Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 672: Mở Thiên Môn (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
"Không, chỉ muốn đưa hắn về thôi. Trong mắt hắn, nếu như tiên giới đã tốt hơn nhiều, thế thì trước hết cứ tiễn hắn về đó vậy." Lão Lục lưng gù nói.
Lúc này, ông nội tôi nhẹ nhàng bước lên trên bờ, ông nhìn lão Lục lưng gù rồi nói: "Bá Vương Đao rồi à?"
"Không phục hả?" Lão Lục lưng gù nói.
"Phục." Ông nội tôi nói, nói xong, ông vô thức muốn sờ tìm cái tẩu thuốc ở bên cạnh, thì phát hiện ra là không đem theo, tôi vội vàng đưa qua cho ông một điếu thuốc, ông nội châm điếu thuốc, nói với lão Lục lưng gù: "Bắt đầu thôi."
Lời nói vừa dứt, lão Lục lưng gù vươn tay ra chỉ tay một cái.
Một thanh đao tự dưng xuất hiện, thanh đao này bay ngang đường chân trời, gần như không có bất kì màu sắc biến hóa gì, thanh đao này chĩa lên trời thuận thế mà xuống, một thanh đao rơi xuống, giống như rạch lên bầu trời một vết nứt!
Hiên Viên Công Cẩn vỗ vỗ lên cái hộp kiếm ở sau lưng, một thanh trường kiếm bay ra, phía trên trường kiếm, có một con rồng vàng lấp lánh, thêm một thanh kiếm này bay ra, lại một kiếm chém xuống, cái vết nứt đó lại rộng thêm.
Chú nhân Cửu U cười rồi nói: "Bá Vương Đao danh bất hư truyền."
Nói xong, hắn vứt ra một chiếc quạt xếp, chiếc quạt này bay ra, quét ra một ánh sáng màu vàng, ánh sáng vàng quét về phía vết nứt đó, khiến vết nứt lại rộng thêm một bậc.
Lúc này ở trên trời, gió giục mây vần.
Lập tức, cuồng phong thịnh nộ, ở bên trong cái hố đó, từng tiếng sấm nộ lên, vào khoảnh khắc này, cuối cùng tôi cũng đã hiểu nhóm người của lão Lục lưng gù muốn làm gì rồi, bọn họ vậy mà lại muốn dựa vào sức của bốn người mạnh nhất nhân gian này, cố gắng chém rách ra một cái lỗ ở trên trời, cũng chính là cái mà được gọi là mở Thiên Môn, miễn cưỡng đưa Quỷ Thợ May đến cái thế giới mà hắn muốn quay về!
Cuối cùng, ông nội tôi rốt cuộc cũng ra tay, trong tay ông xuất hiện một cây bút, cây bút này không phải là bút mực, ông viết chữ lên trời, một chữ cổ xuất hiện ở ngay chính giữa bầu trời, ông tiện tay viết chữ, đó là một bài thơ, mấy chữ cổ xưa này tụ lại vào trong vết nứt đó, bắt đầu phát nổ.
"Đưa một mình ta đi, vẫn sẽ có một phiên bản khác của ta đến, các ngươi bảo vệ một người tất phải chết, nhưng lại dẫn đến một trận tai ương! Có đáng không?!" Quỷ Thợ May đang bị nhốt bên trong bốn con thần thú gào lên.
Chỉ là vào lúc này, đã không còn ai quan tâm đến hắn. Mà ngay lúc này, vết nứt ở trên trời đó, giống như là một cái khe núi vậy, tôi mở to mắt mà nhìn, muốn xem thử ở trên trời rốt cuộc là có cái gì, ở bên trong cái gọi là tiên giới đó, liệu có thật sự có tiên thật không, nhưng những gì mà tôi nhìn thấy, chính là một mớ hỗn độn.
"Trước thời Tiền Tần, thiên hạ có nhiều tin đồn phi thăng, nhưng tiên giới rốt cuộc như thế nào, nhân thế không một ai biết, chỉ có thể đoán chừng. Sau thời Tiền Tần, thiên môn đóng lại, thiên hạ này càng không có ai có thể phi thăng được nữa, tuy chưa có ai tự mình bước vào, nhưng từ trên người ngươi có thể nhìn ra được, tiên giới khác xa rất nhiều so với những gì mà người đời tưởng tượng, con đường tu đạo, nếu tu đến cuối cùng mà không phải để tu tiên, thế thì theo đuổi cả đời cũng chỉ là tẻ nhạt vô vị, tiên giới rốt cuộc như thế nào, các bậc tiên hiền thượng cổ rốt cuộc là ở nơi đâu, các người có muốn đi xem thử không?" Lúc này, lão Lục lưng gù ánh mắt lấp lánh rồi nói.
Hiên Viên Công Cẩn nói: "Ông điên rồi à?"
"Cậu không muốn đi xem thử à? Chúng ta già rồi, đám con cháu sớm muộn gì cũng qua đó, chúng ta đi trước dò đường cho chúng vậy, ở nhân gian đã vô địch thiên hạ, chẳng lẽ không muốn đi chinh phục một vùng sông nước mới sao? Nghe nói người ở trên trời có thể sống ngàn năm, tuổi tác của chúng ta bây giờ, nếu mà lên trên đó thì vẫn còn là thanh niên đấy, Hiên Viên Công Cẩn, cậu không muốn trở lại thời thanh niên một lần sao?" Lão Lục lưng gù tiếp tục xúi bẩy.
Ngay vào lúc này, ở bên trong vết nứt đó bắt đầu có những mảng kim qua rơi xuống tung tóe, kim quang đó bao trùm lấy cơ thể của Quỷ Thợ May, cả người Quỷ Thợ May bắt đầu bay lên trên, kim quang mãnh liệt đó giống như là một sức mạnh không thể nào kháng cự, chỉ cần ở dưới kim quang đó thì sẽ bị hút vào trong thế giới ở trên trời.
"Thôi không vòng vo nữa, ai muốn đi cùng với tôi nào?" Lão Lục lưng gù nói.
Ông ấy vừa nói xong, chủ nhân Cửu U liền bước lên trước một bước, cả người đều xông vào trong luồng ánh sáng vàng.
Lão Lục lưng gù cười ha hả, cũng bước từng bước vào trong ánh sáng vàng đó.
Ông nội tôi nhìn tôi với anh trai tôi một cái, không nói câu nào, cũng bước vào trong đó.
Hiên Viên Công Cẩn mắng: "Cứ vậy mà đi hả? Thế chẳng phải là giao lại lũ khốn kiếp này cho ông đây sao?"
"Chăm sóc tốt cho tụi nó, lên trên kia gặp sau!" Lão Lục lưng gù phất tay rồi nói, cuối cùng nói với anh trai tôi: "Đồ đệ ngoan, một đao cuối cùng, đã nhìn thấy chưa?"
Anh trai tôi gật đầu.
Còn bên kia, bóng dáng của bốn người họ bắt đầu bước vào bên trong vết nứt kia, vết nứt đó bắt đầu từ từ khép lại, ánh sáng màu vàng đó cũng dần dần tiêu tan.
Cho đến khi họ biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt của chúng tôi, tôi vẫn không dám tin, họ cứ thế mà đi mất rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận