Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 471: Chiếc Nhẫn Ngọc (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Người đó tức đến mức mặt tái xanh, sau đó thì tôi nghe thấy một tiếng ho của Lưu Khai Phong, người đó quay đầu lại nhìn một cái, sau đó thì tự tay vả lên mặt mình hai cái bạt tai thật mạnh, vả xong thì hai gò má đều đỏ ửng lên, hắn ta cười lạnh rồi nói: "Tôi tôn trọng Cổ Hoa Lâu, tôn trọng quy tắc mà Lục gia đã đặt ra, nhưng nếu như bên dưới Cổ Hoa Lâu không làm việc theo nguyên tắc của Cổ Hoa Lâu, thế thì tự đập vỡ bảng hiệu của mình rồi."
Vị chưởng quỹ kia cũng không tiếp tục đôi co với người kia nữa, ông ấy quay đầu lại nhìn sang tôi, nói: "Thiếu gia nhà họ Diệp trong gian phòng chữ Địa, mời bước xuống đây."
Tôi đóng cửa sổ lại, Tiểu Thất nói với tôi: "Anh đừng căng thẳng, tất cả đều đã được sắp xếp rồi, chắc chắn, anh đừng lo lắng."
Thật ra lúc này tôi đã đặt cược rồi, không cần Tiểu Thất cổ vũ thì tôi cũng đã có tính toán trong trường hợp xấu nhất, tôi hít một hơi, mở cửa căn phòng rồi bước ra, còn Bàn Tử với Lý Thanh, hai người họ cũng theo tôi đi xuống, thật sự giống như hai vệ sĩ đang cố gắng hết sức để bảo vệ thiếu gia của họ.
Cho dù là tôi đã đánh cược, ở đại sảnh dưới lầu, bị nhiều nhân vật lợi hại như vậy nhìn chằm chằm, vẫn khiến tôi thấy nóng ran cả mặt, nhưng mà sự tức giận trong ánh mắt của tôi miễn cưỡng khiến cơn nóng trên mặt tôi trở thành vẻ tức giận, chứ không phải là vì chột dạ.
Tôi bước lên trên sân khấu, vị chưởng quỹ đó phẩy phẩy tay, có mấy người bước ra từ phía sau sân khấu, ôm theo cả máy tính bảng, trên mặt của vị chưởng quỹ đó không có chút biểu cảm gì, không nhìn ra được là ông ta đang giúp tôi hay là đang như thế nào nữa, ông ta cúi người xuống rồi nói: "Diệp thiếu gia, theo như quy tắc của Cổ Hoa Lâu, ngài chỉ cần nói ra tên công ty, bất động sản, đất đai, chuyện giá cả sẽ có mấy vị này giúp ngài xác định, đương nhiên, nếu như trong sổ tiết kiệm của ngài có tiền mặt, như thế thì không có gì tốt hơn, ngài không phải là người cuối cùng trúng được món đồ này, cho nên ngài chỉ cần chứng minh bản thân mình có thực lực là được rồi."
"Tôi chẳng có gì cả. Nhà cửa, đất đai, tiền gửi ngân hàng, không có gì hết." Tôi nói.
Vị chưởng quỹ kia nheo nheo đôi mắt, nói: "Vậy Diệp thiếu gia cũng xem như là đã phá hủy quy tắc của Cổ Hoa Lâu rồi, có biết không?"
Người ở bên dưới, cũng vì câu nói ban nãy của tôi mà bắt đầu bàn tán xôn xao, có lẽ ban nãy họ còn cho rằng tôi là giả heo ăn thịt hổ, bây giờ thì e là họ thật sự cho rằng tôi là người mà nhà họ Lý phái đến để tăng giá một cách ác ý rồi. Vốn dĩ chuyện này nếu như không bị lộ ra, cho dù họ có nhìn thấu thì cũng chẳng sao. Quan trọng đó là Lưu Khai Phong một tay phơi bày hết chuyện này trước mặt mọi người, giáng cho nhà họ Lý một đòn thật mạnh, cũng khiến tôi không có đường rút lui.
"Hai tỷ rưỡi cỏn con, cũng cần tôi đưa ra mấy thứ đó sao? Ông xem cái này có đủ chưa?" Nói xong, tôi giơ ngón tay cái ra cho vị chưởng quỹ đó, lấy chiếc nhẫn ngọc phỉ thúy đó đưa qua.
Vị chưởng quỹ này lại một lần nữa nheo nheo đôi mắt, chỉ có điều lần này, ông ta xem xét chiếc nhẫn phỉ thúy này từ trên xuống dưới một lượt rồi nói: "Diệp thiếu gia, tôi có thể lấy nó để xem một chút không?"
Tôi cởi nó ra, đưa cho ông ấy với vẻ rất tùy ý rồi nói: "Ông cẩn thận chút, đừng làm hỏng nó đó, cái thứ này, ông đền không nổi đâu."
"Diệp thiếu gia yên tâm, lão đây đền không được, Cổ Hoa Lâu sẽ đền." Vị chưởng quỹ gật đầu rồi nói.
Nói xong, ông ấy đưa chiếc nhẫn ngọc phỉ thúy này cho mấy người đứng ở phía sau, mấy người đó đeo găng tay màu trắng rồi lấy khăn tay trắng lót lên, đánh giá một cách tỉ mỉ, tôi biết về điểm này thì Lý Chấn Quốc đã sắp xếp đâu ra đó cả rồi, giá trị chắc chắn không thành vấn đề. Quả nhiên là vậy, mấy người đó sau khi đánh giá kỹ lưỡng một hồi, thì ghé vào tai vị chưởng quỹ nói mấy câu, sau đó thì quay lại lấy chiếc nhẫn ngọc đưa cho tôi: "Diệp thiếu gia ngài nhận lấy, sư phụ đã nói, món đồ này vô giá. Ngài quay về đi, Lưu thiếu gia ở gian chữ Thiên trên lầu, theo như quy tắc của Cổ Hoa Lâu, xuống đây dập đầu nhận sai, tự vả mình gãy răng, cái này là tự ngài nói đấy."

Bình Luận

0 Thảo luận