Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 628: Nơi Cằn Cỗi Xuất Người Ngang Ngược (4)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
"Diệp tử, người trong thôn Phục Địa Câu của chúng ta cũng sắp tới rồi, chúng ta quay đầu đập chết bọn họ?" Trần Thanh Sơn nghỉ ngơi một chút đã hồi phục thể lực, lúc này máu trong người ông ta bắt đầu sục sôi trở lại.
Vốn dĩ tôi thấy có hơi quá, nhưng lại nghĩ đến cảnh vừa suýt chết trong tay đám thôn dân kia lửa trong lòng tôi lại bùng lên nói: "Được!"
Chúng tôi đợi ở đây khoảng hơn một tiếng thì xe của Hàn Cát Lỗ cũng tới, đi theo còn có mấy xe cảnh sát vũ trang và cảnh sát chống bạo động tổng cộng có đến bốn năm trăm người, cảnh tượng vô cùng hoành tráng. Sau khi bọn họ tới người của chúng tôi ở Phục Địa Câu cũng kéo tới, nhưng nếu so sánh với cảnh sát có vũ trang thì một trời một vực, bởi người nông thôn trang bị sơ sài hơn. Xe tải, máy kéo, xe máy, có lẽ thứ duy nhất có thể lên bàn so sánh là một chiếc xe tải cũ rích, có hai mươi ba mươi người chen chúc trên đó. Sau khi dân làng tới nhìn thấy cảnh này thì có chút rén, nhưng tôi đã vẫy tay với bọn họ nói: "Đừng lo, toàn là người mình cả."
"Đúng, hôm nay chúng ta đi báo thù, nhưng đem theo cả thượng phương bảo kiếm đi, chém chết bọn chúng." Trần Thanh Sơn nói.
Người trong thôn nào đã trải qua một trận như thế này? Vốn dĩ nhìn thấy hai người chúng tôi thảm như vậy đã tức lắm rồi. Người Trung Quốc có cái tật là người trong nhà đấu đá sứt đầu mẻ trán cũng được, nhưng người ngoài mà dám ức hiếp người trong nhà là không được. Bình thường hiếm thấy người trong Phục Địa Câu đoàn kết, nhưng lúc này lại vô cùng đồng lòng, hơn nữa còn có nhiều cảnh sát công an đều hỗ trợ cho chúng tôi như vậy!
"Diệp tử, cậu qua đây chút!" Lúc này Hàn Cát Lỗ gọi tôi.
Tôi bước tới, Hàn Cát Lỗ đưa tôi một điếu thuốc nói: "Hez, tôi biết trong lòng cậu rất giận, vừa rồi tôi cũng điên lắm chỉ muốn đập chết đám thôn dân đó luôn, nhưng ngẫm lại thì dù sao cũng là người một nhà, hơn nữa cũng cần chú ý không để bị ảnh hưởng."
"Chú Hàn, tình cảm của chú đối với gia đình cháu rất hiểu, nhưng vừa rồi tiểu Lưu nói một câu không sai, nếu chú không xử lý bọn họ sớm muộn bọn họ cũng xử lý chú. Vừa rồi cháu cũng nghe được đám người nhà này dùng danh nghĩa của chú làm rất nhiều việc ác. Chú hãy cân nhắc thật kỹ, việc hôm nay cháu có thể không đề cập với nhà họ Lý, với mối quan hệ của chúng ta thì việc gì cũng dễ nói, nhưng nghĩ tới Hàn Tuyết, nếu Tuyết nhi xảy ra bất kỳ vấn đề gì, cháu bảo đảm bọn họ sẽ rất thảm!" Tôi nói.
"Đợi tôi thương lượng với họ trước, nếu có thể hòa giải thì sẽ tốt hơn nhiều được chứ?" Hàn Cát Lỗ hỏi.
"Vâng." Tôi nhìn Hàn Cát Lỗ, dù sao đây cũng là bố vợ tương lai, đối với tôi cũng không tồi, tôi cũng không muốn làm ông ta khó xử. Ở cái xã hội hiện tại không thể nào giống với thời cổ đại cứ xông vào nhau đâm chém loạn xạ một trận không cần biết sống hay chết là xong.
Tiếp theo cả đội quân hùng mạnh của chúng tôi bắt đầu tiến về Hàn gia trang.
Thôn dân Phục Địa Câu được hưởng đãi ngộ trước nay chưa từng có đó là có xe cảnh sát dẫn đường.
Tôi không thể không bái phục tinh thần dũng cảm của đám thôn dân ở Hàn gia trang. Lúc chúng tôi tới nơi bọn họ đã biết trước tin tức vậy mà không hề chạy trốn.
Người trong cả thôn già trẻ gái trai đông kín, dẫn đầu là một ông già đang cầm bài vị phía sau là dân của cả thôn. Bọn họ không chạy thậm chí còn dắt díu nhau ra ngoài thôn đợi chúng tôi tới.
Giờ có dùng đầu gối để nghĩ cũng biết ông già cầm bài vị kia là cha đẻ của Hàn Cát Lỗ.
"Dừng xe lại!" Hàn Cát Lỗ nói.
Tôi không nói gì. Hàn Cát Lỗ không làm sai điều gì, chỉ là đối xử quá tốt với người nhà. Trên thực tế nếu ông ấy không nuông chiều bọn họ quá đáng thì cũng không xảy ra sự việc như ngày hôm nay.
Cho nên cởi dây chuông thì cần tìm người buộc dây chuông, khúc mắc giữa Hàn Cát Lỗ và người nhà ông ta chỉ ông ta mới có thể tự giải quyết.
Một mình Hàn Cát Lỗ bước tới trước mặt các thôn dân, còn chưa bước tới nơi những người đứng đầu bên nhà họ Hàn đã bắt đầu phẫn nộ lên tiếng, ông ta nói: "Được lắm lão nhị, có bản lĩnh đấy, mang người tới bắt chúng tôi phải không? Đến đây, bắt hết chúng tôi đi, bắt hết tất cả họ hàng thân thích của anh rồi mang đi bắn là anh lập công rồi!"
Hiện trường vì có sự xuất hiện của Hàn Cát Lỗ mà phút chốc trở nên mất kiểm soát. Thấy tình hình này da đầu tôi tê dại, người nhà họ Hàn đã coi lòng tốt của Hàn Cát Lỗ thành sự yếu đuối nhu nhược, chỉ có thể nói vậy.
Lúc này ông già Hàn gia bỗng phất tay, không còn nghi ngờ gì, địa vị của ông ta trong gia tộc cao hơn Hàn Cát Lỗ rất nhiều. Ông ta bước tới trước mặt Hàn Cát Lỗ giơ cao bài vị trong tay sau đó giáng một cái tát xuống mặt Hàn Cát Lỗ hét lên: "Đồ bất hiếu, quỳ xuống trước mặt tổ tiên ngay!"

Bình Luận

0 Thảo luận