Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 320: Lấy Âm Bổ Dương (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Đuông dừa
.
Nói xong ông ta cứ khỏa thân như vậy ngang nhiên đi qua trước mặt chúng tôi rồi nhảy ùm xuống hồ nước bên cạnh hòn giả sơn. Tiểu Thất lúc này đùng đùng nổi giận muốn lao vào người đó sống mái. Tôi biết nha đầu này khi tức lên thì cái gì cũng làm ra được, tuy rằng tôi cũng rất tức giận nhưng vẫn nói với tiểu Thất: "Nha đầu, bình tĩnh đã, xem tình hình sao rồi tính."
Tiểu Thất nhìn tôi một cái, trong mắt nó tràn ngập sự phẫn nộ nhưng cuối cùng cũng gật đầu nói: "Sớm muộn gì tôi cũng sẽ giết lão già này!"
"Đích thực là còn không bằng cầm thú." Là một người đàn ông tôi không cảm thấy đố kỵ mà là vô cùng ghê tởm.
Tôi hỏi Bàn tử: "Bàn gia, đây là chuyện gì thế? Người đó là ông nội của Tôn Liên Thành thật sao? Tôi thấy tuổi tác như cha anh ta vậy? Ông anh ta trẻ vậy sao, mấy tuổi kết hôn? Tám tuổi à? Nhưng cái này có vẻ cũng không đúng lắm. Ông ta cùng thời với ông nội tôi dù gì trông cũng phải là một ông già mới phải."
"Cậu còn nhớ trước kia Bàn gia đã nói với cậu về điển tích song luyện chứ? Một số trường phái đều có điển tích song luyện này. Ngày trước lúc tu luyện còn rất phổ biến cũng có nam nữ đạo nhân kết hợp lại cùng tu luyện, nhưng cũng có một số môn phái tương đối tà môn, dùng phép lấy âm bổ dương, những môn phái này mọi người thường gọi là tà giáo, bởi cách tu luyện lấy âm bổ dương này đi ngược lại thiên mệnh, cũng bởi vì nó đơn giản dễ học nên được một số người có tiền quyền thời xưa yêu thích nên suýt thì phổ biến trở lại. Sau đó núi Long Hổ liên minh với Võ Đang Mao Sơn cùng một vài môn phái khác tổ chức đợt thanh trừng mới quét sạch được. Từ thời xưa đã ít thấy kiểu này, vậy mà không ngờ ở cái thời này lão Đông tây lại tinh thông thứ này. Những bức tranh mát mẻ trong phòng ông ta đều là các tư thế áp dụng phương pháp dùng âm bổ dương, hút âm khí của phụ nữ bổ dương khí cho bản thân cho nên trông ông ta rất trẻ. Haizz, trong mắt lão già này thì đứa con gái khuê các của A chính là một cái mỏ, nếu ông ta có được cô gái đó thì coi như có được mười năm đạo hạnh." Bàn tử nói.
"Bàn gia, anh xuất thân danh môn chính phái nên trảm yêu trừ ma!" Tôi nói.
Bàn tử lườm tôi một cái: "Thời nay đã khác rồi, Bàn gia tôi giờ mà đi chém lão già kia thì không phải phạm pháp rồi sao? Hơn nữa cậu không xem tình hình, hiện giờ các cô gái đó đều bị trúng hoan nghi hương, nhưng cũng chỉ là coi là đồ chơi tình dục, mười người thì đến tám chín người là kẻ tình ta nguyện, cậu không nghe thấy ông ta kêu trả tiền sao?"
Lời của Bàn tử khiến tôi không thể phản bác, chỉ có thể tự mình cảm khái thế thái đã khác lòng người cũng không như xưa. Đúng lúc này cái người đó ra khỏi hồ nước vẫn trần truồng như cũ. Tôi không biết nên xưng hô với ông ta theo kiểu người trung niên hay người già, tạm thời đành gọi là ông nội của Tôn Liên Thành. Sau khi ông ta ra khỏi hồ nước cuối cùng cũng chịu lấy tấm khăn tắm mà Tôn Liên Thành đưa rồi quấn quanh người sau đó bước tới bên cạnh chúng tôi. Tới gần tôi mới phát hiện sự trẻ trung của ông ta không giống như nét trẻ trung thông thường, cảm giác khuôn mặt ông ta vô cùng kỳ quái. Có lúc tôi cảm thấy ông ta rất già, có lúc lại cảm thấy rất trẻ, khiến cho người ta cảm giác có yêu khí. Yêu khí này cũng không giống với Tôn Liên Thành, với Tôn Liên Thành là cảm giác ngũ quan đẹp khiến người ta liên tưởng tới yêu khí, còn ở người này là cảm giác của một lão yêu quái.
Ông ta nhìn chúng tôi nói: "Nào để ta đoán xem, cháu trai của lão Diệp, nha đầu nhà họ Lý, nghe nói bà già họ Lý thích nhất là thất nha đầu, là cô phải không."
Tiểu Thất đối với người này không hề có chút lễ độ, không tìm ông ta tính sổ là may rồi, lời ông ta nói ra chắc chắn không thèm đếm xỉa tới. Ông nội của Tôn Liên Thành cũng không hề tức giận, ông ta nhìn Bàn tử một cái, vô cùng hứng thú nói: "Mấy chục năm trước nghe nói Hà chân nhân có nhận một đồ đệ rất khá, gần đây lại nghe nói người của Ngọc Hoàng đạo xuất hiện thiết nghĩ có lẽ là người anh em này. Tu vi thâm sâu, không hổ là đồ đệ của Hà chân nhân, hậu sinh khả úy.
"Ông lão như ông một thân công phu lấy âm bổ dương từ cổ chí kim xưa nay hiếm, tiểu Bàn tôi thật khâm phục vô cùng. Lần sau tới núi Long Hổ nếu có cơ hội tôi sẽ giúp ông lấy vài bản gốc tranh sách. Năm đó khi người ở Long Hổ sơn đồ sát tất cả các môn phái luyện thuật lấy âm bổ dương đã thu thập không ít sách vở tài liệu, tôi không tin đám đạo sĩ đó nỡ đốt hết đi." Bàn tử cười như không nói.
Đôi lúc cách nói chuyện của Bàn tử khá là thâm, nói như vậy không phải cố ý uy hiếp lão già này rằng sẽ nói chuyện này cho những người trên núi Long Hổ biết sao? Lão già nghe xong cũng không lo lắng sợ hãi gì mà còn tự tin cười nói: "Vậy lão Tôn phải cảm ơn trước."
Bàn tử cười đáp: "Không dám nhận."

Bình Luận

0 Thảo luận