Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 380: Rắn Hai Đầu (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Hàn Lam
.
"Cậu chưa xem qua chỗ này à?" Lý Thanh nhìn theo về phía mà ánh mắt của tôi đang hướng đến, hỏi tôi.
"Ừm, vẫn chưa, nói thật, ở một mình trên con thuyền này cũng quá là ghê rợn đi, hơn nữa tôi còn chưa kịp đi xem thử, thì hai người đã quay lại rồi." Tôi nói.
"Đi, đi coi thử xem sao." Lý Thanh nói, tôi đã nói cho Lý Thanh nghe về sự kì lạ của con thuyền này, anh ấy cũng đã biết con thuyền này không bình thường, nhưng Lý lão thái đối với anh ấy mà nói thì cũng coi như là có thân phận đặc biệt, anh ấy buộc phải đi xác nhận xem Lý lão thái liệu có phải đã gặp nạn rồi hay không.
"Nói trước nhé, bây giờ Bàn gia tôi không có sức lực để đánh nhau gì đâu, bây giờ người yếu thế này, hơn nữa hoàng phù của tôi cũng đã bị tên phá gia chi tử Diệp Tử này phá hết rồi." Bàn Tử nói.
"Trước tiên anh cứ yên tâm dưỡng sức cho tốt đi." Tôi nói với anh ấy, nói xong tôi nhấc đèn pin lên, nếu như có Lý Thanh với Bàn Tử ở đây, đương nhiên sẽ khiến tâm thế của tôi có sự thay đổi, tôi nói với Lý Thanh: "Đi thôi, vào trong đó."
Lý Thanh khẽ gật đầu, nắm chặt con dao găm, còn tôi thì cầm chắc khẩu súng trong tay, lúc này Bàn Tử đứng dậy nói: " y, hai người các người đợi chút."
"Chẳng phải là anh không có sức đánh nhau sao?" Tôi hỏi.
"Nếu như con thuyền này đã là U Minh Quỷ Thuyền, thế thì sẽ do quỷ điều khiển, Lý Thanh biết tốc biến R, nhưng đối với quỷ thì có tác dụng gì chứ? Lúc này Bàn Tử tôi có thể khoanh tay đứng nhìn sao?" Bàn Tử nói.
Tôi đấm anh ấy một cái, cười rồi mắng: "Coi như anh cũng biết đền ơn đáp nghĩa."
Nhưng ngay vào lúc chúng tôi đang sắp tiến vào khoang thuyền này, thì con mèo đen đó đột nhiên nhảy xuống từ trên vai tôi, nó đứng chắn ngay trước mặt chúng tôi, kêu lên một tiếng "meo" rất trầm với chúng tôi, sau đó thì lông khắp người nó đều dựng đứng lên nhìn chằm chằm vào chúng tôi, trong mắt nó đều chứa đầy ý muốn cảnh báo.
"Trước tiên đừng di chuyển, con mèo này có linh tính, nó đang nhắc nhở chúng ta cái gì đó." Tôi lập tức có một dự cảm không lành, cái khoang thuyền tôi vẫn luôn không dám bước vào này, chẳng lẽ thật sự có thứ gì đó lạ thường sao?
"Đúng vậy, không sai, mèo thuộc tính âm, cảm giác của nó đối với âm khí là chính xác nhất." Bàn Tử cũng nói.
Lý Thanh vốn dĩ đã chuẩn bị đá cửa, sau đó liền bị chúng tôi cản lại, anh ấy đưa tay ra hỏi xin tôi một điếu thuốc rồi nói: "Nếu nói vậy, con mèo này biết bên trong có nguy hiểm, nó đã từng vào đó rồi, cũng có nghĩa rằng phu nhân cũng đã từng vào đó."
"Lý Thanh, Bàn gia tôi biết cậu đang nghĩ cái gì, nhưng mà con thuyền này có gì đó sai sai, đúng là sai lắm, nếu như Bàn gia tôi đoán không nhầm, trước khi trời sáng nó sẽ đưa chúng ta đến một nơi, sau đó lại một lần nữa biến mất, lúc này không cần phải gây ra phiền phức gì, nếu Bàn gia tôi không có giấy bùa thì không đối phó được với nhiều thứ đâu." Bàn Tử khuyên Lý Thanh.
Bây giờ trong lòng tôi cũng có chút chùn chân, không biết là nên vào đó xem hay là từ bỏ nữa, Lý Thanh rít một hơi thuốc rồi nói: "Hai người các người lùi về sau đi, một mình tôi đi vào đó, tôi cũng coi như là một nửa người nhà họ Lý, mạng của tôi là được Lục gia ban cho, chuyện này rất quan trọng đối với tôi."
"Nếu như anh đã nói như vậy, bà ấy còn là bà ngoại của tôi nữa đó, tôi cũng không thể không đi." Tôi nói.
"Hai người coi tôi là gì chứ, mạng của Bàn gia tôi là do hai người cứu về mà, nếu muốn vào đó thì chúng ta cùng vào, đi!" Bàn Tử nói xong, vậy mà lại xung phong đá một cái lên trên cánh cửa gỗ, tôi vội vàng ôm lấy con mèo, mà sau khi cánh cửa gỗ này mở ra, tôi lập tức dùng đèn pin soi vào trong đó, soi đèn như vậy, tôi nhìn thấy trong khoang thuyền này, thế mà lại chất đầy bia đầu rồng.
Toàn bộ đều là bia đầu rồng, chia thành hai hàng, tôi thử nhẩm đếm thử, mười một tấm bia đầu rồng, hai hàng, một hàng sáu tấm, còn hàng còn lại thì năm tấm, trước đây lúc ở Phục Địa Câu, tôi có thể nói cái thứ này là bia đầu rồng, nhưng bây giờ sau khi đã biết được tình hình, chỉ có thể nói đây là quan tài đầu rồng.
Quan tài mà chỉ có Quỷ Đạo mới có.
Mười một tấm bia đầu rồng xếp thành hai hàng như vậy, ảnh hưởng thị giác gây ra cho người ta khá lớn, nhưng may mắn một điều đó là bia đầu rồng cho người ta một cảm giác uy nghiêm trang trọng, chứ không phải giống như kiểu quan tài thật sự mà bạn nhìn một cái là thấy vô cùng rợn người.
"Bàn gia, anh hiểu nhiều biết rộng, anh nói thử xem, tình huống này là gì đây?" Tôi nói với Bàn Tử.
"Tôi nghĩ có thể chúng ta đã đến sào huyệt của Quỷ Đạo rồi, bia đầu rồng này cũng coi như là một thứ đặc biệt ở Quỷ Đạo, chỉ có người có thân phận tôn quý mới được an táng ở trong bia đầu rồng." Bàn Tử nói.

Bình Luận

0 Thảo luận