Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 235: Vẫn Chưa Đến Lúc (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-04 06:29:26
Người dịch: Hàn Lam
Biên soạn: Meii
Nhóm dịch: Team Cahe.
Nguồn: Đình Này Có Ngư.
Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé!
Lúc này Bàn Tử mới chạy lên, vừa mới bước vào cửa thì liền nhìn thấy nha đầu này bò ra từ dưới gầm giường, Bàn Tử vẻ mặt sững sờ hỏi: "Chuyện này là sao thế?"
"Tạm biệt." Cô nương này trao tôi một chiếc hôn gió, cầm lấy áo khoác rồi chạy ra ngoài.
Sau đi cô gái chạy đi, Bàn Tử càng thắc mắc hơn, tôi mới đem nội tình chuyện cô nương này kể lại đại khái, Bàn Tử nghe xong thì cũng dở khóc dở cười, nhưng anh ấy nói: "Bàn gia ta thấy thích cô nương này rồi đấy, có cá tính, giờ thì náo nhiệt rồi đây, ta xem Trần Đông Phương hắn làm sao mà thu xếp."
Cũng vào lúc này, hai người Lý Thanh và Trần Đông Phương cũng chạy tới, Trần Đông Phương vừa quay lại thì đã trừng mắt với tôi một cái, chỉ là một cái nhìn thôi nhưng tôi biết ngay sự việc chắc chắn đã bại lộ rồi, quả nhiên là vậy, Trần Đông Phương trừng mắt với tôi, nói: "Sao cháu lại hùa theo cô ta để gây chuyện vậy?"
"Cháu quản được cô ta chắc? Chú xem, một đấm này của cô ta là đấm thật đấy." Tôi chỉ tay lên mặt, nói.
Trần Đông Phương cũng không nói gì nữa, ông ấy cầm điện thoại đi ra ngoài, chắc hẳn là phải báo cáo gì đó với cái người mà ông ấy gọi là A, qua một lúc, Trần Đông Phương bước vào, thở dài một cái rồi nói: "Thôi vậy, để con bé đi đi, vừa hay tôi có một tin xấu muốn nói cho mọi người biết, lão Lưu đã lấy được văn bản phê duyệt xây trạm thủy điện ở thượng nguồn sông Lạc Thủy rồi, nếu như không có gì bất ngờ, hạng mục trạm thủy điện này hẳn sẽ do Đường Nhân Kiệt tiếp quản, mọi người biết như vậy có nghĩa là gì không? Chúng muốn ra tay với Mười hai hang quỷ."
Nếu xây trạm thủy điện ở thượng nguồn, chắc chắn đầu tiên phải tiến hành ngăn nước ở thượng nguồn, điều này có nghĩa rằng sông Lạc Thủy chảy qua Phục Địa Câu và Tam Lý Đồn sẽ bước vào giai đoạn cạn khô trong một khoảng thời gian, lúc đó Mười hai hang quỷ thật sự sẽ lộ ra trong tầm mắt của mọi người. Tuy bây giờ thiết bị lặn gì gì đó đều vô cùng hoàn thiện, nhưng nghĩ sơ qua thì cũng có thể hiểu, một hang quỷ ở dưới nước và một hang quỷ ở trên mặt đất hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Lão Lưu này cũng thật là mạnh tay, vì cái thứ ở bên trong Mười hai hang quỷ, vậy mà lại muốn xây một trạm thủy điện ở đây.
Trần Đông Phương đi một vòng trong phòng, hình như cũng đang suy nghĩ chuyện này, qua một hồi, ông ấy nói với tôi: "Diệp Tử, cháu liên lạc với anh trai Tôn Trọng Mưu của cháu đi, ngày mốt là đêm trăng tròn, nhất định phải lấy cái thứ trong Mười hai hang quỷ ra."
Nói xong, ông ấy nói với Bàn Tử: "Bàn Tử, tôi không cần biết người đứng sau lưng anh là ai, Trần Thạch Đầu muốn tiến hành việc hiến tế, thi vương bên trong Mười hai hang quỷ chắc chắn sẽ giáng thế, tôi hy vọng anh giúp tôi đối phó với hắn, cho dù là cầm chân hắn cũng được, phải tranh thủ thời gian cho Tôn Trọng Mưu."
Thi vương mà Trần Đông Phương nhắc đến, đoán chừng chính là thứ ở bên trong cỗ quan tài đá kia, phải biết rằng Bàn Tử đã từng giao đấu với người đó rồi, hoàn toàn lép vế, Tứ Thần Thú với Ngũ Nhạc Kiếm đều tung ra hết mà cũng không phải là đối thủ, sau khi Trần Đông Phương nói như vậy xong, tôi thật sự vẫn thấy có chút lo lắng cho Bàn Tử.
Ai ngờ Bàn Tử lại gật đầu rồi nói: "Không thành vấn đề. Giết chết hắn thì Bàn gia ta không dám nói, nhưng nếu như cầm chân hắn, Bàn gia ta vẫn nắm chắc hơn."
"Anh có làm được không đó a? Hôm đó có mấy chiêu chẳng phải đã dùng hết rồi sao?" Tôi nhìn Bàn Tử nói.
Bàn Tử khẽ gật đầu, nói: "Hôm đó là khinh địch thôi, có điều Bàn gia tự khẳng định mình không phải là đối thủ, giờ chẳng phải là vẫn còn một ngày sao, chuẩn bị sớm sớm một chút thì chắc chắn có thể được."
Nhưng Bàn Tử lại lập tức hỏi Trần Đông Phương: "Mấy chuyện này đều bảo chúng tôi làm hết, vậy ông làm gì?"
"Tôi tùy cơ ứng biến." Trần Đông Phương nói một câu nói khiến người ta không hiểu gì.
Bởi vì Trần Đông Phương gấp gáp, khiến tôi cũng gấp gáp theo, sau khi bước ra từ chỗ của Trần Đông Phương, Lý Thanh lại đưa chúng tôi quay trở lại Phục Địa Câu, sau đó tôi cùng Bàn Tử không ở lại đây, mà trực tiếp đi tìm anh trai tôi, sau khi đến chỗ của anh trai, anh trai tôi vậy mà lại lần đầu tiên không có ở nhà, đã quen với việc mỗi lần đến nhà anh trai thì đều thấy anh ấy ngồi ở trong nhà, hoặc là đang hí hoáy ngoài vườn rau của anh ấy, đột nhiên không nhìn thấy anh ấy đâu tôi vẫn thấy có chút căng thẳng, sợ với tính khí của anh ấy thì lại đi tìm ông nội để tính sổ, tôi gọi mấy tiếng, kết quả nghe giọng của anh trai tôi từ trên lầu truyền xuống, chẳng bao lâu sau, anh ấy đi xuống lầu. Trên người còn có mùi nhang rất nồng, trông bộ dạng này thì đang cử hành tế bái lễ cúng thần bí kia ở trên lầu rồi đây.
"Có chuyện gì?" Anh trai tôi đi xuống lầu rồi hỏi.
"Chúng em mới đi gặp Trần Đông Phương, chú ấy nói lão Lưu ở Bắc Kinh kia đã lấy được giấy phép xây dựng trạm thủy điện ở thượng nguồn rồi, cho nên muốn anh vào đêm trăng tròn nhất định phải lấy cái thứ bên trong Mười hai hang quỷ ra." Tôi nói với anh trai.

Bình Luận

0 Thảo luận