Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 322: Quỳ (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Đuông dừa
.
Lúc Bàn tử đứng lên lén lút nhét vào trong tay tôi một lá bùa màu vàng, hạ giọng cực nhỏ nói: "Vào thời khắc then chốt hãy dán lá bùa này lên trên vai cậu có thể tạm thời thắp đèn hồn lên."
Tôi thất kinh nhìn Bàn tử, có lẽ Bàn tử cho rằng đây là cách cuối cùng có thể thay đổi cục diện. Mà cũng trong lúc này ông nội Tôn Liên Thành lại tiếp tục xông lên kẹp chặt cổ Bàn tử. Lúc này biểu cảm trên mặt ông ta vô cùng hung ác cười lạnh nói với Bàn tử: "Tin Quỷ đạo Quách Trung Dung bị người thân cận bán đứng là mày nghe từ đâu? Sư phụ mày Hà An Hạ ư?"
Lúc này Bàn tử trông rất thảm, dù bị kẹp chặt cổ nhưng vẫn cố gắng nói: "Sao nào? Ông sợ rồi?"
"Mày muốn chết mà!" Ông nội Tôn Liên Thành một lần nữa ra đòn khiến cả người Bàn tử lại bay lên, lần này rơi sõng xoài xuống mặt đất. Bàn tử cố gắng mấy lần nhưng đều không thể đứng lên được cuối cùng từ bỏ ngồi trên mặt đất khó khăn hô hấp.
"Tha cho anh ta, lời Bàn tử nói tôi bảo đảm sẽ không nói ra cho người khác biết." Lúc này tiểu Thất bước lên hai bước nói.
Ông nội Tôn Liên Thành quay đầu nhìn chằm chằm tiểu Thất nói: "Không, trong mắt tao người chết mới là an toàn nhất."
Nói xong ông ta xông về phía tiểu Thất trên mặt mang theo nụ cười tà ác. Lúc này Tôn Liên Thành cuối cùng cũng ra dáng đàn ông một lần, cậu ta đứng chắn trước mặt tiểu Thất nói: "Ông ơi, đừng gây thù chuốc oán nữa mà."
"Cút!"Lão già giáng một cái tát khiến cháu nội ngã lăn ra đất rồi trực tiếp túm lấy tiểu Thất lúc này đã không thể trốn đi đâu nữa. Ông ta thè cái lưỡi liếm lên mặt tiểu Thất một cái rồi nói: "Nhưng yên tâm đi, tao sẽ không để mày chết dễ dàng, tao nói rồi, tao thích mùi trên người mày."
Tuy rằng tôi không thể nào hiểu nổi tại sao Bàn tử lại phải đi gây hấn với lão yêu quái này nhưng giờ đã không phải là lúc truy cứu chuyện này nữa. Tôi lấy lá bùa ra nhìn Bàn từ, lúc này Bàn tử cũng đang nhìn tôi rồi gật đầu.
Tôi cắn răng, bây giờ tiểu Thất đang rơi vào nguy hiểm, Bàn tử rõ ràng đã không còn chút sức lực chiến đấu nữa, lúc này cũng coi như là thời điểm then chốt rồi. Tôi cởi áo trên người trực tiếp dán lá bùa lên vai trái. Lá bùa vừa được dán lên vai tôi thì lập tức bốc cháy, vết bỏng khiến tôi cảm thấy vô cùng đau đớn. Ngọn lửa rực cháy trên lá bùa màu vàng dường như xuyên thấu vào cơ bắp của tôi, thậm chí đốt cháy linh hồn tôi, cảm giác lần này hoàn toàn khác với cảm giác dùng nến thay đèn hồn ở nhà Hàn Tuyết.
Cảm giác bỏng rát lan dần ra khắp cơ thể, thẩm thấu vào xương cốt tứ chi.
Trong phút chốc tôi cảm giác được trên cơ thể mình tràn ngập năng lượng.
Đây là cái cảm giác chỉ cần đưa tay ra là có thể hủy diệt tất cả.
Lúc này ông nội Tôn Liên Thành đang ôm tiểu Thất bỗng chốc quay đầu nhìn về phía tôi. Vẻ mặt ông ta trở nên không thể tin nổi, sau đó trở nên kinh hoàng mặt trở nên trắng bệch.
Tiếp theo ông ta vội vàng buông tiểu Thất ra, càng không thể ngờ được ông ta bước tới trước mặt tôi rồi quỳ xuống.
Tất cả những điều này xảy ra trong khoảnh khắc. Ngay khi tôi chuẩn bị dùng sức mạnh bất ngờ của mình để đấm vào đầu thứ già súc sinh này thì bỗng tôi cảm thấy ngọn lửa trên vai trái của mình nhanh chóng bị dập tắt. Sức mạnh cuồn cuộn muốn hủy diệt mọi thứ đang nhanh chóng tiêu tan. Tôi biết những gì Bàn tử nói về việc thắp sáng ngọn đèn hồn chỉ là tạm thời, nhưng không ngờ nó lại nhanh đến thế và giờ nắm đấm của tôi đã gần chạm đến đỉnh đầu của lão già đang quỳ. Tôi đã không còn sức mạnh gần như hoang dã đó, ngay cả khi tôi dùng nắm đấm của mình đánh ông ta, thì cái lực yếu ớt đó dường như không có tác dụng, và thậm chí tôi có thể chọc giận lão ta một lần nữa. Vào thời điểm then chốt này, đột nhiên tôi xòe lòng bàn tay ra và vuốt nhẹ lên đầu của lão già súc sinh,
Cái vuốt này giống như chủ nhân đang an ủi vỗ về nô bộc vậy.
Cũng đúng lúc này ông nội Tôn Liên Thành đột ngột ngẩng đầu lên, túm lấy cổ tay tôi với tốc độ mà tôi không kịp phản ứng gì. Ông ta đứng dậy nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt ông ta bắt đầu trở nên rất kỳ quái. Ông ta dùng lực rất mạnh túm cổ tay tôi khiến tôi có cảm giác như cổ tay mình sắp bị tên súc sinh này vặn đứt, lúc tôi sắp chịu không nổi muốn kêu lên thì ông ta buông tay ra thuận đà đẩy tôi ngã xuống đất sau đó quay lưng lại với tôi không biết đang tính toán điều gì.

Bình Luận

0 Thảo luận