Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 643: Đất Máu (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Tôi nói lại mấy lời này với Bàn Tử và Trần Thanh Sơn, Bàn Tử cười lạnh rồi nói: "Không sợ xấu hổ, không sợ quỷ gõ cửa, cái gì mà sợ người ngoài nhìn thấy? Thật sự cho rằng Bàn gia tôi không nhìn ra được ông ta muốn đề phòng chuyện gì sao? Diệp Tử, không sao đâu, cậu gọi họ đến đây, vừa hay để cho ông già vợ này của cậu xem thử, người cha mà ông ta luôn kính trọng rốt cuộc là người như thế nào!"
Bàn Tử đã nói như vậy rồi, nên tôi cũng đồng ý với Hàn Cát Lỗ, đám người của Hàn Cát Lỗ đến đây thì đại khái cũng phải mất bốn chục phút đồng hồ, chúng tôi thấy khá là vô vị, nên ở bên này tán dóc, tôi nói với Bàn Tử: "Bàn gia, còn có một chuyện quên nói với anh, anh đoán xem hôm qua tôi đã gặp ai?"
"Ai cơ?" Bàn Tử nói.
"Tôn Liên Thành!" Tôi nói.
Vừa nhắc đến Tôn Liên Thành, Bàn Tử lập tức nghiến răng ken két, bởi vì rất đơn giản, đó là bởi vì Trần Đông Phương đã từng nói, Lục gia có lòng muốn hứa gả Tiểu Thất cho cái tên đó, bây giờ Bàn Tử với Tiểu Thất đã xác định mối quan hệ yêu đương rồi, nhưng cho dù có như vậy, Bàn Tử cũng không muốn nghe đến cái tên này lắm, chữ địch trong tình địch này, cũng quá là đáng sợ đi, Bàn Tử sau khi nghe được tôi đã đánh cho hắn một trận, nói: "Làm tốt đấy!"
Nhưng mà sau khi nói xong, Bàn Tử chau mày lại rồi nói: "Lúc này Trần Thạch Đầu bắt Hàn Tuyết đi, Tôn Liên Thành đến đây để xây trạm thủy điện, muốn để cho Mười hai hang quỷ từ dưới nước lộ ra trên mặt đất, vừa hay người đến tìm, chính là ba đứa con trai của Trần Thạch Đầu, cậu nói xem trong chuyện này, liệu có phải là có mối liên hệ gì đó không?"
Bàn Tử vừa nói như vậy, thì tôi lập tức vỗ lên đùi rồi nói: "Bàn gia, lần này hai chúng ta là tư tưởng lớn gặp nhau nha, đúng thật là có suy nghĩ giống nhau, nhưng mà con người của Tôn Liên Thành thì anh cũng biết rồi đó, rất là gian xảo, hắn ta sẽ nói thật với tôi sao?"
Bàn Tử gật đầu nói: "Cũng phải, nhưng mà Bàn gia tôi luôn cảm thấy chuyện này có gì đó sai sai, Mười hai hang quỷ, đó là nơi mà anh trai cậu thành danh, bây giờ cậu ta không ở đây, trong lòng Bàn gia tôi cứ thấy mông lung. Thậm chí rất có khả năng, tên Tôn Liên Thành này nhân lúc anh trai cậu không có ở đây, nên muốn lấy thứ ở bên trong Mười hai hang quỷ ra đấy."
Tôi với Bàn Tử lại bàn bạc thêm một hồi, đưa ra kết luận đó là trong những chuyện xảy ra gần đây chắc chắn là có mối liên quan với nhau, tuy bây giờ chúng tôi vẫn chưa nhìn rõ được, còn về việc liên lạc với nhà họ Lý để hỏi thử, hai chúng tôi ngầm ăn ý với nhau, cho rằng không liên lạc là tốt nhất, Bàn Tử thậm chí còn nói: "Bất kể Lý Hương Lan lão thái là thật hay là giả, nói thật lòng thì, Bàn gia tôi vẫn khá là thích bà lão đấy, hơi độc mồm độc miệng một chút, nhưng mà tính tình tốt bụng, ngược lại gia chủ mới lên của nhà họ Lý này, cha vợ tương lai Lý Trấn Quốc của tôi, đừng thấy ông ta ngoài miệng nói mấy lời ngon ngọt dễ nghe, nhưng tâm địa ông ta rất ác độc đấy nhé, cái hồi ở Lhasa đó, ông ta thật sự là muốn ra tay giết chết chúng ta, lòng hám công hám lợi của kiểu người này quá mạnh, lúc cần cậu thì nói cái gì cũng được, nhưng một khi cảm thấy cậu có thể ảnh hưởng đến lợi ích của họ, họ có thể trở mặt mà trừ khử cậu ngay."
"Đừng nói như vậy chứ, ít nhiều gì thì cũng là cậu Ba của tôi đó." Tôi cười nói.
"Cái đm, đó còn là bố vợ tương lai của tôi đấy." Bàn Tử nói.
Chúng tôi lại nói chuyện thêm một lúc nữa, sau đó thì có hai chiếc xe chạy đến, Hàn Cát Lỗ bước xuống xe rồi vẫy vẫy tay với chúng tôi, tiếp theo là một ông lão da mặt tái nhợt bước xuống, ông lão này chính là Hàn lão gia, cha của Hàn Cát Lỗ. Bọn họ đến chưa được bao lâu, thì có mấy người tướng mạo có đôi phần giống với Hàn Cát Lỗ, nhưng kiểu cách ăn mặc thì đúng kiểu nhà giàu mới nổi ở nông thôn cũng đi đến, chắc hẳn mấy người này là anh em của Hàn Cát Lỗ đây.
Bọn họ đi qua đây, Hàn Cát Lỗ bước tới đưa tay ra bắt tay với Bàn Tử, nói: "Ây da, chuyện này lại làm phiền đến cậu nữa rồi."
"Có gì mà phiền đâu, Diệp Tử là anh em với Bàn gia tôi, tôi cũng coi Hàn Tuyết như là em dâu rồi, trách nhiệm nên làm thôi. Hứ, tôi nói này ông già, ông đừng có trừng mắt với Bàn gia tôi." Bàn Tử đang nói liên thanh, vừa nhìn thấy Hàn lão gia đang còn trừng mắt với anh ấy, thì lập tức không còn vui vẻ nữa.
Hàn Cát Lỗ vẻ mặt bất lực, nói với Bàn Tử: "Chúng ta đều là người mình cả, người lớn tuổi trong lòng có vướng mắc, cậu cũng thông cảm cho."
"Đây không phải là chuyện tôi thông cảm hay không thông cảm, ông già, Bàn gia tôi nói với ông thế này nhé, ông nên cảm ơn Bàn gia tôi vì đã đến đây hôm nay đấy, tôi đến đây thì có thể giải quyết được chuyện này rồi, cũng tránh để ông chịu một số trừng phạt, nếu không thì tôi thấy xương cốt trên người ông, cũng chẳng còn bao lâu nữa đâu nhỉ? Ông thật sự không sợ sau khi xuống dưới đó thì bị đày đến mười tám tầng địa ngục, moi tim mổ bụng, móc ruột vứt chảo dầu sao?" Bàn Tử nói.

Bình Luận

0 Thảo luận