Bất kể thế nào, sau vụ náo động này, nhánh chính của họ đã hoàn toàn mất đi quyền dẫn dắt Tây Tạng. Trong lúc Tây Tạng nguy nan, họ đã cử ra một người có thiên phú rất cao để kế thừa vị trí tông chủ Lạt Ma. Người này, được xưng là kỳ tài hiếm thấy trăm năm có một của Tây Tạng. Để đối phó với cơn tai ương khủng khiếp mà thiên thần thịnh nộ giáng xuống, vị tông chủ Lạt Ma mới nhậm chức đã dẫn theo hơn một vạn Lạt Ma đến quỳ bên ngoài Tuyết Sơn thành tâm cầu nguyện, cầu nguyện thiên thần tha thứ, để thiên thần nguôi cơn lửa giận đừng giết hết tất cả bách tính.
Kết quả, thiên thần vẫn chưa nguôi giận, nhưng cũng không phải là không thu được kết quả gì, hơn vạn Lạt Ma tụng kinh cầu phúc, làm sống lại một tượng Phật nhục thân Quan m nghìn tay. Nhục thân này vốn dĩ là nhục thân mà một vị tiền bối có tu vi cực kỳ cao thâm dùng vàng để đắp nặn lên, cho nên thay vì nói là đã hồi sinh Quan m nghìn tay, mà phải nói là niệm lực cả các Lạt Ma đã khiến cho Quan m nghìn tay mượn nhục thân này để mà giáng thế, hóa giải nguy nan cho chúng sinh.
Quan m nghìn tay giáng thế, bà ấy nói với chúng Lạt Ma rằng, ở sâu trong Tuyết Sơn không hề có thiên thần hạ phàm nào cả, mà là một yêu nghiệt cái thế, nó muốn hủy diệt thế nhân, bà ấy xuống trần chính là để hàng yêu trừ ma, điều này chắc chắn khiến các chúng sinh tuyệt vọng lại một lần nữa có lại hy vọng, cho nên ngay lập tức, chúng sinh trong cả toàn Tây Tạng đều thờ Quan m nghìn tay làm chân thần, miếu thờ Quan m nghìn tay mọc lên khắp nơi.
Còn Quan m nghìn tay cũng đã một mình tiến vào rừng sâu Tuyết Sơn thật, hàng yêu trừ ma cho chúng sinh, theo các Lạt Ma thấy, chỉ cần Quan m nghìn tay mà ra tay, nhất định có thể mã đáo thành công, tất cả đều không thành vấn đề. Kết quả lại là, họ nhìn thấy Quan m nghìn tay Bồ Tát cứu thế bị thương trở ra từ rừng sâu Tuyết Sơn. Các Lạt Ma lập tức sợ hãi, bởi vì trong mắt họ, Quan m nghìn tay chính là chân thần, mà chân thần thì tuyệt đối không thể nào bị đánh bại được.
Nhưng sự thật đã bày ra trước mắt, thần của họ đã thất bại, niềm hy vọng của họ vừa mới được nhen nhóm lại một lần nữa bị dập tắt.
Nhưng đồng minh của thiên thần rất nhanh đã kéo đến, đây là một thanh niên rất trẻ tuổi, là một trợ thủ mà Quan m nghìn tay mời từ Trung thổ đến, có thể được chân thần coi là bạn bè thì người này chắc chắn là lợi hại, cho nên ngay lập tức cũng được các Lạt Ma coi như thiên thần để mà thờ phụng. Thực tế người thanh niên này đúng là lợi hại thật, sau khi cậu ấy đến, đi cùng với Quan m nghìn tay vào trong rừng sâu Tuyết Sơn. Lần này, Tuyết Sơn gầm gừ giận dữ lâu như vậy cuối cùng cũng đã yên tĩnh trở lại, nông trường bắt đầu hồi phục sức sống, ánh sáng huy hoàng của thần linh lại một lần nữa chiếu rọi trên khắp vùng đất bao la này, tất cả mọi chuyện, đến lúc này cuối cùng cũng kết thúc.
Người thanh niên đó sau khi xử lý xong chuyện này thì lựa chọn rời đi, từ đầu đến cuối các Lạt Ma thậm chí còn không biết tên húy của người thanh niên này, dường như cậu ta vô cùng thần bí, khi đến rất nhanh, khi đi cũng rất nhanh, đối với một thanh niên như vậy, các Lạt Ma kính trọng như thiên nhân, họ muốn tìm ra tung tích của người thanh niên này, nên đã phái người đến Trung thổ, ở Trung thổ không một ai biết trên thế gian này có một nhân vật đỉnh cao như vậy. Cũng có nghĩa là, họ chưa từng nghe thấy có một thanh niên nào lợi hại như vậy.
Theo lý mà nói, một người có thể kề vai với thiên thần như vậy, chắc chắn danh tiếng sẽ vang xa, nhưng các tu sĩ mới lần đầu nghe thấy, vậy mới kỳ lạ.
Nhưng mà sau đó, danh tiếng của người thanh niên này thật sự đã vang xa, nhưng không phải là thần tiên hàng yêu phục ma, mà là một người muốn cướp một khối linh thạch với Lưu Bá Ôn.
Kết quả, anh ta ở Tây Tạng thể hiện thân thủ, nhưng ở Trung Thổ thì thất bại mà về, vùng Trung du địa linh nhân kiệt, chứ không cằn cỗi bạc màu như vùng đất Tây Tạng. Lần này, các tông môn rời rạc tan rã của Trung thổ đoàn kết lại chưa từng thấy, việc này khiến cho người thanh niên kia, thậm chí là Quan m nghìn tay người ủng hộ cho cậu thanh niên trẻ sau này cũng bị đánh bại.
Nói đến đây, có lẽ mọi người cũng đã đoán ra được, người thanh niên trẻ đó, chính là Quỷ Thợ May - nhân vật linh hồn thật sự của Quỷ Đạo. Nhưng có thế nào thì mọi người cũng không ngờ được, thật ra năm đó, người giúp Lưu Bá Ôn đối phó với người thanh niên này và Quan m nghìn tay, chính là Đạo Ngọc Hoàng mà tôi vẫn luôn có ấn tượng không tốt.
Lúc Liễu Thanh Từ kể đến đây, tôi cảm thấy vô cùng nghi ngờ, nói thật, mới đầu khi cô ta nói với tôi về chuyện này, tôi không hề nghi ngờ nội dung mà cô ta kể, bởi vì tôi tin tưởng thành ý của cô ta.
Nhưng cô ta kể đến đây, tôi không thể không nghi ngờ được. Nếu như theo như cô ta kể, thì Đạo Ngọc Hoàng đã trở thành người bảo vệ tôi, còn Quỷ Thợ May lại trở thành người muốn giết tôi.
Điều này trái ngược hoàn toàn với hiện tại, chính xác lời của anh trai tôi nói với tôi là, Quỷ Thợ May sẽ không giết tôi.
Còn Đạo Ngọc Hoàng, bỏ qua việc tôi có ấn tượng không tốt với họ, còn có một điều nữa đó là, không chỉ có một người nói cho tôi biết, Đạo Ngọc Hoàng đã phái người đến muốn giết tôi rồi.
Cho nên, mối quan hệ đối lập này hoàn toàn đã bị lật ngược lại.
Nhưng tôi lại không đâm ra nghi ngờ Liễu Thanh Từ trăm phần trăm, bởi vì ít ra những gì cô ta kể, ăn khớp với bức bích họa mà tôi đã nhìn thấy trong giếng khóa rồng, bởi vì trên bức bích họa trong giếng khóa rồng, người muốn giết tôi chính là Quỷ Thợ May.
Vấn đề đó là, bức bích họa trong giếng khóa rồng, cũng có khả năng là do Lạt Ma để lại.
Lập tức, tôi ngất đi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận