Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 517: Sức Mạnh (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Phút chốc đám người đó bị sức mạnh tuyệt đối của hai người Lý Thanh và Trần Đông Phương thu hút. Thân thủ Lý Thanh vô cùng linh hoạt, lực chân hơn người, đừng thấy gần đây anh ta không có dịp ra tay thì nghĩ bình thường anh ta không tập tành gì, thêm tình huống đặc biệt hôm nay, bị rất nhiều người vây đánh lại còn thêm đám đông xem náo nhiệt xung quanh, Lý Thanh đã chuyển sang trạng thái chiến đấu. Mỗi cước chân của anh ta đều đá vào những bộ phận quan trọng, người bình thường chỉ cần trúng một cú thì rất khó bò dậy được. Bên này Trần Đông Phương đánh ở tư thế đứng cột, chân ông ta không hề di chuyển nhưng người lại rất linh hoạt có thể uyển chuyển tránh được những mũi dao hướng về phía mình, tiếp theo là một quyền đấm đáp trả. Cú đấm này tuy không dữ dội như đấu quyền anh trên tivi nhưng mỗi cú đấm là sẽ thấy máu chảy. Từ phía này nhìn toàn cảnh thì có vẻ phía Trần Đông Phương đấu ác liệt hơn, bởi những người bị ông ta đánh thì nằm bẹp trông như đã chết vậy.
"Bàn gia, Trần Đông Phương sử dụng môn võ gì vậy?" Tôi hỏi Bàn tử.
"Có hơi hướng thái cực Trần gia, nhưng tinh túy là vịnh xuân, cao thủ vịnh xuân quyền có kiểu đánh võ đứng như vậy. Những người đó cầm dao đấy, chứ nếu mà chỉ có dùng nắm đấm không thì về cơ bản không thể làm Trần Đông Phương bị thương, ông ta cũng không cần thiết phải tránh đòn. Cậu nhìn tốc độ và lực ra đòn của ông ta đi, chính là vịnh xuân quyền đấy, thấy cách ra đòn không, không hề thua kém Lý Tiểu Long đâu, thật không thể nhìn ra ông ta lại lợi hại như vậy!" Bàn tử nói.
Những người dân lúc đầu đang điên cuồng bỏ chạy, nhưng khi nhìn thấy cảnh hai người này đánh nhau với một nhóm lớn, một số người lớn gan đã không chạy, họ không chỉ bu lại xem mà còn vỗ tay cổ vũ. Qua một lúc thậm chí có người còn hỏi: "Các anh đang đóng phim à?"
"Đúng, đang quay phim! Còn xem nữa là thu vé đấy nhé, mỗi người ba mươi tệ. Các anh chị em cô bác già trẻ lớn bé có tiền thì quyên tiền, không có tiền thì quyên tràng pháo tay cổ vũ cho chúng tôi nào!" Bàn tử thấy sức hai người đó có thể địch cả đám người nên còn tự tin dẫn đầu cổ vũ. Anh ta không gây náo nhiệt thì thôi, vừa hô hào thì đám người đó bỗng chuyển sự chú ý sang phía chúng tôi. Đám người đó không biết có phải do biết không phải là đối thủ của hai người kia hay không hay mục tiêu vốn dĩ đã là chúng tôi nên một số người bắt đầu không đánh nhau với hai người kia nữa mà vây họ lại, những người khác bắt đầu xông tới chỗ hai người chúng tôi.
Lúc này tôi chỉ muốn một cước đạp chết Bàn tử, khinh địch là tự bắn vào mình, con mẹ nó anh ta không hô hào thì chết à? Mắt nhìn thấy đám người đó xông tới tôi cũng không cảm thấy sợ, đặc biệt là màn chiến đấu dũng mãnh của Trần Đông Phương và Lý Thanh vừa rồi khiến chúng tôi không thể tỏ ra yếu đuối làm mất mặt bọn họ.
"Bàn tử, đưa Diệp tử chạy trước đi!" Đám người đó đổi kế hoạch, không đánh nhau trực diện với Lý Thanh và Trần Đông Phương nữa mà chỉ vây lấy bọn họ khiến hai người bọn họ nhất thời khó mà thoát ra khỏi vòng vây. Thấy những người còn lại xông về phía chúng tôi Trần Đông Phương lập tức nhìn sang Bàn tử hét.
"Chạy? Chạy con khỉ! Các người chiếm hết hào quang rồi giờ bảo chúng tôi làm con thỏ đế trốn tránh à? Thiên hạ này có mình hai người biết đánh nhau hay sao?" Bàn tử cũng cởi áo ra để lộ phần thịt ba chỉ núng nính sau đó đưa cho tôi một lá bùa nói: "Diệp tử gần đây liên tục có người muốn giết cậu, giờ mục tiêu của họ đã khóa chặt vào cậu rồi, Tôn Trọng Mưu lại đi Ngọc Hoàng đạo, vậy Bàn gia tôi không sợ nữa. Nói thật cũng đã đến lúc cậu thể hiện một chút thực lực của bản thân rồi, cho mấy con cừu đó mở to mắt ra mà nhìn, cậu không phải quả hồng mềm mà thích nắn thì nắn, không phải là người bọn chúng thích thì đến giết!"
Tôi cắn răng nhìn Bàn tử nói: "Được, con mẹ nó, chơi. Lá bùa này giữ được bao lâu?"
"Mười phút, từng ấy là đủ rồi!" Bàn tử nói xong trực tiếp dán bùa lên vai tôi. Anh ta vỗ đầu tôi một cái rồi giơ chân đá vào mông tôi nói: "Đi đi Pikachu!"
Tôi quay đầu nhìn anh ta mắng: "Anh cũng lên đi chứ thiên bồng nguyên soái!"
Mỗi lần bị Bàn tử dùng bùa chú thắp đèn hồn tôi đều có cảm giác giống như bản thân có đôi cánh kỳ lân vậy, bởi tôi cảm nhận được luồng sức nóng từ từ lan từ vai trái của tôi ra toàn cơ thể. Đợi luồng sức mạnh này đã lan ra cả cơ thể tôi như có được sức mạnh cực kỳ lớn, các thớ thịt trên người như muốn nứt ra.
Không thể không nói cái cảm giác này rất đã.
Giống như bạn đang bất lực mà được uống một viên viagra vậy.
Toàn thân bộc phát sức mạnh khiến tôi có cảm giác không gì là không thể làm được. Những người đang xông về phía tôi trong mắt tôi họ chỉ như những con kiến. Tôi có cảm giác như một cú đấm có thể đánh chết một con trâu.

Bình Luận

0 Thảo luận