Người dịch: Đuông dừa
.
Nguồn: Đình Này Có Ngư.
Tôi và anh trai từ trong phòng ông nội đi ra, nói với những người ở bên ngoài là trong hai ngày này gia đình sẽ làm tang sự cho ông. Lời tôi nói khiến mọi người đang ngồi bên ngoài trở nên trầm mặc. Thực ra ông tôi giờ đã trở thành nút thắt trong lòng mọi người, không một ai nguyện ý nhắc tới chuyện này. Bàn tử đứng lên nói: "Diệp tử, cái này không cần thiết chứ. Dựa vào thân thủ của ông ấy thì xuống dưới nước không có vấn đề gì quá lớn đâu. Bàn gia tôi cũng từng nghĩ qua chuyện này, ông ấy chắc không chết dưới mười hai hang quỷ đâu, nếu không có thể để anh trai cậu đi một chuyến xuống đó xác nhận?"
Tôi trừng mắt Bàn tử một cái, cái tên béo này thật không có ý tứ gì hết. Anh trai tôi trong lòng đang rất tự trách về chuyện của ông nội anh ta lại còn kêu anh trai tôi đi xem?
Cái trừng mắt này khiến Bàn tử lập tức hiểu ý, gãi gãi đầu nói: "Lẽ nào Bàn gia tôi nói sai sao?"
Tôi lấy ra tờ di thư nói: "Vốn dĩ tôi vẫn đang nghĩ có nên làm chuyện này không, người dân trong thôn đều nghĩ ông nội tôi đã qua đời rồi, chúng tôi là con cháu đương nhiên phải làm tang sự, vừa rồi tôi với anh trai mới tìm ra bức di thư, tôi nghĩ những việc tiếp theo đây sẽ làm theo ý ông nội."
Bàn tử cầm lấy di thư sau đó truyền lẫn nhau xem, lúc truyền tới tay mẹ tôi thì mắt bà đã đẫm nước. Tôi bước tới an ủi bà, lúc này chú Trụ tử nói: "Nếu ý ông cụ Diệp đã là như vậy, vậy cứ làm thế đi."
Cũng ngay lúc này ánh mắt của Bàn tử cứ liếc qua lại giữa tôi và anh trai. Tôi biết anh ta muốn tìm cái gì, nhất định là muốn xem đôi giày thêu hoa được bồi táng cùng mà trong bức di thư có nói. Trước khi ông nội đeo cái mặt nạ lên thì chỉ là một ông già nông thôn luộm thuộm bình thường, có nghĩ thế nào cũng không thấy liên quan gì đến một đôi giày thêu hoa cả. Người khác có thể không quá để ý vấn đề này, nhưng Bàn tử vốn là người có tâm tư tỉ mỉ, chắc chắn anh ta đã cảm nhận được có gì không bình thường ở đây.
"Anh qua đây một chút." Dường như anh trai tôi cảm nhận được ánh mắt của Bàn tử nên gọi anh ta.
Bàn tử do dự một chút rồi cũng đi theo anh trai vào phòng của ông nội. Sau khi vào phòng anh trai nói: "Diệp tử em cũng vào đây."
Ba người chúng tôi vào trong phòng thì tôi nhẹ nhàng đóng cửa lại, cũng không phải là không yên tâm mấy người ở bên ngoài, đã trải qua nhiều chuyện như vậy rồi, chú Trụ tử tuyệt đối đáng tin, tôi chỉ không muốn để Hàn Tuyết, chú Trụ tử và cả mẹ tôi biết được ông nội vậy mà lại giấu diếm một chiếc giày phụ nữ. Trong ấn tượng của tôi thì chỉ có biến thái mới làm cái chuyện này.
Anh trai lấy chiếc giày ra để lên trên giường, nhìn Bàn tử hỏi: "Anh nhìn xem, có nhận ra điều gì không?"
Bàn tử là đạo sĩ chân chính, anh ta chỉ cần nhìn chiếc giày liền chau mày lại nghĩ ngợi rồi nói: "Giày này không phải cho người sống đi."
Anh ta nói giống hệt lời của anh trai. Anh trai tôi gật đầu nói: "Giày không phân chân trái chân phải, giày này dành cho người chết không nghi ngờ gì rồi, còn nhận ra được gì khác không?"
" m khí rất nặng, vô cùng nặng. Chiếc giày này đã được người chết dùng rồi, mà người chết này còn có lai lịch nữa." Bàn tử cúi người xuống tỉ mỉ xem xét đôi giày, còn đưa lên ngửi ngửi sau đó lấy ra một lá bùa, dùng bút màu đỏ mang theo người vẽ lên lá bùa, cẩn thẩn dán lên đôi giày.
Nhưng sau khi Bàn tử dán lá bùa lên chiếc giày, lá bùa không bao lâu bỗng bùng cháy dữ dội. Màn này dọa tôi nhảy dựng cả lên, Bàn tử cũng bị dọa đơ luôn, vội vàng dập lửa trên lá bùa. Anh ta cầm chiếc giày lên phát hiện vậy mà không có chút vết tích ảnh hưởng nào từ ngọn lửa vừa rồi.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Anh dán bùa gì thế?" Tôi nhìn Bàn tử hỏi.
"Bùa trấn thi." Mặt Bàn tử xanh lại đáp.
"Lá bùa bốc cháy là ý gì?" Tôi hỏi.
Bàn tử nhìn tôi rồi lại quay ra nhìn anh trai tôi sau đó cười khổ nói: "Còn có ý gì được nữa, rõ ràng là năng lực của Bàn gia tôi không đủ, không trấn áp được quỷ khí của nó. Tôi nói nghe này hai anh trai, chiếc giày này chắc không phải là tín vật định tình của cụ ông chứ? Cụ ông không phải là người bình thường, bạn của ông ấy cũng không hề tầm thường, lẽ nào là cương thi ngàn năm ư?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận