Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 368: Hòa Thượng (3)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Hàn Lam
.
Nguồn: Đình Này Có Ngư.
"Đại hòa thượng Liễu Truyền Chí?" Lúc này, Trần Đông Phương lẩm bẩm nói một câu.
"Ai cơ? Không phải chứ, người này mà chú cũng quen nữa hả?" Tôi bị dọa hết hồn, nhìn thấy lớp da ngoài toàn là máu kia, Trần Đông Phương vậy mà còn nhận ra được người này là ai nữa à? Vòng quen biết của ông ấy cũng rộng quá rồi đó.
"Không phải là quen, trước thời Quách Trung Dũng, đây là môn chủ của Quỷ Đạo, chỉ có điều lúc đó Quỷ Đạo chỉ là một ẩn tông mà thôi, Liễu Truyền Chí này, vốn là một cao tăng ở núi Phổ Đà, đột nhiên có một hôm ngộ đạo rồi đắp nên kim thân, nhưng lại ra khỏi cửa Phật mà gia nhập vào Quỷ Đạo." Trần Đông Phương nói.
"Chuyện này cũng được ghi chép trong tài liệu à?" Tôi nhìn Trần Đông Phương rồi hỏi, tôi chợt nghĩ, Trần Đông Phương biết chuyện này thì cũng không có gì là lạ, dù sao thì Trần Đông Phương cũng từng nói, tổ chức của ông ấy có một bộ phận tình báo rất là lợi hại.
Trần Đông Phương khẽ gật đầu, sau đó kêu lên với Bàn Tử: "Bàn Tử, đừng tỏ vẻ nữa, quay lại đi!"
Thật ra Bàn Tử cũng không hề có ý định đánh nhau, sau khi anh ấy dán tấm hoàng phù đó lên thì đã bắt đầu rút lui về phía chúng tôi, tôi cũng biết bùa trấn thi của Bàn Tử ở trước mặt mấy thi quái có đạo hạnh thật sự thâm sâu này cũng không hề có tác dụng gì, nhưng cũng có thể kéo dài được chút thời gian chứ nhỉ? Ai ngờ Bàn Tử vừa dán lá hoàng phù đó lên, thì lá hoàng phù đó lập tức bắt đầu bốc cháy, màu vàng trên người của kim thân hòa thượng đó rơi xuống càng nhanh hơn, chẳng bao lâu sau, trước mắt chúng tôi không còn là kim thân hòa thượng trông có vẻ là một cao tăng đắc đạo nữa, mà là một người đẫm máu.
"Liễu Truyền Chí thật ra cũng là bị Quỷ Đạo lột da, có phải không? Bị Quách Trung Dũng lột da sao?" Nhìn thấy con người máu me bê bết này, tôi lập tức nghĩ đến con Hoàng bì tử tinh mà tôi đã nhìn thấy trong ngôi cổ miếu ở sâu bên trong núi Phục Ngưu, nó cũng có bộ dạng giống y như vậy."
"Không biết, trong tài liệu không có ghi chép." Trần Đông Phương nói.
Còn vào lúc này, nước sông ở xung quanh con người đỏ lòm màu máu đó bắt đầu cuộn trào mãnh liệt, nước sông Hoàng Hà màu vàng đục kia lấy huyết nhân đó làm trung tâm, khuếch tán ra thành một cái vòng tròn rất lớn, tất cả nước ở xung quanh cái vòng tròn này đều biến thành một màu đỏ máu.
Còn Bàn Tử, lúc này đã đến bên dưới thuyền, Lý Thanh vội vàng vứt một sợi dây thừng xuống, muốn kéo Bàn Tử lên, Bàn Tử cũng tóm được lấy sợi dây, nhưng ngay vào thời khắc quan trọng này, đột nhiên từ dưới nước phóng ra một con cá lớn, đây là một con thuộc loại cá chép lớn Hoàng Hà mà người đàn ông trung niên phúc hậu kia đã làm cho chúng tôi, nhưng đầu của con cá này rất lớn, đoán chừng cũng phải nặng hơn trăm cân, trong khoảnh khắc, tôi thậm chí còn cảm thấy mắt của con cá chép Hoàng Hà kia cũng có màu đỏ, giống như đang phát điên vậy.
Nó phóng lên cao, sau đó là cá chép vươn mình, vẫy đuôi một cái đập Bàn Tử rơi xuống mặt nước, Bàn Tử vùng vẫy dưới nước rồi sau đó còn muốn kéo lấy sợi dây thừng, nhưng lúc này, dưới nước lại trồi lên một hàng bong bóng cực lớn, sau đó lại có một con cá chép cùng loại với con cá chép kia cũng phóng lên, sau đó, trực tiếp đập lên trên đầu Bàn Tử.
"Ở đâu ra mà lắm cá chép thế này, vậy mà còn dám tấn công con người nữa, thành tinh rồi à?" Tôi kêu lên.
Lúc này Trần Đông Phương đã cầm áo phao bước đến, ông ấy nói với chúng tôi: "Tôi xuống dưới đó một chuyến, Lý Thanh, chăm sóc tốt cho bọn họ."
Lý Thanh lại trực tiếp kéo lấy Trần Đông Phương rồi nói: "Để tôi đi, anh canh chừng ở đây đi."
Lời nói của Lý Thanh vô cùng kiên quyết, căn bản là không cho Trần Đông Phương có cơ hội phản bác, anh ấy lấy ra một con dao găm từ trong ống quần ra, rồi nhảy phốc lên một cái nhảy ngay xuống nước, khả năng bơi lội của Trần Đông Phương thật sự không được tốt lắm, nhưng Lý Thanh thì không tệ, anh ấy nhảy xuống dưới nước, chém một nhát lên trên đầu của con cá chép kia, nhưng bất kể là thứ gì, sống lâu quá thì cũng đều sẽ thành tinh, con cá chép này cũng vậy, con cá chép chịu đau một chút, vùng vẫy một cái, cũng kéo cả Lý Thanh vào trong nước.

Bình Luận

0 Thảo luận