Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 493: Bậc Thang Lên Trời (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Mặc dù trong lòng có rất nhiều sự nghi ngờ, nhưng tôi không muốn hỏi. Đầu tiên, tôi không muốn nói cho người phụ nữ này những thông tin mà tôi biết một cách quá dễ dàng, ít nhất là tôi muốn xác nhận người phụ nữ này nói thật hay nói dối, cho nên tôi sẽ không nói với cô ta, tôi cũng không nói dối. Nhưng người phụ nữ này có rất nhiều mặt, mỗi lần mở miệng đều là nói dối, nếu cô ta tráo đổi thông tin thật của tôi, vậy thì tôi sẽ lỗ to rồi?
Nhưng khi Liễu Thanh Từ vừa đến đây đột nhiên cô ta không nói nữa, thay vào đó cô ta ngắt bông sen trên khay trà, ngắt từng cánh hoa sen và nhìn tôi với vẻ mặt oán giận, cũng không nói gì.
"Tại sao không nói gì?" Tôi hỏi.
"Đêm đã khuya, một đêm xuân đáng giá ngàn vàng, anh không cảm thấy chúng ta nói lời này có chút lãng phí sao?" Liễu Thanh Từ nói.
"Bà cô ơi, bà dì ơi, cô lại nữa rồi, cô không thể nói chuyện tử tế được à?" Tôi mỉm cười với giọng cầu xin.
"Sự thật là cậu không tin tôi, vậy tôi nói thì có ích gì nữa?" Cô ta hỏi ngược lại tôi.
"Sao tôi lại không tin cô chứ?" Tôi hỏi.
"Với chút đạo hạnh ít ỏi của cậu, bất cứ điều gì trong lòng đều hiện rõ trên mặt. Chị đây nếu không nhìn ra được điều này, còn xứng đáng với danh hiệu Lý Sư Sư ở Thiên Tân này sao? Nếu cậu không tin tôi, vậy thì những thông tin trước đó cậu nhận được sẽ mâu thuẫn với những gì tôi nói hoặc là không đồng nhất. Trong đầu cậu có niềm tin sâu sắc với những gì cậu biết nên cậu sẽ nghi ngờ những gì tôi nói. Vậy cậu hãy thử nói xem, cậu biết những gì, cậu không ngủ với chị đây, vậy chúng ta có qua có lại, mặc dù chị thích cậu nhưng chuyện nào ra chuyện đó!" Cô ta mỉm cười nói.
"Cô nói những điều vô nghĩa và cố lừa tôi nói ra sự thật thì sao?" Tôi nói thẳng.
"Nếu những gì tôi nói là dối trá, hãy để tôi." Cô ta nói hồi lại thề thốt. Tôi một người đàn ông, thực sự không thể để một cô gái xinh đẹp như vậy thề trước mặt mình. Tôi xua tay nói: "Cô Liễu, không đến nỗi như vậy, những chuyện tôi biết, cho dù tôi không nói với cô, thì Lưu Khải Phong cũng sẽ nói với cô, cho nên tôi cũng không giấu giếm gì, thà làm một người thấu tình đạt lý hay hơn. Hơn nữa, vừa nãy cô cũng đã thành thật với tôi nên dù thế nào đi nữa tôi cũng nên bày tỏ điều gì đó."
"Vậy thì còn được." Liễu Thanh Từ bưng cho tôi một tách trà, tôi cũng không muốn uống, nhưng trước mặt cô ta cũng không muốn hút thuốc, cho nên trong lòng có hơi ngứa ngáy. Tôi liền uống hết tách trà, tiếp theo tôi chỉ kể cho cô ta nghe mọi điều tôi biết về Quỷ Thợ May, nội dung cuộc trò chuyện của chúng tôi là Quỷ Thợ May, nên tôi cũng không cần nói thêm về những điều khác. Cuối cùng, tôi nói về nội dung của những bức tranh treo trên tường đó, người phụ nữ Liễu Thanh Từ này là người phụ nữ thông minh nhất mà tôi từng thấy. Sau khi tôi nói xong, cô ta lập tức biết được mấu chốt vấn đề, đặc biệt hiểu rõ tại sao tôi lại nghi ngờ cô ta.
"Nếu sớm biết cậu nghi ngờ điều này, tôi đã không hỏi, bởi vì điều tôi sắp nói chính là điều cậu đang nghi ngờ." Liễu Thanh Từ mỉm cười với tôi.
"Đừng nói là vì tôi nghi ngờ nên cô sẽ bịa ra một lời nói dối khác để che đậy lời nói dối trên chứ. Cô gái à tôi khuyên cô, một khi đã nói dối thì phải dùng rất nhiều lời nói dối để che đậy đó. Tuy anh đây ngu ngốc, nhưng rất thích suy luận những chuyện này, nên nếu tôi cứ tiếp tục suy luận, cô sẽ phải tiếp tục nói dối để ứng phó, đến lúc đó cô mệt mà tôi cũng mệt nữa." Tôi cười.
"Nếu cậu đã nghĩ như vậy, vậy cuộc trò chuyện hôm nay của chúng ta không cần tiếp tục nữa, mời cậu về cho." Liễu Thanh Từ vừa nãy còn cười duyên dáng với tôi, sau đó liền thay đổi sắc mặt, lạnh lùng như băng nói với tôi những lời này .

Bình Luận

0 Thảo luận