Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 265: Di Thư (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Đuông dừa
.
Nguồn: Đình Này Có Ngư.
Ngoài một chiếc giày thêu hoa của người chết ra, anh trai tìm thấy một phong thư trong ngăn trên của cái hộp. Điều kỳ lạ là chiếc giày thêu hoa này nhìn rất mới, mới đến mức khác thường nhưng bức thư thì lại nhuốm màu thời gian. Bức thư không được niêm phong, bên trong chỉ có một trang giấy thường thấy ở ủy ban thôn, giấy đã nhuốm màu ố vàng, nét chữ được viết bằng bút máy cũng đã nhòe mờ rõ ràng là đã bị thời gian làm mòn.
"Trong thư viết gì vậy?" Tôi chỉ lướt qua một cái còn anh trai thì đang cầm lên xem.
"Em tự xem đi." Anh trai đưa bức thư cho tôi.
Tôi cầm lấy xem thì phát hiện đây là di thư của ông nội viết cách đây vài năm. Ngoài nét chữ trông cũ kỹ ra thì đọc nội dung cũng biết là được viết từ mấy năm trước.
Diệp tử cháu của ta:
Sau khi ta chết, hãy thủy táng thi thể ta, thả xuống sông Lạc Thủy để thi thể theo dòng trôi vào mười hai hang quỷ, chỉ cần làm tới đó không cần quan tâm gì nữa. Bảy ngày sau khi thi thể trôi vào mười hai hang quỷ, đem quần áo vật dụng thường ngày của ta cho vào quan tài đi chôn, chiếc giày thêu hoa này hãy đặt vào trong quan tài cùng bồi táng.
Sau khi ta mất ba tuần, trường tiểu học trong thôn có một bia đá đầu rồng, do tổ tiên Trần gia chôn xuống tại mắt phong thủy ở Phục Địa Câu, cháu có thể đào lên đập ra, sau khi đập ra cháu có thể biết được chân tướng mà lâu nay cháu luôn muốn tìm hiểu.
Thương nhớ
Diệp Giang Nam
Theo nội dung của bức di thư có lẽ ông nội viết trước lúc anh trai tôi quay trở về. Tôi có thể cảm thấy rõ ràng rằng sau khi ông nội vào mười hai hang quỷ, anh trai luôn đắm chìm trong trầm mặc tự trách, có lẽ anh ấy cảm thấy ông nội đi tới bước này đều là do anh ấy ép buộc. Tôi cầm bức thư nói: "Anh à, anh cũng xem thư rồi, em cảm thấy thực ra việc vào mười hai hang quỷ là nguyện vọng của bản thân ông, cho dù không có anh ông vẫn sẽ dặn dò em thủy táng ông vào mười hai hang quỷ để bảo vệ bí mật trong đó, anh không cần tự trách bản thân."
Anh trai cười khổ ngồi lên giường của ông nội nói: "Không giống nhau đâu. Từ sau khi anh trở về có thể nói những việc gần đây xảy ra ở Phục Địa Câu và mười hai hang quỷ đều do anh tác động. Nếu không phải do anh mọi chuyện có lẽ cũng sẽ xảy ra nhưng đều nằm trong dự tính của ông nội, chính anh đã làm loạn kế hoạch của ông. Thật đáng thương, anh cứ nghĩ bản thân rất thông minh, cho rằng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay mình.
Tôi nhìn anh trai không biết phải an ủi anh ấy thế nào, cuối cùng đành ngồi xuống bên cạnh anh nói: "Không thể trách anh được, thực sự anh đã làm rất tốt rồi, vấn đề là chẳng có ai nghĩ chuyện lại phức tạp đến như vậy. Ai mà ngờ được ông nội lại bị người ta ép buộc mà tự tay giết cha chứ? Nếu như hung thủ là người khác thì mọi chuyện đã không như vậy rồi."
"Làm gì có nhiều cái nếu như vậy chứ." Anh trai thở dài. Trước kia anh ấy tuyệt đối sẽ không thở dài, điều này khiến tôi nảy sinh sự thương cảm. Thực ra đối với tôi mà nói những chuyện phát sinh gần đây đều có thể chấp nhận, nhưng đối với kiểu người có tính cách tương đối cực đoan như anh ấy, sự việc không theo hướng mà anh ấy muốn hoặc không có kết quả như ý, trong lòng anh ấy sẽ rất khúc mắc. Những chuyện xảy ra gần đây đối với người vô lo vô nghĩ như tôi thì chẳng sao, nhưng đối với anh trai người luôn muốn tìm ra kẻ giết cha cuối cùng lại phát hiện người đó là ông nội ruột, rồi trong lúc muốn nợ máu trả máu thì lại nghe chú Trụ tử nói ra mọi chuyện khiến câu chuyện trở nên khó bề phân biệt. Thậm chí lúc anh ấy còn chưa kịp nói với ông nội câu xin lỗi thì ông đã đi vào mười hai hang quỷ, điều này là một đả kích rất lớn với anh ấy.
Qua một lúc anh trai đứng dậy nói: "Diệp tử, em dựa theo nội dung bức di thư của ông nội mà sắp xếp mọi chuyện đi. Trước kia anh không thể nói chuyện với ông một cách tử tế rồi, giờ thân là cháu trưởng phải khiêng quan tài đưa tiễn ông."
"Nhưng trong bức thư ông có nói là sau khi ông chết, nhưng hiện tại tình hình của ông ra sao?" Tôi hỏi. Tôi không cảm thấy buồn bởi tôi không tin ông nội cứ như vậy mà chết.
"Hiện tại ông đã chết rồi, kể cả chưa chết cũng chết rồi." Anh trai nhìn tôi nói.
"Vâng." Tôi nhìn anh trai chỉ cảm thấy trong lời nói của anh ấy dường như có ý khác. Trong di thư ông nội có viết sau khi ông mất thả thi thể ông xuống sông Lạc Thủy để cho trôi vào mười hai hang quỷ, giờ điều khác duy nhất là ông chưa chết, là ông tự mình vào mười hai hang quỷ, quá trình có chút không giống nhau nhưng kết quả cuối cùng vẫn là vậy. Nếu đã như vậy việc tiếp theo sau cứ làm như ông dặn dò trong di thư, cũng là sự tôn trọng đối với ông. Thực ra tôi nghĩ ông nội cũng có ý này, nếu không thì tại sao sau khi anh trai tôi trở về ông vẫn không sửa lại bức di thư viết từ mấy năm trước chứ.

Bình Luận

0 Thảo luận