"Sư huynh, hai người nói gì cho bọn đệ nghe với!" Người đó nói.
Bàn tử nhấc chân lên dọa đạp, hai đứa chạy quắn ngay về phía cửa. Đợi hai người đó sắp ra khỏi cửa, Bàn tử nói: "Đứng lại!"
Mặt mày hai đứa ngay lập tức vui vẻ quay người lại nhìn, Bàn tử liền hỏi: "Hai người tên gì? Tên có chữ Thiên phải không?"
"Sư huynh đệ tên Thiên Bảo, đây là Thiên Hi." Người tên Thiên Bảo nói.
"Được rồi, biết rồi, biến mau!" Bàn tử nói.
Hai thanh niên vừa rồi mặt mũi vẫn còn vui mừng phút chốc đen lại. Thiên Bảo ủy khuất nói: "Vâng."
Nói xong hai đứa ra khỏi phòng đóng cửa lại. Tôi cười nói: "Hai sư đệ này của anh thật đáng yêu!"
"Đừng nhắc nữa đau đầu. Cậu không biết đấy thôi, Ngọc Hoàng đạo nhận đệ tử từ khi còn rất bé. Đã lên núi rồi thì sẽ lưu lại đây học hành rất nhiều năm, gần như tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài cho nên vẫn còn giữ được sự đơn thuần của trẻ nhỏ rất đáng yêu. Người ngoài nhìn vào có thể nói là ẩn cư để tu luyện, thực ra vô cùng đáng thương. Chuyến này tôi quay về một đám tầm như tuổi cậu vây lấy tôi hỏi đông hỏi tây như những đứa trẻ vậy. Trước khi nên núi tôi còn nhớ mua kẹo mút cho đám này nữa, mẹ kiếp khiến cho bọn chúng vui ngất luôn." Bàn tử bất lực nói.
Bàn tử phất tay nói: "Đừng nói chuyện này nữa, có được thì cũng có mất, đây là điều không tránh được. Có lẽ Ngọc Hoàng đạo muốn những người này không bị nhiễm thói hư tật xấu của thế giới bên ngoài, giữ lại tâm trong sạch để tu luyện, cái này Bàn gia tôi không có tư cách đi bình phẩm. Hai tiểu tử kia cũng mang đến thông tin không tồi, chính là vào năm Lưu Bá Ôn. Hê hê cuối cùng thì cũng liên kết lại với nhau rồi."
Tôi gật đầu nói: "Đúng vậy."
Nói xong tôi đi tới đầu giường tìm giấy bút, vẽ đại khái lên trên giấy một cái sơ đồ, từ đây có thể nhìn ra được tất cả các khúc mắc của chúng tôi đều xuất phát từ thời kỳ Đại Minh của Lưu Bá Ôn. Sau khi vẽ xong sơ đồ, tôi và Bàn tử cũng viết đại khái các tình tiết để chúng tôi cùng nhìn vào phân tích tỉ mỉ hơn.
Điểm bắt đầu của tất cả mọi chuyện là từ khi hai con cự long đem theo tảng đá khổng lồ từ trên trời bay xuống kèm theo hai đứa trẻ và một cuốn sách. Từ đây tôi và Bàn tử đưa ra một suy đoán, suy đoán này hai đứa trẻ là người ở trên trời, thuộc dòng dõi cao quý, lúc này trên trời xảy ra cuộc đại chiến. Chúng tôi cũng đưa ra một giả thiết khác, đó là hai đứa trẻ này thuộc long tộc.
Người của long tộc gây chiến với người khác dẫn đến một trận đại chiến, kết quả long tộc thua thảm, để bảo toàn huyết mạch mới để hai con rồng mang khối đá tới.
Sau đó hai người Quỷ Thợ May và Thiên Thủ Quan Âm thuộc bên đối nghịch với long tộc, cũng từ trên trời xuống để truy sát, kết quả xảy ra đại chiến với Ngọc Hoàng đạo và các tu sĩ ở nhân gian. Kết quả phe tu sĩ nhân gian giành chiến thắng.
Đây chỉ là mới bắt đầu, bởi vì hai con rồng mang theo tảng đá lớn, còn có cả bí mật trên trời, nên các phe phái đều vì cái bí mật này mà vào cuộc, gồm cả Lưu Bá Ôn, Ngọc Hoàng đạo, Trần Cận Chi, giờ thêm cả chủ nhân Cửu U mà chúng tôi mới biết.
Lúc này tôi nháy nháy mắt với Bàn tử nói: "Bàn gia, anh có cách nào liên hệ được với cha ruột của anh không?"
Bàn tử trừng mắt nhìn tôi nói: "Cậu muốn làm gì?"
"Tôi cảm thấy người biết được chân tướng của mọi việc chính là gia tộc Hiên Viên, chính là tộc nhân của anh. Nói cái gì mà Quỷ Thợ May giở thủ đoạn Ngọc Hoàng đạo cũng nhúng tay vào, nói trắng ra bày mưu tính kế toàn là gia tộc Hiên Viên cả. Có lẽ cái gọi là bí mật để trở thành tiên, bí mật trên trời họ đều nắm rõ trong lòng bàn tay, thế nên nếu anh thực sự có thể quay về tìm bọn họ nghe ngóng chút thông tin thì chẳng phải mọi chuyện đều sáng tỏ rồi sao?" Tôi cười nói.
"Cậu đừng có mơ, hừ, cho dù tôi có muốn tìm ông ấy thì cũng đi đâu tìm?" Nhưng lời vừa rồi của tôi cũng thức tỉnh Bàn tử, anh ta cầm bút lên viết gì đó thêm vào sơ đồ mà chúng tôi vừa làm. Phải công nhận chữ Bàn tử xấu thật.
Anh ta viết xong thì đưa tờ giấy qua cho tôi, phía sau cái giả thiết của chúng tôi đưa ra viết thêm một câu.
"Lúc mà tất cả mọi người đều đang rất kích động thì gia tộc Hiên Viên ra tay đã trấn áp được Quỷ Thợ May và Ngọc Hoàng đạo, đồng thời khiến tất cả mọi người bao gồm Lưu Bá Ôn và chủ nhân Cửu U phải kinh sợ. Sau đó họ đưa ra một hiệp ước, đó là đợi."
"Đợi cho đến khi tên ngốc Diệp Kế Hoan được mang từ Thần Nông Giá ra ngoài và được sinh ra. Đó dường như là một tín hiệu. Cái thời điểm mà gia tộc Hiên Viên đợi cuối cùng đã tới rồi."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận