Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 527: Quỷ Dữ Ở Bên Cạnh Thần (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
"Anh nói xem có phải hơi tà ác không, tôi cảm thấy những người này hẳn là tương đối thành kính." Tôi gãi đầu nói.
"Chuyện như vậy còn ít sao? Nhiều lắm đấy, các tu sĩ ở thời cổ đại làm điều này rất nhiều. Trong truyền thuyết phương Tây về con cái của các vị thần, không phải đều là các tu sĩ ngủ với người khác sao. Sau đó còn nói gì mà không phải ông đây ngủ với người, mà là chúa ngủ với ngươi đấy," Bàn Tử nói.
"Suốt ngày trong đầu anh nghĩ gì vậy?" Tiểu Thất cười mắng Bàn Tử, Tiểu Thất gần đây tâm trạng không tốt, dọc đường đi Bàn Tử vừa quan tâm vừa hỏi han, tuy Bàn Tử chưa tỏ tình, nhưng với sự thông minh lạnh lợi của Tiểu Thất, chắc chắn con bé sẽ biết được tâm ý của Bàn Tử. Chuyện nam theo đuổi nữ, chỉ cần cô gái không tỏ ra chán ghét, thì chắc chắn câu chuyện sẽ có hy vọng.
Tiểu Thất nói đến đây, Bàn Tử đỏ mặt gãi gãi đầu: "Bàn gia tôi chỉ cảm thấy lời nói của cô ta không đúng sự thật."
"Tôi thấy là anh ghi thù vì người ta tặng anh chiếc khăn lụa mà không hôn tay anh. Tôi nói anh này Bàn Tử, bộ anh thiếu thốn lắm hả, cả một bà lão cũng không buông tha." Tôi cười.
Lúc này Trần Đông Phương xua tay nói: "Đừng nói nữa, có người tới."
Tai của Trần Đông Phương rất thính. Đây có thể được xem là một trong các trực giác của người luyện võ. Một lúc sau, rèm được kéo ra, khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Thanh Từ xuất hiện trong và nói: "Diệp Tử, Trác Mã lão thái thái muốn gặp anh."
"Tôi á?" tôi nói.
"Đúng vậy." Liễu Thanh Từ luôn rất nghiêm túc khi có nhiều người.
Tôi liếc nhìn Trần Đông Phương, ông ấy gật đầu ra hiệu cho tôi đi. Tôi đứng dậy, xỏ giày và đi theo Liễu Thanh Từ vào lều. Trên đường đến lều của Trác Mã lão thái thái, Liễu Thanh Từ mỉm cười hỏi tôi: "Các anh đang thảo luận vấn đề gì vậy? Rõ ràng là đang rất sôi nổi, nhưng khi tôi xuất hiện thì liền im lặng?"
"Nếu tôi là cô, tôi sẽ không hỏi câu hỏi này. Rõ ràng là chuyện không muốn cho cô biết, cô hỏi có phải rất ngượng ngùng không, cô nói xem tôi có nên nói hay không?" Tôi cười nói.
Kết quả là cô ấy lập tức nhéo vào eo tôi và nói: "Đừng quên, anh là người đàn ông của tôi!"
Tôi kéo tay cô ấy ra để tránh cô ấy nhéo tôi lần nữa, tôi thuận thế nắm lấy tay cô ấy, phải nói rằng lúc này trong lòng tôi hơi ngứa ngáy, vì bàn tay cô ấy rất mềm mại, chạm vào tay tôi cảm thấy mình có chút mất tập trung, thậm chí còn có chút không muốn buông ra. Cô ấy không vùng ra, nên tôi cứ nắm chặt, để che đậy việc tôi có chút lợi dụng này, tôi hỏi: "Trác Mã lão thái thái tìm tôi có việc gì?"
"Tôi không biết, nhưng điều kỳ lạ là vừa rồi bà ấy vội vàng trở về lều, sau khi trở về lại rất sợ hãi, tôi hỏi bà ấy rất lâu, nhưng bà ấy không nói gì, cuối cùng mới bảo tôi gọi anh đến." Liễu Thanh Từ nói.
Tôi nghe xong liền cảm thấy rất kỳ lạ. Bà già này tuy rất gầy nhưng gương mặt rất hiền lành. Tại sao đột nhiên bà lại trở nên sợ hãi như vậy? Nhưng nghĩ lại, Liễu Thanh Từ và bà già này chắc chắn đang đóng kịch, chắc là sắp diễn một vở kịch hay cho tôi xem, tôi không biểu hiện gì liền nói: "Vậy lẽ ra cô nên gọi tôi sớm hơn chứ."
"Anh thích ứng với vai diễn cũng rất nhanh ha, chưa gì đã nghĩ mình như một vị thần." Liễu Thanh Từ nói.
Chúng tôi bước vào lều của Trác Mã lão thái thái, sau khi bước vào, tôi thấy bà già đang quỳ quay lưng về phía tôi, trong miệng lẩm bẩm điều gì đó, Liễu Thanh Từ trước mặt bà già này rất cung kính, cô ta quỳ xuống, nói câu gì đó với bà già. Sau đó Trác Mã lão thái thái quay đầu lại nhìn tôi và cúi đầu với tôi.
"Cô có thể nói với bà lão không, sau này gặp lại tôi đừng hành lễ như vậy nữa. Bà lão quỳ lạy tôi, tôi cảm thấy rất áp lực đó!" Tôi nói với Liễu Thanh Từ.
Liễu Thanh Từ phiên dịch ra, kết quả tôi thấy bà lão lắc đầu, lớn tiếng nói gì đó với Liễu Thanh Từ, sau đó ngẩng đầu trừng mắt nhìn tôi nói: "Bà nội nói, người hầu quỳ cung kính trước mặt thần, là biểu hiện của sự tôn trọng. Không nhận cái quỳ là không muốn nhận bà ấy làm người hầu."

Bình Luận

0 Thảo luận