Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 653: Cánh Cửa (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Tôi vừa mới nói với Bàn tử hay là đi tìm chủ nhân Cửu U, không ngờ lúc chúng tôi quay về Hàn gia thì phát hiện ông ta đã ngồi đợi chúng tôi rồi. Bàn tử định mở miệng kêu tính sổ không ngờ quay ngoắt qua cảm ơn vì không giết, nhưng cũng chẳng có gì lạ, nếu chủ nhân Cửu U thực sự đáng sợ như lời anh ta nói thì đối với hành động của Thiên Bảo Thiên Hi vừa rồi cũng chỉ coi là sự trừng phạt nho nhỏ mà thôi. Sau khi Bàn tử quỳ xuống thì chủ nhân Cửu U người đang ngồi trong phòng quay lưng lại phía chúng tôi nhẹ nhàng phất tay, Bàn tử lập tức cung kính nói: "Tôi biết rồi, chúng tôi sẽ lui ra ngay."
Bàn tử đứng dậy, Thiên Bảo Thiên Hi lúc này cũng đã ý thức được người đến là ai, Bàn tử vẫy tay gọi Hàn Cát Lỗ và Trần Thanh Sơn mấy người bọn họ cùng lui ra ngoài. Lúc Bàn tử bước đến bên cạnh tôi thì lặng lẽ nhét vào tay tôi một lá bùa, dùng giọng nhỏ nhất có thể thì thầm với tôi: "Diệp tử, là phúc không phải là họa, là họa thì tránh cũng không được. Ông ta tới tìm cậu, moi được bao nhiêu thông tin thì moi, lá bùa này lưu lại cho cậu phòng bất trắc. Nhớ kỹ nếu không phải trường hợp vạn bất đắc dĩ thì đừng thắp hồn đăng, bởi vì tôi biết cho dù có điểm hồn đăng thì cậu chưa chắc đã là đối thủ của ông ta."
Nói xong Bàn tử vỗ vỗ vai tôi rồi lui ra ngoài. Người nhà họ Hàn đều đã ra ngoài, giờ Bàn tử mấy người bọn họ cũng đi ra, chỉ còn lại mình tôi đối diện với quái nhân đáng sợ này. Nói không lo sợ rõ ràng là nói dối, nhưng tôi biết có lo lắng sợ hãi cũng vô dụng, chỉ đành cắn răng liều thôi. Tôi nói với cái người vẫn đang quay lưng lại với mình: "Không biết chủ nhân Cửu U đại giá tới không kịp nghênh đón từ xa, hy vọng ngài không trách."
Sau khi tôi nói ra câu này, chủ nhân Cửu U từ từ xoay người lại vẫy tôi lại gần. Sự chú ý của tôi lại lần nữa bị thu hút vào khuôn mặt nửa người nửa đầu lâu của ông ta, nhưng tôi vẫn kịp nhìn thấy bàn tay của ông ta còn trắng và thon hơn cả tay con gái.
"Đến đây, cho ta nhìn rõ cậu." Chủ nhân Cửu U cất tiếng nói.
Thảo nào Bàn tử nói chủ nhân Cửu U này không nam không nữ âm dương quái khí, giọng nói của ông ta đã thể hiện đúng điều này. Nghe giọng nói này khiến lông gà lông vịt trên người tôi dựng đứng cả lên, mẹ nó chứ thường những người có giọng nói như này ở trong phim toàn là nhân vật phản diện có võ công cực kỳ lợi hại. Đầu tôi lúc này trống rỗng nhưng vẫn từ từ tiến lại gần. Chủ nhân Cửu U nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, bàn tay ông mềm như không xương nhưng lạnh như băng, trên mặt nở nụ cười. Ông ta cầm nắm bàn tay tôi, sự cọ xát này khiến cả người tôi lại lần nữa nổi da gà.
"Đừng sợ." Ông ta nói.
Nói xong tay ông ta tiếp tục sờ lên phía trên sau cùng đặt hai ngón tay lên phần cổ tay tôi xem kinh mạch. Tôi cảm nhận được một luồng khí lạnh từ ngón tay ông ta truyền vào cổ tay tôi xâm nhập vào trong cơ thể đi khắp tứ chi, cuối cùng luồng khí lạnh này xộc thẳng lên đỉnh đầu tôi. Lúc này luồng khí hóa thành một bàn tay, trong đầu tôi lúc này xuất hiện một cánh cửa với hình dáng cổ. Chủ nhân Cửu U lúc này đang đứng trước cánh cửa, tay ông ta nhẹ nhàng nắm lấy cánh cửa muốn mở ra xem.
"Đừng lo lắng, đừng sợ, lẽ nào cậu không muốn biết bí mật ẩn giấu phía sau thân phận của cậu sao? Hãy tin tôi, tôi chỉ muốn giúp cậu, sẽ không hại cậu, thả lỏng đi." Chủ nhân Cửu U tiếp tục nói.
Mặc dù giọng nói của ông ta không ra nam chẳng ra nữ lại âm dương quái khí, nhưng lại vô cùng mềm mại ấm áp, tôi từ từ thả lỏng, từng câu nói của ông ta nhưng liều thuốc an thần khiến tôi từ từ nhắm mắt lại. Tôi hoàn toàn thả lỏng không hề phòng bị, mặc kệ ông ta từ từ mở cánh cửa đó ra.
Đằng sau cánh cửa là một màn hỗn độn.
"Hãy để tôi vào trong nhìn xem, tôi có thể nhìn thấy thì cậu cũng sẽ nhìn thấy." Chủ nhân Cửu U nói.
"Được." Từ sâu trong lòng tôi phát ra âm thanh hồi đáp ông ta.
Mở cánh cửa từ từ bước vào trong, nhưng khi ông ta vừa chạm vào khung cảnh hỗn độn đằng sau cánh cửa thì bất ngờ từ trong mớ hỗn độn truyền ra một âm thanh, một giọng nói vô cùng uy nghiêm: "Cút!"
Âm thanh này giống như một đạo thiên lôi trong phút chốc nổ đùng đoàng trong đầu tôi khiến tôi lập tức tỉnh táo lại trong miệng phun ra ngụm máu, ảo ảnh về một mớ hỗn độn và cánh cửa phút chốc tan biến như mây khói. Lúc tôi mở được mắt ra phát hiện ra chủ nhân Cửu U đã ngồi ngay trước mặt mình, mà bản thân tôi không biết từ lúc nào đã ngồi khoanh chân đối diện với ông ta.
"Quả nhiên lợi hại." Chủ nhân Cửu U cười nói.

Bình Luận

0 Thảo luận