Người dịch: Đuông dừa
.
"Anh không biết đây là đâu à? Vậy sao anh lên được con thuyền này?" Lý Thanh đột nhiên hỏi tôi khiến tôi vô cùng bất ngờ.
Lý Thanh lắc đầu nói: "Không biết. Tôi vác tên béo chết bầm này bơi không biết bao lâu, nhìn thấy con thuyền này gọi đến nửa ngày cũng không thấy ai trả lời cuối cùng tôi đành đuổi theo. Chuyện xảy ra tiếp theo cậu đều biết rồi."
Trong ấn tượng của tôi Lý Thanh không giống với những người khác, có lẽ anh ta là người duy nhất vừa giỏi võ công lại rất đơn thuần. Tôi kể lại đầu đuôi câu chuyện từ sau khi Trần Đông Phương và Lý Thanh xuống nước cứu người, tôi bị ép buộc lên chiếc thuyền này như thế nào sau đó làm sao lại phát hiện ra con mèo có linh tính này cho hai người họ nghe. Kể xong tôi hỏi Lý Thanh: "Chú Đông Phương đâu? Tôn Liên Thành đâu? Sau khi anh cứu được Bàn tử sao lại không lên thuyền của họ? Tôi ở trên thuyền này lâu như vậy anh ở dưới nước lại cõng thêm Bàn tử, tốc độ bơi sao có thể đuổi kịp cái thuyền này chứ?"
Tôi một hơi hỏi liền mấy vấn đề đủ thấy trong lòng tôi hiện giờ có bao nhiêu khúc mắc nghi ngờ. Cuộc gặp gỡ đột ngột lúc nãy khiến mọi người vô cùng mừng rỡ, sau lại vì gấp gáp cứu chữa cho Bàn tử giờ nghĩ lại việc Lý Thanh có thể lên được con thuyền này quả là một chuyện không thể ngờ tới.
"Sau khi chúng tôi xuống đáy sông phát hiện ra mọi chuyện không đơn giản." Lý Thanh nói.
Tiếp theo đây Lý Thanh kể với tôi toàn bộ sự tình sau khi anh ta và Trần Đông Phương cùng xuống nước. Sau khi hai người họ mặc bộ đồ lặn xuống nước, xuống tới đáy sông vẫn không thấy bóng dáng Bàn tử nhưng dưới đáy lại thấy những hàng dấu chân. Những dấu chân này chằng chịt lên nhau khiến người ta liên tưởng tới việc Bàn tử bị những người ở dưới sông đưa đi vậy cho nên Lý Thanh và Trần Đông Phương quyết định đi theo dấu chân. Không thể không nói thiết bị lặn mà Tôn Liên Thành chuẩn bị rất chuyên nghiệp, bọn họ bơi rất nhanh dưới nước. Bọn họ bơi theo hướng dấu chân không bao lâu đã nhìn thấy có một đám người trước mặt. Đám người này mỗi người đều mặc quần áo màu trắng và đeo cùm ở chân, vấn đề then chốt đó chính là họ đều không có đầu. Mấy chục người này xếp thành hai hàng đi đứng vô cùng chỉnh tề.
Cảnh này khiến người ta cảm giác giống như một đám tử tội, sau khi bị chặt đầu hành hình xong thì bị người ta dẫn tới nơi nào đó vậy. Sau đó hai người phát hiện đám người đó đang khiêng một người mập mạp, nếu là như vậy đám người đó lại giống như binh sĩ đang vác Bàn tử đến một nơi nào đó.
"Lão Trần không giỏi bơi lội hơn nữa lúc đó mãi không thấy cậu xuống nước, hai người chúng tôi bàn bạc một chút, đương nhiên là dùng tay để giao tiếp. Chúng tôi đều cảm thấy cậu một mình trên thuyền không an toàn, mà trên đó lại toàn là người của Tôn Liên Thành nên quyết định tôi tiếp tục theo sau đám người kia tìm cơ hội cứu Bàn tử từ tay họ. Lão Trần sẽ trở lên xem tình hình, nếu Tôn Liên Thành không có vấn đề gì thì anh ấy sẽ cùng thanh niên kia xuống nước cứu người, nếu thực sự có vấn đề cũng có thể bảo vệ cậu." Lý Thanh nói.
"Cho nên lúc đó anh và chú Đông Phương đã chia nhau ra rồi không gặp lại nhau nữa?" Tôi hỏi.
"Ừ. Sau đó tôi đi theo đám thi thể đó rất lâu, càng đi tôi mới nhận ra rằng mực nước càng ngày càng sâu, thậm chí địa hình phía trước hình như có vấn đề, ở đó dường như có một cái vực dưới nước. Thiết bị mà Tôn Liên Thành chuẩn bị đều không tồi nhưng tôi không thể lặn xuống sâu hơn nữa, đã đến mức cực hạn rồi cho nên tôi quyết định ra tay cứu Bàn tử. Ban đầu, tôi nghĩ đây sẽ là một trận chiến khốc liệt, dù sao thì cũng đang ở dưới nước và phải đấu với những thi thể ở dưới nước. Nhưng sau khi thực sự ra tay, tôi phát hiện ra rằng chúng hoàn toàn không phải là thi thể. "Lý Thanh vẻ mặt nghi hoặc nói.
"Không phải thi thể? Đeo cùm chân mặc quần áo lại có thể đi lại mà không phải thi thể người chết?" Tôi khó hiểu hỏi.
"Đó là tôm, một bầy tôm, rất kỳ lạ có phải không? Tôi bị dọa cho ngơ luôn. Đó là một bầy tôm vô cùng nhiều bám vào với nhau dày đặc tạo thành hình người, thậm chí cái cùm cũng là do tôm bám vào nhau tạo thành, chỉ là quần áo thì đúng là quần áo thật. Tôi dùng dao ngắn đâm vào ngay lập tức đánh động toàn bộ đám tôm đó. Đàn tôm hoảng loạn tứ tán tôi nhân lúc hỗn loạn cứu Bàn tử sau đó ngoi lên mặt nước. Sau khi ngoi lên tôi không biết bản thân mình đang ở đâu, trên mặt nước cũng không có con thuyền nào cả tôi chỉ đành bơi theo dòng nước cho đến khi nhìn thấy con thuyền này." Lý Thanh nói.
Lý Thanh không cần thiết phải nói dối chuyện này. Một đàn tôm tụ lại với nhau thành hình người, điều này quá kỳ lạ rồi, nhưng với tầm nhìn mơ hồ ở dưới nước thì nhìn nhầm thành hình người cũng không khó hiểu, nhưng đám tôm đó vì sao lại phải làm như vậy? Có lẽ nào chúng được đào tạo? Quan trọng hơn bọn chúng tạo hình gì không tạo, lại phải mô phỏng hình người không đầu đeo cùm chân.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận