Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 473: Đủ Loại Phong Tình (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Thật ra người có thể nhận ra được nhẫn đầu quỷ thì không nhiều, nhưng xét theo tình hình này, cái người Quách Trung Dung này ở trong vòng Bắc Kinh Thiên Tân có danh tiếng rất hiển hách, nhưng cái này cũng khó trách, tuy bây giờ tôi cũng biết Quách Trung Dung thật ra là con rối của Quỷ Đạo, nhưng dù sao cũng là môn chủ của Quỷ Đạo, mà Quỷ Đạo trong mấy năm đó thật sự cũng được xem như là cánh cổng phù long đứng đầu **.
Chỉ là tôi không ngờ ông nội tôi vậy mà cũng có tiếng tăm như vậy, lão Ngô bước ra từ gian chữ Nhân này chắc chắn có thân phận tôn quý, nhắc đến ông nội tôi mà vẻ mặt còn kính phục, điều tôi càng không ngờ hơn đó là, ông lão gầy còm lúc nào cũng hút thuốc lào với ho khan vậy mà năm đó còn có một danh hiệu là Quỷ Đạo thư sinh. Dù sao thì hai chữ thư sinh này luôn cho người ta một cảm giác cực kỳ nho nhã, nhưng thật ra cái này thì tôi hẳn cũng nên nghĩ ra, bà ngoại Lý Hương Lan của tôi hồi còn trẻ cũng là một kỳ nữ như vậy, cứ khổ sở theo đuổi ông nội tôi mãi mà cũng không có kết quả, cuối cùng giận dỗi gả cho Lão Lục lưng khòm, vừa nghĩ như vậy thì có thể đoán ra được ông nội tôi thời còn trẻ rốt cuộc là trời rung rất chuyển đến dường nào.
"Ông nội cháu không ham danh lợi, đã đến Phục Địa Câu làm nông, hôm nay liên lụy bị người ta cười nhạo thì cũng bất lực." Tôi khẽ cười rồi nói.
Lão Ngô hừ lạnh một tiếng, nói: "Nông dân thì có làm sao? Nghề nông thì lại làm sao? Người ngồi ở đây, tính ngược về ba đời trước, nhà nào mà chẳng dựa vào nghề nông mà sống? Ta sớm đã từng nói cái đám người này, thời còn nhỏ dựa vào nông dân mà có được quyền lợi, bây giờ lại ỷ vào quyền lợi trong tay mình mà khinh thường nông dân, cái thá gì chứ?"
Câu nói này của lão Ngô thật ra cũng xem như là cực kì không theo lẽ thường, nhưng vì câu nói này của ông ấy mà hảo cảm của tôi đối với ông ấy tăng lên gấp bội, cũng không dám tỏ vẻ cao ngạo trước mặt một trưởng lão như vậy nữa, tôi đứng dậy rồi nói: "Vẫn là Ngô lão có cái nhìn thấu đáo."
"Được rồi, đại khái thì ta cũng đã hiểu chuyện này là thế nào rồi, không nói tiếp nữa, những chuyện khác ta không nhúng vào, cũng không có hứng thú, hôm nay tùy việc mà xét, các vị có mặt ở đây, còn có ai cho rằng chiếc nhẫn ngọc này chỉ là một chiếc nhẫn phỉ thúy bình thường nữa không?" Lão Ngô hỏi.
Không có ai trả lời.
"Vậy còn có ai cho rằng giá trị của chiếc nhẫn không đến mức hai tỷ rưỡi nữa không?" Lão Ngô lại hỏi.
Vẫn không có ai nói tiếng nào.
Lão Ngô đem chiếc nhẫn trả lại cho tôi, cười rồi nói: "Nếu như ông nội của cháu đã giao nó cho cháu, vậy thì cháu giữ cho kĩ."
Nói xong, lão Ngô bước đến trước mặt vị chưởng quỹ kia nói: "Tạ chưởng quỹ, những gì nên nói những gì nên làm tôi đã làm xong hết cả rồi, tiếp theo đây, cứ làm theo quy tắc của Cổ Hoa Lâu ngài đi."
Ông ta nói xong câu nói này thì ngẩng đầu lên nhìn gian phòng chữ Thiên một cái, ý là gì thì không nói cũng rõ, Tạ chưởng quỹ này tuy là một chưởng quỹ của nhà họ Lý, nhưng vẫn luôn rất bình tĩnh đúng mực, không tự ti không kiêu ngạo, ông ấy ngẩng đầu lên nhìn gian chữ Thiên nói: "Lưu thiếu gia, nể mặt lão Lưu, hôm nay tôi có thể không nói đến quy tắc của Cổ Hoa Lâu với cậu, nhưng nam tử hán đại trượng phu, lời nói ra như máu phun ra ngoài, mỗi một chữ đều là hố bẫy, ngài đã từng nói gì? Mời ngài."
Tôi cứ ngồi trên ghế như vậy, nhìn cái người cứ luôn ồn ào đó, vẻ mặt của hắn ta bây giờ cực kì khó coi, sau khi nghe Tạ chưởng quỹ nói như vậy, hắn ta chỉ tay vào mọi người rồi nói: "Một đám người các người, chỉ vì nịnh bợ lão Lục lưng khòm mà cố ý làm như vậy, các người gây khó dễ cho Lưu gia! Cha ta còn chưa chết cơ mà!"
Sau khi hắn ta nói xong câu này, đối với tôi, hắn chỉ là hoảng quá nên không biết lựa lời, nhưng câu nói này lọt vào tai đám người như lão Ngô thì ý nghĩa hoàn toàn khác biệt, lão Ngô nói với Tạ chưởng quỹ: "Có một đứa con trai đần độn thế này, nhà họ Lưu còn có thể bền vững được sao? Hôm nay hắn rắp tâm hoạnh họe khách của Lý gia ngay tại nhà họ Lý vốn đã là chuyện không đúng, bây giờ cứ theo quy tắc xuống đây dập đầu nhận tội cũng xem như là một nam tử hán, kết quả thằng nhóc này lại ăn nói như vậy, chẳng phải là đang mắng hết tất cả những người đang có mặt ở đây sao?"
Tôi nghĩ cũng phải, có lẽ đây chính là trí tuệ trong giao tiếp, con người này của nhà họ Lưu từ đầu đã toàn là khiêu khích ly gián, thật ra cũng không có gì bất ổn, bởi vì Cổ Hoa Lâu có quy tắc của Cổ Hoa Lâu, vòng tròn của họ cũng có quy tắc của vòng tròn họ, nhưng mà câu nói cuối cùng này của hắn, rõ ràng là đã đắc tội với tất cả mọi người.
Còn cái người này sau khi nói xong thì mới ý thức được là mình lỡ lời, hắn ta vội vàng nói: "Tôi không hề có ý này, đây là quỷ kế của nhà họ Lý! Quách Trung Dung sớm đã chết đến tro cốt cũng không còn, chiếc nhẫn của ông ta làm sao mà ở trên tay hắn được!"
Câu nói này vừa nói ra, rất nhiều người ở bên dưới sớm đã không còn ngó ngàng gì đến hắn nữa, ào ào lắc đầu ngồi xuống, một đứa con trong một gia tộc lớn, dùng ngữ điệu như vậy để mà nói chuyện, trong mắt họ, đây đã là một tên phế vật rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận