Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 588: Xuống Động (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Hỏi nhưng toàn nhận về thất vọng, Bàn tử thoái chí ảo não trở về bên cạnh chúng tôi, nhưng cũng chẳng ngồi yên được bao lâu lại tiếp tục quậy. Anh ta cầm cây gậy vẽ lên mặt đất một hình người nhỏ. Tôi hỏi anh ta đang làm gì, anh ta nói để lại ký hiệu cho Trần Đông Phương và Lý Thanh.
Gần đây tôi có cảm giác mình rất dễ quên. Nếu không phải Bàn tử nhắc đến Trần Đông Phương và Lý Thanh tôi suýt nữa quên mất hai người này đã chạy mất rồi, nhưng có thể họ đã tiến vào cái động kia trước chúng tôi một bước rồi. Tôi không muốn nghi ngờ những người đã cùng mình vào sinh ra tử, nhưng tôi cũng lo lắng điều này sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của anh trai liền đi nhắc anh ấy một chút. Anh trai dường như không hề quan tâm đến chuyện này mà nói với tôi: "Không cần lo lắng, thứ nhất là bọn họ không vào được, thứ hai là em biết tại sao cuối cùng anh lại đồng ý theo Lục gia luyện dao không? Em biết tình cảm giữa anh với ông nội như thế nào, không phải anh không muốn học dao bá vương của Lục gia, nhưng đây là giới hạn, nhưng giới hạn này sau đó đã bị phá vỡ rồi."
Tôi không hỏi nữa, tôi hiểu ý của anh ấy. Hiện giờ anh ấy vô cùng tin tưởng lão Lục lưng gù - người mà tôi còn chưa có dịp gặp, cho nên đối với người mà lão Lục vô cùng tín nhiệm - Trần Đông Phương anh ấy cũng không hề nghi ngờ.
Chúng tôi gặp được Trần Đông Phương và Lý Thanh hai người bọn họ ở ngay trước cánh cửa. Chúng tôi vừa đi ra thì gặp bọn họ đi tới. Trần Đông Phương thấy Na Đa dẫn theo chúng tôi thì rõ ràng tỏ ra vô cùng ngạc nhiên hỏi: "Lưu Khai Phong và đám người của ông ta đâu?"
"Lão Trần à, ông không được thấy rồi, toàn bộ đã bị anh zai hay xấu hổ này tặng cho một vé lên thiên đàng rồi, chớp mắt đã không thấy người đâu nữa, giống như biến thành pháo hoa vậy." Bàn tử nói.
Trần Đông Phương nghe xong thì chau mày lại, nhưng ông ta không giống tôi thấy tò mò là hỏi. Dựa vào trí thông minh của mình, lại nhìn thấy Na Đa đi cùng với anh trai tôi là ông ta ít nhiều cũng đoán ra được gì đó. Qua một lúc ông ta lại hỏi: "Lưu Khai Phong ở lại đây thực sự không sao chứ?"
Anh trai gật đầu nói: "Không sao, đây là do Lục gia căn dặn. Thực tế nếu Na Đa không giết bọn họ tôi cũng sẽ động thủ với họ. Lục gia nói thời gian không còn nhiều nữa, không thể làm gì cũng rụt rè như trước."
Quả thực Trần Đông Phương là một người rất sùng bái lão Lục gù, vừa mới nói là do lão Lục căn dặn ông ta lập tức không hỏi thêm nữa. Thực ra lúc này tôi không thể không cảm thấy rất khâm phục phán đoán của anh trai mình, dường như anh ấy là một người không bao giờ làm sai làm hỏng bất cứ chuyện gì.
Tôi vốn cho rằng chúng tôi chỉ cách đầu rồng trên núi tuyết không quá năm dặm nhưng thực ra đây là sai lệch do tầm nhìn, nếu dựa vào thời gian thực tế mà chúng tôi đã đi thì ít nhất cũng phải là tám đến mười dặm. Cuối cùng chúng tôi cũng đến được vị trí ngay trước cái động. Nhìn từ xa nó giống như một cái miệng rồng lớn, nhưng khi thực sự đứng trước miệng hang động thì nó cũng chỉ là một cái hang bên trong tối đen như mực khiến người ta cảm thấy cô cùng áp lực.
"Diệp tử, đã có linh cảm thần giao cách cảm gì với tổ tiên cậu chưa?" Lúc này Bàn tử lên tiếng hỏi.
"Tổ tiên nhà anh ấy!" Tôi cười mắng, nhưng tôi cũng lập tức lắc đầu nói: "Không có, chỉ đang không biết cái động này sâu bao nhiêu."
Trong lúc tôi và Bàn tử đang nói chuyện thì anh trai tôi cùng những người khác đã bắt đầu dùng dây thừng buộc vào đầu một mỏm đá sau đó men theo hang động từ từ trượt xuống.
Chúng tôi phát hiện cái động này thực ra không quá sâu, chỉ khoảng mười mấy mét. Sau khi xuống dưới mới thấy bên dưới có cầu thang, tôi khó hiểu hỏi: "Nếu đã xây cầu thang tại sao không trực tiếp xây từ miệng hang?"
"Tôi đã xem một bộ phim tài liệu về một mỏ vàng ở Nam Phi, ở đó không cần biết là mỏ vàng hay mỏ kim cương thì đều thiết kế như vậy. Đây được coi là một kiểu chống trộm nguyên thủy, khi người của cậu đóng quân phía trên thì những công nhân đào vàng ở phía dưới sẽ không dám bạo loạn, bởi cứ điểm trên cao đã bị cậu chiếm giữ. Nhưng cũng còn một khả năng nữa là tránh không để làm hỏng kết cấu của miệng rồng." Bàn tử nói.
Chúng tôi cũng không thảo luận thêm vấn đề này nữa mà dùng đèn pin quét xung quanh, phát hiện khắp nơi đều có vết tích của việc khai thác. Nghĩ như vậy có chút buồn cười, ai có thể nghĩ rằng Shambala thần kỳ trong truyền thuyết của thế giới bên ngoài lại thực sự là mỏ vàng của tổ tiên nguyên thủy ở đây?
Mỏ vàng này dường như đã được khai thác từ lâu, bởi vì cái hang rất dài và hẹp, việc đi bộ cực kỳ nhàm chán, chúng tôi không thấy ai, cũng không có tranh tường, không có xác chết, chỉ có những công cụ mục nát nằm rải rác cho nên cuộc hành trình rất đơn điệu buồn chán.

Bình Luận

0 Thảo luận