Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 299: Quỷ Thợ May (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Chú Trụ Tử nhìn tôi, mặc dù chú đã bị hủy dung nhan, nhưng điều này không ngăn được ông cho tôi thấy đôi mắt bất lực của ông, và nói: "Diệp Tử, so với tương lai của cháu, cháu sẽ thấy rằng, mọi thứ khác chỉ là thoáng qua."
"Ông biết cái gì! Không có Tuyết Nhi, cuộc đời tôi còn có ý nghĩa gì nữa?! Ông nói xong chưa? Nói xong thì tôi đi!" Nói xong tôi liền xoay người rời khỏi đó.
Vào trong sân, tôi nhìn anh trai và mẹ, tôi nắm lấy tay Hàn Tuyết và nói: "Mọi chuyện tôi đã biết, xin lỗi, chuyện khác tôi có thể nghe theo ý mọi người, nhưng chuyện này thì không. Hàn Tuyết tôi cưới chắc, vì cô ấy là người phụ nữ tôi yêu. Dù mọi người có đồng ý hay không thì cũng không liên quan gì đến tôi!
"Ngồi xuống." Anh trai nói.
Tôi lắc đầu, nhìn anh trai mình rồi nói: "Anh ơi, từ khi em còn nhỏ đã biết có anh trai, em đã rất mong được gặp anh. Em thậm chí còn cảm thấy có lỗi với anh, vì nếu không có em, có thể anh đã không cần phải được nhận làm con nuôi, rồi sau đó anh quay về. Anh rất giỏi, em mừng cho anh. Chúng ta đã ở bên cạnh nhau như vậy, giữa chúng ta không còn khoảng cách cách xa 20 năm, em ngưỡng mộ anh, ngưỡng mộ anh với sự bảo vệ em ở mọi nơi. Em đã nghĩ anh là một anh hùng thực sự, một anh hùng sẽ không thỏa hiệp với bất cứ ai, nhưng hôm nay anh đã thực sự làm em thất vọng. Trong ấn tượng của em, anh trai của em sẽ không tha thứ cho bất cứ ai đe dọa em trai mình. Anh ấy sẽ ủng hộ quyết định của em trai mình, dù điều đó là đúng hay sai. Em không ngờ anh lại ngăn cản chuyện này, không phải anh, không phải là anh trong ấn tượng của em."
"Ngồi xuống." Anh trai quay lại và nhìn tôi với đôi mắt đỏ ngầu.
"Không ngồi!" Tôi hét lên. Bình thường tôi sẽ không bao giờ chống lại anh trai mình, con người ai cũng có điều cấm kỵ của riêng mình, và Hàn Tuyết là điều cấm kỵ của tôi.
Anh trai đứng dậy nhìn tôi chằm chằm, tôi cũng nhìn chằm chằm vào anh, lúc này Bàn Tử nhẹ nhàng đẩy tôi ra, đứng trước mặt tôi, Bàn Tử vốn dĩ cũng rất sợ anh tôi, nhưng lần này anh ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào anh trai, dùng ngón tay chỉ lên ngực anh trai nói: "Tuyết Nhi, cô gái này là cô gái tốt, Diệp Tử cũng là một đứa trẻ ngây thơ, hai người họ ở cùng nhau, Bàn Gia tôi rất vui mừng. Hiện tại có rất ít người trẻ tuổi có thể cho tôi cảm giác trong sạch như vậy, Bàn Gia tôi hôm nay cùng họ về nhà, cho nên tôi có thể coi là bà mai của họ. Những gì tôi muốn nói, Diệp Tử đã thay tôi nói rồi, không ai có thể ngăn cản họ ở bên nhau. Cho dù Bàn Gia tôi là người ngoài, thì chuyện này tôi cũng muốn quản, Tôn Trọng Mưu cậu lớn lên nhờ ăn thịt người chết, nên có trái tim sắt đá như thế, nhưng Diệp Tử là người bình thường, cậu ấy có tình cảm của riêng mình!"
Anh trai nhìn Bàn Tử, rồi nhìn tôi, cuối cùng nói: "Anh kêu em ngồi xuống."
"Em nói là em không ngồi mà!" Tôi nói.
Lúc này Bàn Tử mới xoay người vỗ vỗ tôi nói: "Diệp Tử, ngồi xuống đi, nói chuyện đàng hoàng thì chúng ta nghe, còn không thì chúng ta rút, sợ gì chứ. Có Bàn Gia đây, bọn họ còn dám ăn thịt cậu sao?"
Hàn Tuyết cũng kéo tôi lại, lắc đầu nói: "Đừng cãi nhau, đều là người một nhà."
Tôi kìm nén cơn tức giận ngồi xuống, anh trai nhìn chú Trụ Tử và nói: "Cháu ủng hộ việc họ ở bên nhau".
"Trọng Mưu! Cháu suy nghĩ kỹ chưa, trước khi Diệp Tử trưởng thành, nếu Quỷ Đạo tới! Chúng ta không ai cản được." Chú Trụ Tử kích động nói.
"Cháu biết. Tới thì tới, ai bảo nó là em trai cháu, cháu là anh nó." Anh trai nhún vai nói.
Lời nói của anh trai khiến tim tôi thắt lại.
Mẹ tôi ngẩng đầu lên, lắc đầu với chúng tôi và nói: "Không được, tụi con không biết Quỷ Đạo đáng sợ thế nào đâu, không được."
"Mẹ, con có cách." Anh trai nói.
Chú Trụ Tử đứng dậy nói: "Trọng Mưu, cháu có thể làm gì? Cháu phải suy nghĩ kỹ, nghĩ đến việc cha cháu đã chết như thế nào!"
"Cháu biết, cháu sẽ về Tôn gia, Tôn gia biết một người là Quỷ Thợ May , nếu người đó bằng lòng may váy cưới cho Hàn Tuyết, che đi thiên cơ, âm thầm kết hôn, Quỷ Đạo sẽ không biết." Anh trai nói.
"Quỷ Thợ May ? May áo liệm?" Bàn Tử ngơ ngác nói.
Anh trai gật đầu, sau đó quay đầu hướng Hàn Tuyết nói: "Em dâu, phải để em chịu thiệt thòi rồi. Vì sự an toàn của hai người, đây là điều duy nhất mà anh có thể làm cho hai đứa."

Bình Luận

0 Thảo luận