Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 641: Ẩn Tình (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Nói thật lòng, tên Tôn Liên Thành này tôi quả thật không có một chút hảo cảm nào, người già ở chỗ chúng tôi có một câu nói để hình dung một người, đó là đỉnh đầu lở loét dưới chân mưng mủ (là hỏng từ đầu tới chân)__xấu toàn thân, tôi cảm thấy dùng câu nói này để hình dung Tôn Liên Thành thì không gì thích hợp hơn. Vốn dĩ tôi đã có ấn tượng không tốt với hắn ta rồi, bây giờ hắn ta lại bước ra từ nhà Trần Thạch Đầu nữa, ba anh em Trần Đại Khuê ở trước mặt hắn thì tươi cười niềm nở vâng vâng dạ dạ, nên tôi không khỏi nghi ngờ chuyện Hàn Tuyết mất tích chắc chắn là có liên quan gì đó tới hắn, cho nên lúc hắn vừa cười to vừa bước đến bên cạnh tôi, tôi không biết đào đâu ra sự hung tợn, trực tiếp dùng tay bóp lấy cổ của hắn. Gần đây sức lực của tôi đã khá hơn rất nhiều so với trước đây, Tôn Liên Thành muốn giãy ra, nhưng sau đó tôi dùng nắm đấm đấm lên mũi của hắn, khiến cả người hắn đều loạng choạng, không chỉ có hắn là hoang mang, mà ngay cả mấy anh em Trần Đại Khuê với các thôn dân đứng gần đó cũng đều ngỡ ngàng.
"Diệp Kế Hoan, mày làm gì thế!" Ba anh em Trần Đại Khuê liền chạy đến.
"Cút!" Tôi chửi ba anh em chúng nó, ba anh em nhà này đã từng bị tôi dạy dỗ cho một lần, lần này thật sự không dám đến gần nữa.
"Ba người các ngươi cút ra cho ta, hai bọn ta là anh em, chuyện giữa anh em với nhau, cần các ngươi phải nhúng tay vào sao?" Lúc này, Tôn Liên Thành vậy mà lại trách mắng ba người bọn họ, lập tức khiến ba người bọn họ tự nhiên trở nên xấu xa.
"Diệp Tử, hai nhà họ Diệp với họ Tôn chúng ta chẳng phải là bạn cũ sao, hai chúng ta cũng xem như là bạn bè mà, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, cậu như vậy là có hơi quá rồi đấy nhé." Tôn Liên Thành cười với tôi rồi nói.
"Mẹ kiếp đừng có bắt quàng làm họ với tôi, xây trạm thủy điện trên thượng nguồn, còn không phải là vì Long Nguyên bên trong Mười hai hang quỷ sao? Về điểm này thì tôi với anh trong lòng đều biết rõ, tôi vẫn phải nói cho anh biết, cho dù nhà họ Lưu có cầm công văn tới đây, thì tôi cũng tuyệt đối không để cho anh làm chuyện này được suôn sẻ, còn nữa, chuyện của Trần Thạch Đầu, đừng nói với tôi là anh không nhúng vào nhé." Tôi nói.
"Chuyện gì cơ?" Tôn Liên Thành vẻ mặt vô tội, nói.
"Anh vẫn còn già mồm có phải không?" Tôi đưa tay ra muốn đánh nữa, gần đây tính tình của tôi thật sự có hơi nóng nảy, chủ yếu là sau khi bạn biết vũ lực có thể giải quyết được vấn đề xong, thì bạn sẽ không còn muốn lãng phí nước bọt nữa, đặc biệt là đối với những người giống như Tôn Liên Thành.
"Tôi không biết thật mà, chuyện trạm thủy điện trên thượng nguồn thì tôi đã thầu rồi, nhưng tôi chỉ là muốn kiếm chút tiền thôi nha, tôi còn đang rầu vì chuyện của Mười hai hang quỷ đây, ba anh em nhà này đã nhờ người đến tìm tôi, nói là cha của bọn họ có thể giúp tôi xử lý phiền phức chuyện của Mười hai hang quỷ, nên tôi liền đến đây xem thử, vừa mới đến đây là tôi đang tính đi gặp cậu ngay đây, trong cốp xe còn có quà mà tôi chuẩn bị cho cậu nữa kia, cậu vừa mới tới đã đánh tôi là như nào?" Tôn Liên Thành nói.
"Anh đừng có nói với tôi là có hay không, tôi nói cho anh biết, tôi không thích anh, anh trai của tôi cũng sẽ không thích anh, ở đây không phải là Tế Nam, cho dù có là Tế Nam, Tôn Liên Thành anh mà còn gây sự gì nữa thì tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu, anh cho rằng thằng này không biết, lần trước tên thủy thủ chó má gì đó mà anh tìm tới là Quỷ Thợ May à?" Tôi hừ lạnh rồi nói.
Tôi túm lấy hắn ta lâu như vậy, tay cũng đau, nên đẩy hắn ra một cái rồi nói: "Mau cút đi cho tôi! Sau này cũng đừng để tôi nhìn thấy mặt anh nữa!"
Tôi biết, cho dù chuyện này có liên quan gì đó với Tôn Liên Thành, thì dựa vào sự xảo trá của Tôn Liên Thành, tôi tuyệt đối cũng không moi được thứ gì từ miệng hắn, cho nên tôi cũng không muốn lãng phí quá nhiều nước bọt với hắn nữa.
"Nếu như cậu không tin tôi, thì tôi cũng hết cách." Tôn Liên Thành nhún nhún vai rồi nói, cái động tác thương hiệu này của hắn, trong một khoảng thời gian rất dài, khiến mấy người chúng tôi đều bất giác mà nhún vai theo, rất thoải mái, rất tùy ý, rất bất lực, cũng rất đê tiện, cảm giác cái động tác này phù hợp trong bất cứ lúc nào, bất cứ tâm trạng nào.
"Anh còn không cút đi có phải không?" Tôi nói.
"Được, cậu lợi hại, tôi đi." Tôn Liên Thành cũng không tức giận, trực tiếp bước đi một cách hiên ngang rồi leo lên xe.
Vốn dĩ tôi muốn gọi điện thoại cho Tiểu Thất, hỏi thử xem sau khi Lưu Khai Phong chết ở trong vùng núi tuyết, nhà họ Lưu rốt cuộc đã trải qua xáo động thế nào, nhưng vừa nghĩ đến chuyện Lý Trấn Quốc từng phái người đến muốn giết hết chúng tôi, hơn nữa trong một khoảng thời gian lâu như vậy rồi mà Tiểu Thất cũng không liên lạc với tôi, đoán chừng cũng có chuyện riêng cần phải xử lý, chủ yếu đó là, tôi dần dần cũng có suy nghĩ là có một số chuyện không nên dựa vào người khác. Bởi vì tôi phát hiện ra, phàm là những người tiếp cận tôi thì cmn chẳng có ai là có lòng tốt cả.
Cho nên chuyện này, nếu như không phải là tôi thật sự giải quyết không được, hay các vấn đề liên quan đến phong thủy hay là dính líu đến các bên, tôi thậm chí còn không muốn tìm Bàn Tử để xin giúp đỡ.

Bình Luận

0 Thảo luận