Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 551: Huynh Trưởng Như Cha (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Nếu theo như cách nói của anh trai thì vị thần cố thủ ở cái vùng đất thủy thiên tuyết nguyên này chính là Xi Vưu trong truyền thuyết Hoa Hạ, truyền thuyết cũng nói người Miêu chính là hậu nhân của Xi Vưu. Nếu sự việc được suy đoán theo chiều hướng đó thì mọi chuyện cũng rất dễ hiểu, Xi Vưu người năm đó tham gia đại chiến tranh giành lãnh thổ thất bại đã bị Hoàng Đế chôn tại nơi núi non này. Người Miêu, hậu nhân của Xi Vưu đã bảo vệ ngôi mộ của tổ tiên, cho nên xung quanh núi tuyết nơi có ngôi mộ bố trí rất nhiều cổ trùng, những cổ trùng này thực chất là thay người Miêu làm nhiệm vụ canh giữ, giết hết tất cả những người đến gần, cũng chính là câu trả lời cho cái chết của những binh lính này.
Máu của tôi có thể đẩy lùi những cổ trùng canh mộ, điều này chẳng phải minh chứng cho việc tôi và Xi Vưu có liên quan về mặt huyết thống hay sao?
Nhưng cũng vì vậy mà tôi không thể vui nổi. Chính bởi vì Xi Vưu là kẻ thua trận nên mới có cái danh đại ma vương. Nếu năm đó người chiến thắng Hoàng Đế là Xi Vưu thì lịch sử có lẽ đã thay đổi. Tôi hiểu đạo lý này, nhưng hình dung về Xi Vưu trong đầu tôi vẫn là một tên quỷ vương nhếch nhác có răng nanh và móng vuốt. Cứ nghĩ tới tôi và ông ta là cùng một tộc người tôi lại cảm thấy không thoải mái.
"Mọi người có nhớ tới một cách nói, sau khi Si Vưu chết, để tránh việc Xi Vưu chết rồi vẫn còn làm loạn nên Hoàng Đế đã phân thây và chôn ở những địa điểm khác nhau không?" Lúc này Bàn tử hỏi.
"Đúng, có chuyện này, còn nói lá phong có màu đỏ chính là do bị máu của Xi Vưu nhuộm, nước trong hồ muối cũng là máu của Xi Vưu hóa thành. Sao giờ tự dưng anh lại nghĩ đến chuyện này?" Tiểu Thất hỏi.
"Mọi người không cảm thấy là Lưu Bá Ôn năm đó phân thây thần long, đặt vảy rồng, xác rồng và long nguyên ở những nơi khác nhau có phải khá giống với cách Hoàng Đế phân thây Si Vưu không?" Bàn tử nói.
Câu nói này của anh ta khiến tôi lần nữa rơi vào trầm tư. Con mẹ nó đây không phải lần nữa cung cấp thêm bằng chứng tôi là hậu nhân của Xi Vưu sao?
Trần Đông Phương thấy sắc mặt tôi không đúng lắm liền trừng mắt với Bàn tử nói: "Con mẹ nó cậu nói ít lại không được sao?"
Bàn tử bị Trần Đông Phương mắng, lại thêm việc thấy sắc mặt của tôi không tốt liền đi tới bá vai bá cổ tôi nói: "Tôi nói này, là hậu nhân của Xi Vưu thì sao chứ? Chả lẽ cậu không biết Xi Vưu mạnh thế nào à? Cậu nghĩ xem lúc cậu được điểm hồn đăng xong thì cái uy lực lúc đánh đấm thật sự rất giống Xi Vưu, sức mạnh trong cơ thể giống như sức lực từ thời hồng hoang vậy.
"Con mẹ anh, anh thích thế thì tôi rút máu trong người cho anh được không?" Tôi lắc lắc đầu, ở đây nhiều người như vậy tôi không thể vì chuyện này mà đau buồn không vui được nên đành cười mắng Bàn tử.
"Thế mới phải chứ, lạc quan lên. Tôn Trọng Mưu, xem ra chuyến này anh đi tới Ngọc Hoàng đạo đã thu hoạch không ít nhỉ, tiếp theo đây chúng ta nên làm gì? Làm gì để giúp Diệp tử đi tìm lão tổ tông của cậu ấy?" Bàn tử hỏi anh trai.
Anh trai lắc đầu đứng dậy nhìn xung quanh cuối cùng ánh mắt hướng về phía bốn vị Lạt Ma hỏi: "Mọi người có nhìn ra điều gì không?"
Giờ chúng tôi đều nói vị thần mà tộc người của Liễu Thanh Tư thờ là đại ma vương, Liễu Thanh Tư ở bên đó cũng không có chút động tĩnh gì lớn. Sau khi bàn bạc cùng các Lạt Ma nửa ngày cô ấy mới lắc lắc đầu nói: "Không nhìn ra được điều gì. Bây giờ chỉ có thể chứng minh những người trước đây trong tộc của chúng tôi vẫn còn đang sống bên trong đó, nhưng bọn họ không lưu lại cho chúng ta bất kỳ dấu vết gì. Trước mắt cứ theo lộ trình đã định của chúng ta, bản đồ mà bà nội Trác Mã lưu lại cũng chỉ đối diện cái hồ, nhưng trước mắt đi như thế nào, làm thế nào để đến được nơi đó hoặc là dựa vào Diệp tử hoặc dựa vào may mắn."
Nếu đây là một đội thăm dò chuyên nghiệp thì với vị trí là người dẫn đầu đội Liễu Thanh Tư dám nói dựa vào may mắn ở cái nơi núi tuyết trắng xóa này thì quả thực quá hoang đường, nhưng với tình hình hiện tại chúng tôi không ai cảm thấy bất ngờ. Cho đến hiện tại tôi vẫn chưa thấy bất kỳ cảm giác đặc biệt nào ví dụ như nghe được cảm nhận được lời hiệu triệu của tộc nhân....
Chúng tôi đem các thi thể đặt vào trong hố nước, không cần biết họ là người bên nào nhưng người cũng đã chết cần tôn trọng. Trước lúc khởi hành, anh trai nói với chúng tôi: "Con đường phía trước sẽ không an toàn tuyệt đối. Theo suy đoán của tôi tộc nhân của cô sống bên trong đó không chắc đã tôn kính thần linh."

Bình Luận

0 Thảo luận