Thắp đèn lên coi như đây là ván cược cuối cùng, hoặc là con hoàng bì tử đó không hề có ân báo ân có oán báo oán mà muốn dồn tôi tới chỗ chết, hoặc là để cái đèn dầu này hút cạn chút dưỡng khí cuối cùng. Nếu như vẫn không có người đến cứu tôi và Lý Thanh thì hai người chúng tôi sẽ cùng chết ngạt ở cái động này.
Vốn dĩ tôi muốn kiên cường đợi tới phút cuối cùng, nhưng hai mắt đã càng ngày càng trở nên mơ hồ, nghe thấy tiếng tụng kinh của người phụ nữ thì lại một lần nữa cảm thấy linh hồn đang thoát ra khỏi thể xác, giống như linh hồn tôi đang nghe theo lời hiệu triệu của giọng hát đó, muốn bỏ lại thể xác.
Tôi nhắm mắt. Lớn từng này rồi đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy tử thần đến gần mình như vậy.
Đang trong cơn mê man tôi bỗng cảm thấy thứ gì đó đập lên mặt mình, lại cảm thấy cả mặt đất đang rung lắc dữ dội giống như động đất vậy nhưng tôi không còn chút sức lực nào để mở mắt ra nhìn nữa, chỉ có thể vô thức cúi người xuống tránh không cho những mảnh đất đá rơi trúng khuôn mặt đẹp trai này.
Cứ như vậy không biết đã trôi qua bao lâu cảm giác đau buốt ở cánh tay khiến tôi tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại cảm thấy bốn bề một màu đen kịt. Trong màn đêm tôi cảm thấy có một thứ gì đó bé nhỏ đang kéo tay áo tôi, lúc này toàn thân tôi vẫn không có chút sức lực nào. Tay tôi quờ quạng một hồi sờ thấy cái đèn pin rơi trên mặt đất. Bật đèn lên tôi thấy con hoàng bì tử nhỏ đang lo lắng cắn ống tay áo tôi mà giật giật dường như muốn gọi tôi tỉnh dậy.
Tôi lần nữa quan sát xung quanh, phát hiện một hòn đá to đang chắn phía trước mình, xung quanh cũng có rất nhiều đá. Chân tôi bị một hòn đá rơi trúng dường như đã mất cảm giác. Tôi hít thở s·â·u một hơi lần này phát hiện ra hô hấp đã dễ dàng hơn nhiều, không còn cảm giác khó thở bí bách nữa, điều này cũng có nghĩa là trong hang động này đã có oxy, thậm chí rất có thể đã mở được lối đi ra bên ngoài.
"Lý Thanh!" Tôi gọi.
"Tôi ở đây này! Chân tôi bị hai tảng đá đè kẹt cứng rồi, đang tìm cách." Giọng của Lý Thanh truyền tới.
Trong lúc mê man cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hình như xảy ra động đất thật. Bên Lý Thanh vang lên tiếng xào xạc, một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng gầm của anh ta, sau đó là tiếng đá lăn qua bên cạnh. Lý Thanh đứng dậy được thì phủi bụi đất bám trên người rồi đi tới phía tôi nhấc hòn đá đang đè lên chân tôi ra đồng thời kéo tôi đang kẹt giữa những tảng đá lớn ra. Sau khi thoát ra được tôi nhìn lại vị trí mình nằm lúc đó mà vã mồ hôi lạnh. Nếu như không bị kẹt giữa các tảng đá lớn, có nó che chắn chắc tôi đã bị những hòn đá khác rơi trúng đè chết rồi, giờ chỉ có một bên chân là bị thương, đây cũng là trong họa gặp phúc.
Lúc này con chồn nhỏ nhảy lên vai tôi, kéo cổ áo tôi ý muốn tôi nhìn về hướng bên trái. Thực ra Lý Thanh lúc này cũng đã nhìn thấy, tảng đá phía trên đầu chúng tôi vẫn ở yên đó, nhưng những tảng đá xung quanh hang đã rơi xuống, như thể hang bị sụp xuống. Sau khi những tảng đá rơi xuống, những viên gạch ngói màu xanh lam bên trong lộ ra. Nơi mà con hoàng bì tử nhỏ kéo tôi muốn tôi nhìn hình như là một cánh cổng đá. Hai bên cửa đá dường như có hai người đang đứng.
"Đây là thứ gì vậy? Cổ mộ à? Là người hay là tượng vậy?" Tôi hỏi Lý T·h·a·n·h·.
Anh ta gật gật đầu nói: "Trông có vẻ giống cổ mộ, ai mà biết được chứ, có nên vào trong xem thử không?"
"Phí lời, đều là người từ cõi chết trở về, còn có gì đáng phải sợ nữa. Đi, chúng ta đi xem xem." Tôi nói.
Tôi muốn bước lên nhưng bị Lý Thanh cản lại đẩy tôi ra sau nói: "Cậu chuyên gây rắc rối, giờ chân cũng què rồi, để tôi đi trước."
Không thể không nói lần này Lý Thanh lên núi với tôi đích thực là đã dốc lòng bảo vệ tôi, mấy lần gặp nguy hiểm đều đặt sự an toàn của bản thân tôi lên trước.
Tôi đứng yên ở chỗ cũ nhìn Lý T·h·a·n·h bước vào. Lúc này tôi đột nhiên nhận ra con hoàng bì tử nhỏ đứng trên vai tôi đang run rẩy. Tôi nhìn nó thấy nó vẫn nhìn chằm chằm về hướng cửa đá mặt mũi cực kỳ lo lắng.
"Này nhóc, mày biết bên trong đó có thứ gì phải không?" Tôi hỏi.
Con hoàng bì tử nhỏ gật đầu sau đó lại lắc đầu, ríu rít bắt đầu khoa chân múa tay. Tôi vuốt vuốt nhẹ đầu nó nói: "Đừng sợ, không có chuyện gì cả. Mày đừng phí sức nữa, có nói tao cũng không hiểu gì."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận