhận rồi?"
"Anh chơi tôi đấy à?" Bàn tử trừng mắt nhìn anh trai nói.
Nói xong, Bàn tử đón lấy cuốn sách cổ màu đen từ tay anh trai tôi, trải cuốn sách xuống đất, giống như khi anh ta giúp chúng tôi tìm được lối vào này. Bàn tử ngồi khoanh chân trên cây cột đồng, lật từng trang sách và bắt đầu đọc những từ mà tôi không thể hiểu được. Những từ này có lẽ là nội dung của cuốn sách cổ.
Lúc Bàn tử bắt đầu niệm, từ dưới mặt đất, hai con cự long màu đen và vàng lần nữa xuất hiện. Tốc độ niệm của anh ta rất nhanh, hai con cự long từ phía dưới bay lên cuộn lấy nhau trong không trung một lần nữa biến thành biểu đồ thái cực nửa đen nửa vàng.
Tấm thái cực này chặn ngang luồng ánh sáng.
Tấm thái cực này dường như muốn cắt đứt sự liên ứng ánh sáng giữa bắc đẩu thất tinh trên trời và bắc đẩu thất tinh trong tinh thần đồ.
Tấm thái cực vừa xuất hiện đã lập tức phát huy tác dụng. Cả người Thu Li vốn đang được bao phủ trong ánh sáng trắng bỗng bị tấm thái cực chặn mất ánh sáng nên đã không còn được chiếu vào.
"Mau lên Bàn gia tôi không giữ được lâu đâu, giết cô ta!" Bàn tử nói với anh trai.
Anh trai tôi đã đứng dậy bắt đầu lao về phía đó.
Thu Li nhìn thấy hành động của anh trai, lại nhìn tấm thái cực đang che mất luồng ánh sáng thì nghiến răng. Thấy anh trai đã sắp lao đến cô ta bỗng cười lạnh một tiếng nói: "Nếu đã như vậy thì đừng ai mong được sống!"
Nói xong Thu Li móc ra một cái chìa khóa, mở cái khóa khổng lồ liên kết giữa chín sợi xích sắt và cái quan tài bằng đồng. Kẻ ngốc cũng nhìn ra được sau khi mở cái khóa đó chín sợi xích sắt giữ quan tài sẽ rơi xuống.
Thời khắc này không khí dường như đông đặc lại.
Tôi nghe thấy âm thanh phát ra từ trong cái quan tài đồng
Đó là âm thanh của xương cốt đang chuyển động.
Tôi dường như thấy được chiến thần mặc áo giáp vàng cầm một thanh kiếm dài sắp lao ra khỏi quan tài.
Và cũng đúng lúc này, phía bên dưới chúng tôi nơi các lạt ma đang ngồi nghiêm chỉnh bắt đầu có sự thay đổi. Trong phút chốc những cái xác khô của các lạt ma bắt đầu trở nên tràn đầy sức sống, họ bắt đầu niệm kinh.
Dưới lòng đất, có thứ gì đó tựa như sắp bật ra khỏi lòng đất ngay lúc quan tài sắp được mở ra.
Khi thứ bên trong quan tài sắp nhảy ra thì thứ bên dưới đất cũng trồi lên.
Nếu tôi đoán không nhầm thì thứ trồi lên từ dưới mặt đất kia chính là người canh mộ. Sự xuất hiện của nó chính là để ngăn cản thứ bên trong quan tài thoát ra ngoài.
Anh trai bảo vệ đằng trước tôi. Khoảnh khắc tiếp theo một bàn tay nhô lên từ mặt đất, đây là một bàn tay vô cùng lớn liên kết với cánh tay cũng to như cái cột đồng.
Chỉ nhìn cánh tay này thôi tôi không thể hình dung được phần thân bên dưới còn to lớn cỡ nào. Đây lẽ nào là người khổng lồ trong thần thoại? Cho dù là người khổng lồ cũng không có thân hình to lớn như vậy!
Bàn tay đó ngay lập tức túm lấy chiếc quan tài bằng đồng giữ chặt trong tay, và khi nó chuyển động, làm mọi vật xung quanh rung lắc khiến chúng tôi không giữ được thăng bằng mà ngã xuống.
Bởi vì rung lắc Bàn tử không thể tiếp tục đọc được nội dung trong sách, khi tiếng niệm chú của anh ta dừng lại, tấm thái cực không còn có thể ngăn được luồng ánh sáng trắng kia.
Hai luồng ánh sáng lại một lần nữa hội tụ.
Lúc này Thu Li nhảy tới muốn bước vào trong luồng ánh sáng đó.
"Diệp tử, em biết anh nhìn thấy gì không? Anh nhìn thấy hình ảnh của mình, có thể mãi mãi ở bên cạnh em." Anh trai nói với tôi.
Nói xong anh ấy bắt đầu điên cuồng chạy.
Thu Li cũng bắt đầu chạy.
Cả hai người họ dường như đang cố hết sức bình sinh, xem ai có thể bước vào luồng ánh sáng đó trước.

Bình Luận

0 Thảo luận