Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 339: Chuyện Gia Đình (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Đuông dừa
.
Lúc này có một người mà tôi cảm thấy rất quen mắt nhưng không thể nhớ ra là đã gặp ở đâu bước tới. Lúc tôi nhìn thấy sau lưng người đó là một người đem theo một khẩu súng bạc tôi liền nhớ ra, đây là tay súng kiệt xuất Hàn Côn Luân đã từng giao đấu với anh trai tôi ở Phục Địa Câu. Trần Đông Phương thấy anh ta bước tới liền nói: "Chuyện lần này thực sự cảm ơn anh!"
"Ra tay giúp đỡ lúc khó khăn là chuyện bình thường, không cần khách khí." Hàn Côn Luân cuộn tay thành nắm đấm chắp tay chào nói.
"Cảnh sát có thể giải tán rồi, cần bắt thì bắt, còn Tôn Tòng Văn thì cứ để lại đó." Lúc này anh trai tôi nói với Trần Đông Phương.
Trần Đông Phương gật đầu, nói mấy câu với mấy người trông giống như lãnh đạo của đám cảnh sát sau đó cảnh sát đem mấy thi thể cùng nhân ung đi."
"Ông cũng đi đi." Anh trai nói với Hàn Côn Luân.
"Cậu chưa chắc đã là đối thủ của Tôn Tòng Văn." Hàn Côn Luân nói.
"Tôi biết, nhưng đây là việc riêng trong gia đình." Anh trai nói.
Hàn Côn Luân nhìn anh trai một cái rồi chắp tay chào sau đó đem theo đồ đệ của ông ta rời đi.
"Sao ông ta lại tới đây?" Tôi hỏi Trần Đông Phương.
"Anh ta là ông trùm thế giới ngầm ở đây." Trần Đông Phương cười, sau còn bồi thêm một câu: "Sau khi giao hữu một trận với anh trai cháu thì kiện tướng bắn súng cũng trở thành fan hâm mộ của anh trai cháu."
Lúc này anh trai tôi bước đi, tôi cùng Trần Đông Phương và Lý Thanh cũng cùng đi theo. Bàn tử đứng nguyên ở chỗ cũ có chút gượng gạo, tôi đoán có lẽ do phản ứng vừa nãy của anh trai với Bàn tử, có lẽ Bàn tử đã làm chuyện gì chọc giận anh ấy. Tôi quay đầu gọi: "Đi thôi Bàn gia."
Không cần biết như thế nào, Bàn tử là người vừa cùng tôi vào sinh ra tử."
Bàn tử gật đầu cùng theo sau. Anh trai tôi cùng mọi người lại một lần nữa đi vào lầu các của Tôn Tòng Văn. Lần này ông ta mặc áo trường bào màu trắng ngồi trên ghế thái sư phe phẩy chiếc quạt giấy trong tay trông rất giống một nho sinh nho nhã.
"Tôn Trọng Mưu, mày muốn giết tao thì cứ theo luật giang hồ mà làm, gửi thư khiêu chiến, hai người chúng ta hẹn rõ thời gian địa điểm sống mái một trận, tại sao phải làm kiểu này, còn gọi cả cảnh sát đến? Lẽ nào mày muốn để pháp luật phán quyết tao ư?" Tôn Tòng Văn cười.
Anh trai không nói năng gì trực tiếp xông tới chỗ Tôn Tòng Văn với tốc độ cực kỳ nhanh.
Trong tay anh ấy không biết từ bao giờ có thêm một cây quyền trượng, trên đầu cây trượng còn có một đầu quỷ, hai mắt đầu quỷ là hai viên đá quý màu xanh trông rất hung dữ.
Anh trai vung cây trượng hướng về phía đầu của Tôn Tòng Văn đánh xuống nhưng lão ta lại nhẹ nhàng vung tay dùng quạt chặn cái trượng đầu quỷ. Chân lão ta hạ xuống dùng lực khiến cả người bay lên dùng chân đạp về phía anh trai, anh trai dùng quyền trượng chắn bật lùi về sau tám bước.
"Mày là do một tay nó dạy dỗ, đến nó cũng không phải đối thủ của tao huống hồ là mày?" Tôn Tòng Văn cười nói.
Anh trai lại một lần nữa xông lên tấn công.
Một lòng tấn công về phía trước chết không quay đầu.
Nhưng khi anh ấy xông tới lại một lần nữa bị Tôn Tòng Võ nhẹ nhàng hóa giải. Mà lúc này cái quạt trong tay Tôn Tòng Văn đánh vào đầu anh trai một cái khiến anh ấy bay ra.
"Mày cần gì tự tìm đường chết? Mày có biết tại sao người phụ nữ kia lại thành cấm phụ, tại sao lại tự mình tìm đường chết không? Người ngoài chỉ biết Tôn Tòng Văn này độc bá chiếm em dâu, mày có biết là tiện nhân đó tự mình dâng hiến cho tao? Nếu không phải Tôn Tòng Võ u mê chấp niệm với Quỷ đạo mà không màng gì khác thì tiện nhân đó sao phải làm như thế?" Tôn Tòng Văn nói.
"Đồ đáng chết!" Anh trai đứng dậy lại một lần nữa xông lên.
Anh trai lại một lần nữa bị Tôn Tòng Văn đánh lui. Bàn tử đoán không sai, Tôn Tòng Văn này so với ông nội tôi thì không hề kém cạnh, anh trai không phải đối thủ của lão.
Lúc này Trần Đông Phương và Lý Thanh tiến lên một bước. Anh trai tôi phẩy phẩy tay. Trần Đông Phương nói: "Trọng Mưu, đừng quá cứng đầu!"
"Đây là chuyện trong gia đình!" Anh trai lau vết máu trên miệng.
Bàn tử lén lút đưa cho tôi một lá bùa. Tôi nhìn anh ta hiểu ý, mặc dù anh trai nói đây là lần cuối cùng, nhưng nếu hôm nay anh ấy gặp nguy hiểm tôi nhất định sẽ thử lại lần nữa, vừa hay tôi chưa từng thử qua sức mạnh đó lần nào.
Bên này anh trai lại tiếp tục xông tới ra quyền với Tôn Tòng Văn.
Lần này chiếc quạt gấp trong tay Tôn Tòng Văn xòe ra lộ ra rất nhiều dao bên trong muốn cứa vào da đầu anh trai.
Quyền trượng đầu quỷ trong tay anh trai gãy, một con rắn nhỏ màu đen từ bên trong bay ra.

Bình Luận

0 Thảo luận