"Đi kiểu gì? Nhiều lỗ như vậy, chúng ta chui vào cái nào đây?" Bàn Tử nói, lúc nói câu nói này, Bàn Tử trừng mắt với anh trai tôi. Ý của Bàn Tử đó là, bảo anh trai tôi chỉ dẫn mọi người nên đi cái nào.
"Đi vào lỗ này." Anh trai tôi chỉ tay vào một cái hang trong số đó rồi nói với chúng tôi.
Nói xong, anh ấy liền chui ngay vào trong đó, cái hang này cũng không phải là nhỏ, đương nhiên cũng không được xem là quá lớn, đây cũng là lý do mà Na Đa nói nó có hơi giống mấy cái lỗ trộm, bởi vì giống như nó chỉ có thể vừa khít cho một người chui lọt, Trần Đông Phương với Lý Thanh cũng theo anh trai tôi chui vào đó, Tiểu Thất nhìn Bàn Tử rồi nói: "Chúng ta cũng chui vào hả?"
Bàn Tử gật đầu rồi nói: "Mọi người vào trước đi, tôi với Diệp Tử bọc hậu phía sau."
Tiểu Thất khẽ gật đầu, cùng với Thu Ly, hai người họ cũng chui vào bên trong cái hang đó, lúc này Bàn Tử vô cùng buồn bã quay đầu lại nhìn con mắt đã bị anh trai tôi chém vỡ, rồi nói với tôi: "Diệp Tử, cậu đi vào đi."
"Con mắt tiên tri là gì? Lúc nãy anh trai tôi làm vậy là sao?" Tôi hỏi Bàn Tử, lúc này, thứ tôi muốn biết nhất chính là cái này.
" y, cũng tại Bàn gia tôi ngốc quá, thật ra đó chính là một pháp môn của Mật Tông Tây Tạng, Bàn gia tôi sớm phải nghĩ đến cái này chứ. Mấy Lạt Ma của Tây Tạng thật ra vô cùng kì lạ, một mặt họ rất thành kính với thần phật, nhưng lại khác với Phật giáo trong nước. Thứ mà Phật giáo trong nước tu là kinh Phật, cũng có nghĩa là, tu vi của những hòa thượng đó hoàn toàn là nhờ vào được thần ban tặng, nhưng Mật tông Tây Tạng thì khác, họ tin vào Phật nhưng cũng đồng thời dựa vào sức mạnh thân thể hơn, cho nên đa phần các hòa thượng Mật Tông có thân thủ không tệ, thay vì nói là họ tu Phật, chi bằng nói họ đang tu thân mình. Có nhiều lúc, thứ mà họ sùng bái hơn đó là sức mạnh vốn có của con người, tôi từng đọc được trong một quyển sách rằng kiểu pháp thuật này của Mật Tông Tây Tạng, đó là thu thập mắt của chín mươi chín người, tập hợp lại thành một con mắt, do cao tăng thi triển phép Quan Khán, thì có thể nhìn thấy được tất cả mọi thứ mà cậu muốn thấy, ví dụ như tương lai, ví dụ như ở nơi xa." Bàn Tử nói.
Nói xong, anh ấy đẩy tôi một cái rồi nói: "Đừng lề mề nữa, cậu vào đi, vào xong thì Bàn gia tôi từ từ theo cậu vào sau."
Tôi gật đầu, lúc chui vào thì họ đã chui đến giữa cái hang này rồi. Bởi vì tôi có dáng người nhỏ con, cho nên có thể di chuyển vô cùng linh hoạt trong cái hang này, nhưng Bàn Tử thì không giống vậy, anh ấy quá mập, cho nên đi vô cùng khó khăn, nhưng Bàn Tử vẫn vừa trèo vừa nói: "Nếu như tôi đoán không nhầm, thì mấy cái hang này, đều là được đục ra dưới sự chỉ đạo của một cao tăng, cao tăng đó thông qua phép thuật con mắt tiên tri này, có thể nhìn thấy được thứ ở bên trong bức tường vàng. Dưới sự chỉ huy của cao tăng đó, các công nhân mới đục ra những cái hang này trên bức tường vàng, đào cái thứ ở bên trong khối vàng ra. Na Đa nói không sai, có lẽ trong mắt cao tăng, cái thứ đó còn đáng tiền hơn nhiều so với vàng ròng nữa."
"Anh nói xem liệu có phải là xương cốt của Xi Vưu không?" Tôi quay đầu lại nhìn Bàn Tử rồi nói.
"Có thể lắm, cho nên Bàn gia tôi nói nhé, cái gì mà đào mỏ vàng rồi đào ra trúng yêu ma gì đó, rõ ràng là người dân bản địa ở đây tự tìm đường chết, đào phải thứ không nên đào, rồi lại nổi lòng tham, cho nên mới hại chết tất cả mọi người." Bàn Tử nói.
"Nhưng tại sao anh trai tôi lại muốn phá hủy nó chứ?" Tôi hỏi, nhưng sau khi hỏi xong thì tôi liền phát hiện hình như mình đã hỏi một câu thừa thãi, câu hỏi này chắc chắn là Bàn Tử không biết rồi.
Quả nhiên, Bàn Tử nói: "Ai mà biết đâu, có thể là Tôn Trọng Mưu đã nhìn thấy một vài thứ, cậu ta không muốn để chúng ta nhìn thấy, cho nên mới hủy nó đi, con người cậu ta đúng là như vậy đó, Bàn gia tôi đã quen rồi, nhưng mà có nói thế nào đi nữa, không phải là cậu ta thì chúng ta cũng không phát hiện ra được, haiz, vẫn là tại tôi, cmn quá là cẩu thả sơ suất quá." Bàn Tử nói một cách u sầu.
___Hai chúng tôi cũng không nói gì nữa, bởi vì đã làm lỡ thời gian ở chỗ cửa hang, bây giờ chúng tôi cách người đi sau cùng là Tiểu Thất một khoảng cách kha khá rồi, Bàn Tử thì lại trèo một cách khó khăn, cho nên chúng tôi bắt buộc phải nhanh nhanh đuổi theo mới được.
Ngay vào lúc này, tôi đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, tôi hỏi Bàn Tử: "Bàn Tử, giả sử nếu như chúng ta chui vào một cái hang khác, chứ không phải là cái hang mà anh trai tôi chỉ, thì sẽ xảy ra chuyện gì?"
Bàn Tử lập tức ngơ người ra, anh ấy lắc đầu nói: "Không biết nữa, có thể sẽ gặp phải cái thứ mà mấy người dân ở đây lúc trước đã đào trúng."
Câu nói tiếp theo của Bàn Tử khiến tôi hối hận vì đã hỏi anh ấy câu hỏi này, bởi vì anh ấy nói với tôi một cách rất hớn hở: "Diệp Tử, có hứng liều một phen không, Bàn gia tôi thật sự tò mò lắm luôn á, bây giờ hai đứa mình quay lại đi, chui vào một cái hang khác, dám thử không?"
Không thể không nói, sau khi Bàn Tử nói như vậy, trong lòng tôi cũng cảm thấy có chút dao động, nhưng tôi vẫn lắc đầu rồi nói: "Vậy chẳng khác nào đường rộng thênh thang thì không đi, mà cứ chui vào cầu độc mộc chứ?"
"Mặc kệ đi, Bàn gia tôi chịu hết nổi rồi, rốt cuộc là cái thứ gì, mà khiến anh trai cậu lại sợ để chúng ta nhìn thấy như vậy chứ, không được, cậu không đi thì Bàn gia tôi đi một mình vậy." Vừa nghe Bàn Tử nói như vậy, tôi vội vàng quay đầu lại nhìn Bàn Tử, phát hiện thằng cha này đã bắt đầu lùi lại rồi, vừa lùi vừa nói với tôi: "Diệp Tử, Bàn gia tôi chưa từng cầu xin cậu chuyện gì cả, lỡ như, tôi nói là lỡ như nhé, nếu tôi có bị quái vật trong đó giết chết, thì cậu giúp tôi chăm sóc tốt cho Thất muội nhé, tìm một gia đình tốt mà gả em ấy đi, mà tuyệt đối không được để em ấy đến với cái tên Tôn Liên Thành đấy. Thằng nhóc đó chẳng ra thể thống gì đâu."
"Mả cha nhà anh, nói đi là đi thiệt đó hả?" Tôi mắng.
"Nhìn Bàn gia tôi giống người đang nói đùa lắm sao?" Bàn Tử nói.
Tôi nghiến răng một cái, rồi cũng bắt đầu lùi lại, chủ yếu là tôi nghe Bàn Tử nói nên cũng cực kì tò mò, đặc biệt là tôi cũng không yên tâm để Bàn Tử đi một mình, cho nên cho dù có bị anh trai tẩn cho một trận thì tôi cũng sẽ làm như vậy, Bàn Tử vừa nhìn thấy tôi cũng lùi lại thì liền cười nói: "Biết ngay tên nhóc nhà cậu cũng chịu không nổi mà."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận