Lúc này Lưu Khai Phong thấy tôi rơi xuống thì lập tức nổi giận vẫy tay, những người xung quanh lập tức hướng họng súng về phía chúng tôi. Thấy cảnh này đương nhiên người đàn ông râu quai nón cũng không chịu nhún nhường lập tức cũng lôi súng ra ăn miếng trả miếng.
Mắt thấy hai bên định chiến nhau tới nơi đầu tôi bỗng nhảy số nói: "Na Đa, cái dây thừng mạng nhện của anh thật chẳng ra sao, tôi mới có bảy mươi cân thôi mà cái dây đã chịu không nổi rồi ư?"
"Đừng có giảo hoạt, bên trên rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tôn Trọng Mưu đã nói gì với cậu?" Lưu Khai Phong phẫn nộ hỏi tôi.
Tôi vỗ vỗ Bàn tử ra hiệu cho anh ta thả tôi xuống. Sau khi chạm đất tôi giả vờ lảo đảo ngã xuống tiện tay với lấy khúc xương tay còn lại lặng lẽ cầm con dao. Hai tay tôi chắp sau lưng nói với Lưu Khai Phong: "Anh trai nói với tôi Lý Hương Lan đã vào trong quan tài đầu rồng, ông hết cơ hội rồi."
"Chết tiệt!" Lưu Khai Phong mắng.
Lúc này Na Đa bỗng xông về phía tôi anh ta vừa phẫn nộ vừa kinh ngạc hét lên: "Anh làm cái gì thế!"
Bàn tử lập tức đẩy tôi về phía sau đứng chắn trước mặt tôi nói: "Anh muốn làm gì?"
Mà lúc này tôi đã kịp cứa vào lòng bàn tay mình. Nghĩ lại cái tay tôi từ trước tới giờ không biết đã chịu bao nhiêu lần bị cắt cứa, động tí là lại cứa một dao, nếu không phải do thể chất tôi đặc biệt có khả năng tự chữa lành nhanh chóng thì chắc bàn tay đã nát bươm rồi. Tôi cứa tay mình sau đó quăng con dao đi, chuyển khúc xương sang bàn tay bị thương. Tôi biết máu của mình rất nhanh sẽ dính lên khúc xương. Sắp tới đây sẽ xảy ra chuyện gì thì không ai biết được.
Na Đa nhìn xuống dưới đất, phát hiện không thấy mảnh xương đâu nữa, mặt mày biến sắc vô cùng khó coi phút chốc như hóa điên mà xông về phía tôi. Bàn tử đứng chắn trước mặt tôi, Na Đa giơ tay ra khiến cho một đàn bọ cánh cứng màu đen bay về phía Bàn tử. Bàn tử không có bùa sức chiến đấu giảm sút đáng kể, trong phút chốc chân tay khua khoắng loạn xạ. Lúc này Na Đa lách người qua Bàn tử chạy tới bên cạnh tôi nói: "Mau đưa ra đây!"
"Anh làm gì thế?" Người đàn ông râu quai nón vẫn nhớ rõ chúng tôi là người phe anh ta, cầm súng xông về phía Na Đa. Bên tôi có người xông lên, người bên phía Lưu Khai Phong cũng lập tức hành động, hai bên bỗng chốc trở nên vô cùng căng thẳng.
"Làm gì mà phải căng thẳng thế, tôi chỉ muốn cầm khúc xương lên xem một chút, không cho thì tôi để lại chỗ cũ là được." Nói xong tôi lập tức vứt khúc xương lại vào giữa bốn lạt ma, đó cũng là vị trí ban đầu của nó.
Na Đa hướng ánh mắt nhìn theo, tôi cũng đang chăm chú nhìn mà bị dọa sợ. Rõ ràng tôi đã để máu của mình chà xát lên khúc xương từ đầu tới cuối nhưng giờ nhìn lại thì không thấy một chút máu hay vết tích nào của máu, thậm chí màu vàng của khúc xương càng trở nên sáng chói hơn.
Na Đa cúi người định đi lấy lại khúc xương ai ngờ ngay lúc này khuc xương bỗng dưng phát ra một luồng ánh sáng vô cùng chói mắt khiến tôi không thể mở mắt ra nổi. Na Đa hét lên một tiếng chói tai rồi bay ra ngoài. Lúc tôi nhìn lại anh ta thì mặt mũi anh ta đã trở nên trắng bệch. Anh ta đứng dậy chạy tới bên cạnh Lưu Khai Phong nói: "Bây giờ chúng ta phải đi, lập tức rời khỏi đây!"
"Anh nói vớ vẩn cái gì thế? Anh quên chúng ta đến đây làm gì rồi à?" Lưu Khai Phong ở trên băng cáng phẫn nộ chỉ trích.
"Nếu còn không đi thì không kịp nữa đâu!" Na Đa gào lên.
Lúc này, ánh sáng vàng phát ra từ khúc xương ngày càng mãnh liệt hơn.Tôi nheo mắt lại, thông qua ánh sáng chói mắt tôi cảm thấy như thể mình có thể nhìn thấy những dòng chữ được viết dày đặc trên những bộ xương vàng này nhưng tôi không hiểu được ý nghĩa của nói.
"Thi thể sống lại rồi!" Lúc này Bàn tử kéo tôi qua một bên. Tôi nhìn lại thấy rằng bốn vị Lạt ma đã chết vốn trên người phủ lớp da đen của người chết giờ đang tắm trong ánh sáng được phát ra từ khúc xương. Lớp da khô trên người họ đang hồi sinh, trong nháy mắt dường như họ đã hồi sinh từ cõi chết trở về.
Các lạt ma sau khi hồi sinh việc đầu tiên họ làm là bắt đầu niệm kinh.
Hàng đạo Phật ấn màu vàng hòa vào ánh sáng vàng do xương phát ra, cuối cùng cộng hưởng thành một cột ánh sáng màu vàng chói, chiếu sáng vào lỗ đen phía trên đầu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận