Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 634: Câu Chuyện Phía Sau (4)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Tôi gần như bị sốc, câu vừa nãy của Nhị gia mới chỉ gọi là thăm dò, nhưng câu này đã trực tiếp vạch trần mọi chuyện.
Tôi nhìn Nhị gia, thông qua vài câu nói tôi đột nhiên có cảm giác Nhị gia của Hàn gia trang này là một người thâm sâu khó đoán. Tôi cố trấn tĩnh lại trả lời: "Đó là ông nội cháu, ông quen biết ông ấy ạ?"
"Ta biết ông ấy, ông ấy không biết ta." Nhị gia đáp. Nói xong ông ấy phất tay nói: "Nếu đã là như vậy ta cũng xem như không nhìn lầm người. Thằng nhóc này, lời vừa rồi của cậu nói đúng một nửa. Quả là ta có giấu một số chuyện, nhưng ta cũng không phải là cao nhân gì cả, lẽ nào cao nhân lại trải qua cuộc sống thế này sao? Đương nhiên ta nghe thư sinh Quỷ đạo sau khi mai danh ẩn tích thì không màng thế sự, ta không thể so được với ông ấy. Ông ấy thực sự đã bước vào Đạo rồi."
"Vậy ông?" Tôi hỏi.
"Nhánh nhà ta có nhiệm vụ canh giữ mộ cho nhà Đại Năng, nên bất kỳ ai có ý định với khu đất đó thì đều phải chú ý sát sao, cho nên ta mới nói với cậu, chuyện này cả Hàn gia trang chỉ có mình ta là người duy nhất biết." Nhị gia nói.
Những lời tiếp theo của Nhị gia có nhắc tới một người, mà tên của người này lại vô cùng quen thuộc với tôi: Trần Cận Chi. Tại sao chuyện này lại có liên quan đến Trần Cận Chi chứ? Chúng ta từ từ nghe tiếp.
Câu chuyện này nếu kể thì phải nói từ thời cụ tổ của Nhị gia. Tổ tiên ông ấy có một người tên Hàn Sĩ Sùng. Tất cả trên dưới Hàn gia trang đều biết Hàn Sĩ Sùng này bởi ông ấy là một người được lưu danh lịch sử, cho đến nay Hàn gia trang vẫn còn lưu giữ bia mộ của ông ấy. Người này thời Hồng Vũ đại Minh đã từng làm tới chức quan văn tứ phẩm, nhưng vì tác phong lối sống có chút vấn đề, mà thời đại Minh luật pháp nghiêm minh, nhưng tội mà Hàn Sĩ Sùng phạm cũng không phải quá lớn gì, lại thêm gia đình lo lót nên chỉ bị bãi quan về quê. Tục ngữ nói đúng, lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa, sau khi Hàn Sĩ Sùng về Hàn gia trang thì trở thành phú hào số một ở địa phương, những tháng ngày trôi qua cũng rất dễ chịu.
Thời đó, vì mối quan hệ với Lưu Bá Ôn mà tất cả văn sĩ trong thiên hạ đều coi Lưu Bá Ôn như thần tượng, thêm nữa là sự thịnh hành của sách vở, quần chúng ham học nên rất nhiều văn sỹ thông thuộc phong thủy. Hàn Sĩ Sùng này đối với phong thủy cũng có chút kiến thức, tuy ông ta đã bị bãi quan về quê nhưng vẫn trải qua những tháng ngày sung túc. Phàm người đã làm quan thì mấy ai chịu được cuộc sống cô quạnh ở nông thôn, cho nên ông ta cũng nghiên cứu phong thủy đất đai, muốn một lần nữa đông sơn tái khởi quay lại quan trường. Hàn Sĩ Sùng liền rời nhà đi ngao du sơn thủy, muốn vừa đi du lịch vừa tìm kiếm bảo huyệt. Quả là trời không phụ người có lòng, ông ấy cuối cùng cũng tìm được một huyệt tốt cho nên muốn chuẩn bị chuyển xương cốt của cha mình tới đây chôn, mượn sức mạnh của phong thủy để một lần nữa trở lại làm quan.
Cuối cùng Hàn Sĩ Sùng thành cũng nhờ phong thủy, bại cũng bởi phong thủy. Ông ấy chỉ nghĩ rằng mình đã tìm được một mảnh đất tốt, ai ngờ thực ra chỗ đó là long huyệt, mà đã là long huyệt thì sớm đã bị Khâm thiên giám để ý tới muốn phá. Nói cho cùng việc phá long huyệt cũng có rất nhiều cách. Một là có thể tìm đại một con vật nào đó chôn xuống chỗ đó, ví dụ như chôn một con chó xuống, khỏi phải nói, đời sau của con chó này sẽ là những con vô cùng dũng mãnh cường tráng bất phàm. Còn một cách nữa đó là chôn những thứ ô uế xuống, ví dụ như máu của phụ nữ đến tháng, cũng chính là băng vệ sinh mà thời bây giờ sử dụng, vậy thì vận khí của mảnh đất đó sẽ dần tiêu tán.
Chuyện là lúc Hàn Sĩ Sùng mang xương cốt của cha mình tới chuẩn bị chôn thì bị người của Khâm thiên giám bắt được tại trận, sau đó bị áp giải về kinh đô. Chôn hài cốt của tổ tiên tại long huyệt bị coi là làm phản là nghịch tặc, làm gì cần phải quan tâm giam giữ xét xử gì, cứ trực tiếp lôi ra ngoài chém đầu.
Không chỉ chém kẻ ngỗ ngược Hàn Sĩ Sùng, còn phải tru di cửu tộc. Sau cùng một người bạn cũ khi còn làm quan của Hàn Sĩ Sùng đã cứu cả gia đình ông ta khỏi tội tru di, người này chính là Trần Cận Chi.

Bình Luận

0 Thảo luận