Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 694: Đại Chiến (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Mây đen che thành thành muốn đổ, chính là dùng để miêu tả cảnh tượng ngày hôm nay.
Trong số những binh dũng kia, có một người không đầu, cưỡi một con ngựa lớn cao to tọa trấn ở chính giữa, hắn khoát tay một cái, mấy binh dũng cổ xưa và lạnh lẽo đó xông lên đỉnh núi của Đạo Ngọc Hoàng.
Vì ngày hôm nay, chúng tôi cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rất lâu rất lâu rồi, Giang Thành Tử tọa trấn ở chính giữa, đại kì trong tay ông ấy vừa phất lên, tự có các đạo nhân của Đạo Ngọc Hoàng xếp trận hình, xông lên trước tiên chính là kiếm trận.
Bàn Tử đã từng nói, trong Đạo Ngọc Hoàng có rất nhiều phép thuật, không phải ai cũng nghiên cứu học tập thuật bùa chú, mà còn có kiếm thuật, rèn luyện thể chất, vân vân. Như bây giờ các kiếm sĩ đứng ở hàng đầu tiên.
Còn Bàn Tử là đại đệ tử cao cấp nhất của thế hệ trẻ ngày nay của Đạo Ngọc Hoàng, anh ấy vung một nắm hoàng phù xuống, những lá hoàng phù đó trong không trung hóa thành hàng vạn thanh kiếm, lập tức, trên đầu của vô số các âm binh đó đổ xuống một cơn mưa kiếm.
Bàn Tử lại ra tay, bốn đại thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ xông ra, ngay sau tiếng gầm kinh thiên động địa, bốn đại thần thú này cũng xông vào giữa các binh dũng, lập tức phá ra một cái lỗ lớn trong trận hình của mấy binh dũng này.
Đây chỉ là Bàn Tử ra tay thôi, sau lưng anh ấy còn có Hà An Hạ ra tay. Hà An Hạ cũng dùng hoàng phù để gọi ra bốn thần thú, chẳng trách Bàn Tử nói phép thuật này giống nhau, nhưng tu vi cao thấp quyết định pháp thuật mạnh hay yếu. Bốn thần thú mà Hà An Hạ gọi ra đó còn oai vệ hùng tráng hơn là của Bàn Tử.
Bốn thần thú đó xông vào trong trận hình của binh dũng, lập tức đánh đâu thắng đó.
Trận đánh khơi mào cuộc chiến, tuy các binh dũng chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng, nhưng chúng tôi ngay lập tức đã phá vỡ cục diện, việc này chắc chắn khiến chúng tôi càng có thêm tự tin. Giang Thành Tử lại phất cờ, lại có một nhóm đệ tử của Đạo Ngọc Hoàng xông ra, từng trận mưa kiếm, từng lá hoàng phù rơi xuống giữa những binh dũng đó, tuy khí thế không được mạnh như Bàn Tử hay Hà An Hạ, nhưng cũng khiến cho mấy binh dũng đó rối reng hỗn loạn.
Ngay vào lúc tình thế bên phía chúng tôi đang rất tốt, cái người không đầu cưỡi con ngựa cao to kia lại một lần nữa khoát tay, có một đội quân trông còn hùng tráng hơn, xem trang phục không phải là những binh dũng kiểu binh sĩ bình thường xông ra. Binh dũng của đội quân này nhanh chóng đánh ra một cái lỗ lớn trong kiếm trận, giết chết bốn đại thần thú mà Bàn Tử gọi ra, ngay cả bốn đại thần thú của Hà chân nhân, rất nhanh cũng hóa thành tro bụi.
Mà người của đội quân này, lại đang tiếp tục xông lên phía trước.
Ở phía sau bọn chúng, tướng lĩnh không đầu đó lại khoát tay, tôi vậy mà lại nhìn thấy cả xe bắn nỏ ở trong đội hình binh dũng đó, đây là chiến xa cổ đại, xe bắn nỏ đó bắt đầu bắn tên, ngay lập tức, cung tên khắp núi rợp trời được bắn về phía đỉnh núi.
Giành thắng lợi khi mới giao chiến không thể đại diện rằng chúng tôi có thể chiến thắng mười vạn binh dũng này, nếu như mấy binh dũng này dễ đối phó như vậy, gia tộc Hiên Viên sẽ không dễ gì chấp nhận chuyện Tần Thủy Hoàng và âm binh của hắn sống tạm cho đến bây giờ, còn kiếm trận mà những đạo nhân trẻ tuổi đứng ở hàng đầu hợp thành, lúc kiếm trận bị đánh tan, liền bị mấy binh dũng đó chém thành thịt vụn.
Đây chỉ là cuộc đối đầu trong khoảnh khắc, mà đủ để khiến cho người ta chấn kinh, đây không phải là chơi đồ hàng, đây không phải là chúng tôi phải dùng âm mưu quỷ kế để tính toán lẫn nhau như trước đây, bây giờ là giao tranh thật sự, là giao tranh đổ máu!
"Sư huynh, đừng để mấy đứa nhỏ dũng cảm hy sinh nữa, chúng ta lên." Hà An Hạ nói.
Nói xong, một ông lão hạc phát đồng nhan bắt đầu bay lên, hướng về phía đội hình binh dũng bên dưới mà xuất chiến, lúc mà những cung tên khắp trời đó sắp sửa bắn đến chỗ chúng tôi, ở sau núi đột nhiên vang lên một tiếng gầm, con Bích Thủy Kim Tinh đó xông ra khỏi đầm nước ở sau núi bay về phía chân trời. Nó giận dữ gào lên từng tiếng, khiến toàn bộ những mũi tên đó chấn động mà tan thành bột, Bích Thủy Kim Tinh lại một lần nữa phát ra một tiếng gầm, xông về phía những binh dũng đang tấn công ở bên dưới.

Bình Luận

0 Thảo luận