Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 312: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:58:37
ĐÊM NAY AI TẬP KÍCH AI?
Lưu Lăng dự tính không sai, thứ quân Chu kiêng kỵ nhất chính là xe ném đá và xe hỏa tiễn của quân Hán, hai thứ đại sát khí này khi chính diện đối địch trên chiến trường, quân Chu căn bản không thể chống đỡ được. Quân Hán dựa vào hai loại vũ khí nghịch thiên khác biệt đó mà một hơi liên tiếp đánh bại quân Chu vô số trận, buộc Vĩnh Hưng quân phải tử thủ Hoa Châu.
Cho nên Tạ Tuấn tuyệt đối không cho phép hai thứ đó xuất hiện trên chiến trường Hoa Châu. Nhất là xe ném đá, thứ này bắn ra hỏa khí với uy lực cực lớn, nếu dùng để công thành thì tường thành thấp bé của Hoa Châu khó có thể ngăn cản. Thử nghĩ mà xem, hỏa khí có uy lực như vậy một khi nổ tung trên tường thành thì sẽ gây tai họa đến mức nào cho quân Chu đứng trên đó thủ thành.
Tạ Tuấn nhất định phải hủy diệt tất cả số xe bắn đá mà quân Hán có trước khi quân Hán công thành, tập kích ban đêm là biện pháp tốt nhất. Vĩnh Hưng quân tuy còn có mười tám vạn đại quân, nhưng Ung Châu gần đó chỉ có mười hai vạn nhân mã, nhân mã từ nơi khác muốn tới cần mất một khoảng thời gian. Mấy trận trước đều bại, tổn thất hơn hai vạn binh, hiện giờ ở Hoa Châu nhân số quân Chu và quân Hán cơ bản tương đương nhau. Nếu đối đầu trực diện thì ngay cả người luôn kiêu ngạo như Tạ Tuấn cũng không nắm chắc có thể hủy diệt được xe bắn đá trong trận địa quân Hán.
Quân Hán từ xa tới, chỗ đứng chưa ổn định, cho dù có thể dự tính đến việc quân Chu tập kích trong đêm nay, nhưng loạn chiến trong đêm đen, không ai có thể khống chế được cục diện chiến trường. Chỉ cần tìm được vị trí doanh trại chứa đồ quân nhu của quân Hán, châm một mồi lửa đốt sạch hỏa khí hỏa dược và xe bắn đá thì lúc đó quân Hán sẽ mất đi lợi thế lớn nhất, phần thắng của quân Chu sẽ tăng thêm vài phần.
Mười ngàn quân Chu phân thành ba đường, lợi dụng bóng đêm tiến vào đại doanh quân Hán. Lộ thứ nhất gồm hai ngàn nhân mã quân Chu đánh nghi binh ở ngay trước đại doanh, lộ nhân mã thứ hai gồm hai ngàn người đánh nghi binh bên cánh trái. Còn lại sáu nghìn quân sẽ thừa dịp tấn công mạnh vào cánh phải.
Đội quân đánh nghi binh thứ nhất không ngờ quân Hán lại chống cự yếu ớt như vậy, chỉ cần một hồi trống đã đánh thẳng vào đại doanh. Không bao lâu sau, đội quân nghi binh thứ hai cũng đã lọt vào đại doanh, giết thẳng tới đại trướng trung quân của Lưu Lăng. Ngay khi đại trướng của Lưu Lăng vừa hiện ra trước mắt thì bỗng một tiếng kèn vang lên, xung quanh xuất hiện vô số cung tiễn thủ quân Hán, đồng thời một trận mưa tên từ trên trời giáng xuống.
Quân Chu đánh nghi binh thấy chuyện không tốt định bắt đầu rút lui. Bọn họ lúc bắt đầu còn phòng bị quân Hán mai phục, nhưng chém giết quá nhanh, mắt đã bị máu huyết che mờ, xâm nhập quá sâu vào đại doanh địch, lúc này muốn rút lui thì đã muộn. Từ bên ngoài bỗng nhiên xuất hiện mấy ngàn quân Hán phong tỏa đại môn, hơn vạn quân Hán đồng thời bao vây hai đạo nghi binh của quân Chu, mưa tên liên tiếp không ngớt, từng lớp từng lớp quân Chu bị loại bỏ.
Chiến thuật của quân Hán rất rõ ràng, tập trung đại lượng cung tiễn thủ không ngừng tiêu diệt quân Chu xâm nhập đại doanh. Bốn ngàn quân bị hơn vạn bộ binh quân Hán vây quanh, mũi tên lông vũ dày đặc không ngừng rơi xuống từ giữa không trung, kết quả bốn ngàn quân đã bị quân Hán bắn chết toàn bộ, không một ai trốn thoát!
Mà mũi tiến công chính bên phía cánh phải của quân Chu thấy quân Hán trong đại doanh chứa vũ khí đạn dược rời khỏi vị trí lập tức hiểu lầm rằng hai cánh quân đánh nghi binh đã đạt được mục đích, reo hò như cự mã, hồng thủy vọt vào trong doanh chứa đồ quân nhu của quân Hán. Tạ Tuấn lợi dụng lúc đàm phán với Lưu Lăng mà quan sát tỉ mỉ bố trí trong đại doanh quân Hán, y nhớ rõ vị trí của doanh trại chứa đồ quân nhu cho nên quân Chu gần như không lãng phí một bước chân nào, ngay lập tức đã đánh tới doanh trại chứa đồ quân nhu.
Sáu ngàn nhân mã sau khi lao vào lập tức phóng hỏa lên xe ngựa và lều trại, rất nhanh, xe ngựa trong doanh trại đã bị đại hỏa nuốt trọn. Chỉ có điều quân Chu còn chưa kịp cao hứng thì bỗng nhiên bốn phía sáng lên vô số cây đuốc. Rất nhiều bộ binh quân Hán tay cầm bộ cung xuất hiện trong tầm mắt bọn chúng, sau tiếng hét làm hiệu của Hoa Linh, từ bên cánh xuất hiện mấy ngàn quân Hán bảo hộ bốn mươi cái liên phát hỏa tiễn, thứ được quân Chu gọi là "đại sát khí hỏa tiễn xa". Sau khi quân Hán châm kíp nổ, bốn mươi xe hỏa tiễn đồng thời phát ra tiếng rít gào của tử thần.
Như sao băng đột ngột xuất hiện trong trời đêm, xe hỏa tiễn trút hàng ngàn mũi nỏ tiễn xuống. Mũi nỏ tiễn vừa nhanh vừa mạnh, trong nháy mắt đã ghim chặt hơn ngàn binh sĩ quân Chu xuống đất. Âm thanh phốc phốc vang lên không ngớt, đây là âm thanh tạo nên sau khi mũi tên đâm thủng bì giáp xuyên vào da thịt. Mũi tên nỏ mang theo đuôi lửa dày đặc như sao băng cực kỳ tráng lệ.
Tướng lĩnh quân Chu liều chết mở một đường máu, sau khi lao ra khỏi đại doanh thì chỉ còn không đến hai ngàn nhân mã dưới tay. Y không dám trì hoãn, một mặt phái người trở về đại doanh cầu sự trợ giúp, một mặt liều chết chống cự quân Hán đang đuổi theo phía sau. Viên đại tướng dưới trướng Tạ Tuấn là Mã Văn, đang lĩnh năm nghìn binh mã đợi cách đó ba dặm để tiếp ứng, vừa thấy quân Chu chạy tán loạn lập tức mang binh tới ứng cứu.
Hai cánh quân Chu nhập lại một chỗ, đẩy lùi quân Hán truy sát phía sau, sau đó hơn sáu nghìn binh sĩ quân Chu này không dám ham chiến, sau khi chỉnh đốn lại nhân mã thì nhanh chóng rút về hướng Hoa Châu. Trước khi dẫn binh tiếp cứu đội binh mã tập kích doanh trại địch, Mã Văn đã phái người chạy về đại doanh Hoa Châu bẩm báo với Tiết Độ Sứ đại nhân, thỉnh cầu kỵ binh hoả tốc đến cứu.
Sáu nghìn quân dưới sự chỉ huy của Mã Văn vừa đánh vừa rút, mới ra khỏi đại doanh chưa được hai dặm thì bỗng nhiên từ bên cánh xuất hiện một đội quân Hán, chính là hai ngàn kỵ binh do Triệu Bá suất lĩnh. Hai ngàn kỵ binh này nhàn rỗi chờ đợi đã lâu, ngay khi nhìn quân Chu bị đánh tơi bời chật vật trốn về thì lập tức chen chúc nhau lao đến, chặt đứt đội hình sáu ngàn bại binh quân Chu.
Triệu Bá chính là một viên đại tướng có sức đich vạn người, lúc này lại chiếm được thượng phong, uy phong lẫm lẫm thế như chẻ tre. Hai ngàn kỵ binh quân Hán xung phong liều chết càn quét đội hình bại binh quân Chu, giống như một cây đao bằng gió cắt phá quân Chu thành từng mảnh nhỏ. Mã Văn chỉ có thể ngăn cản được một số kỵ binh nhưng căn bản không thể ngăn cản được tinh giáp khinh kỵ Đại Hán.
Trận chém giết này vẫn tiếp diễn cho tới khi đại đội kỵ binh của quân Chu tới tiếp ứng, Triệu Bá dẫn kỵ binh lui về đại doanh. Bị chặn giết giữa đường, quân Chu ước chừng tổn thất bốn ngàn nhân mã.
Tạ Tuấn tự mình suất lĩnh năm nghìn kỵ binh tới đón Mã Văn, sau khi đánh lui được kỵ binh của Triệu Bá cũng không dám ở lại lâu, che chở cho bộ binh, kết trận chậm rãi lui về. Trong lúc đó quân Chu bỗng nhìn thấy hướng bắc đại doanh Hoa Châu ánh lửa ngút trời, quân Chu đang rút về lập tức luống cuống tay chân. Hoá ra khi Triệu Bá thành công chặn giết quân Chu, Dương Nghiệp đã theo chỉ thị của Lưu Lăng dẫn hai ngàn tinh giáp khinh kị binh tiến thẳng đến bắc môn đại doanh quân Chu.
Dương Nghiệp phân hai ngàn kỵ binh thành bốn đội, không cầu giết được nhiều quân thủ vệ của đối phương mà sau khi lọt được vào đại doanh quân Chu chỉ để ý đến việc phóng hỏa, bắn hỏa tiễn ra khắp bốn phía, châm lửa đốt từng lều trại. Y mang theo năm trăm kỵ binh, sau khi giết xuyên qua đại doanh quân địch lại phát hiện được chỗ chứa lương thảo của quân Chu, không làm thì thôi, mà đã làm thì phải làm đến cùng, y phóng một mồi lửa đốt trụi lương thảo quân Chu. Sau khi đốt cháy đồ quân nhu của quân Chu, Dương Nghiệp lệnh cho người thổi kèn hiệu, tập hợp lại đội ngũ đánh giết rời khỏi doanh trại địch
Tạ Tuấn thấy đại doanh bị đốt, trong lòng rất lo lắng. Y để lại Mã Văn và bộ tốt, tự mình dẫn năm nghìn kỵ binh chạy về cứu viện bắc môn đại doanh. Chỉ có điều y vừa đi thì Triệu Bá đã lại dẫn kỵ binh từ phía sau đánh tới. Dưới trướng Mã Văn đại bộ phận đều là bộ tốt, lúc này lại không còn chút sĩ khí nào, căn bản không thể ngăn được tinh giáp khinh kỵ như lang như hổ của Đại Hán. Đội hình quân Chu như một khối đậu phụ bị kỵ binh Đại Hán giẫm nát, hơn hai ngàn bộ tốt nhanh chóng bị giết hơn một nửa.
Hơn một trăm thân binh bảo hộ Mã Văn mở một đường máu, một trăm kỵ binh chạy trốn phía trước, hơn một ngàn tinh giáp khinh kị truy sát phía sau. Mã Văn rất chật vật, lần đầu tiên y bị người đuổi giết chật vật đến như thế, giờ phút này y chỉ mong trốn được về đến đại doanh rồi nói sau. Cho dù đại doanh bị lửa đốt nhưng hơn mười vạn đại quân đóng trại liên tiếp ở bên ngoài thành Hoa Châu do đó quân Hán chắc chắn không thể chiếm được thế thượng phong. Chỉ cần về đến đại doanh, kỵ binh quân Hán cho dù dũng mãnh cũng không dám đuổi theo.
Nhưng y lại không biết, mỗi một bước phản ứng của quân Chu đều nằm trong kế hoạch của Lưu Lăng!
Nhìn thấy bổn môn đại doanh bị cháy, chủ tướng đại doanh phía Đông và Tây thành Hoa Châu đều phái binh tới cứu viện. Quân canh giữ thành Hoa Châu lại mở Bắc môn, hơn vạn nhân mã lao ra cứu viện bổn môn đại doanh. Mà lúc này, sau khi Dương Nghiệp đạt được mục đích, đang dẫn theo kỵ binh rút ra khỏi đại doanh quân Chu thì vừa lúc đón đầu chạm mặt với binh mã của Tạ Tuấn đang trở về cứu Bắc môn đại doanh, hai bên trong lúc vội vã chỉ đánh lướt quá, ai cũng không dám giằng co quá lâu đều tự tản ra. Dương Nghiệp binh ít vả lại đã đánh giết một trận binh lính đều đã mệt mỏi nên không dám ham chiến. Mà Tạ Tuấn còn đang nóng lòng trở về cứu viện Bắc môn đại doanh, đối với đội kỵ binh quân Hán nhân số không nhiều này cũng không muốn giằng co lâu.
Nếu Tạ Tuấn biết đội kỵ binh quân Hán được y thả đi này chính là toàn bộ nhân mã quân Hán tấn công Bắc môn đại doanh chỉ sợ sẽ phải hối hận mất vài ngày ngủ không yên.
Người của Đông môn đại doanh, Tây Môn đại doanh lần lượt tới nơi, thấy quân Hán đột kích đã rút lui khỏi đại doanh, chủ tướng hai doanh sợ truy đuổi sẽ trúng mai phục, vì thế hạ lệnh cứu hoả và chỉnh đốn nhân mã trước. Khi Tạ Tuấn mang binh trở về thì đại hỏa trên cơ bản đã được khống chế.
Nhưng sự việc còn chưa chấm dứt!
Ngay khi viện binh Tây môn đại doanh mới đến Bắc môn không lâu, không dưới hai vạn quân Hán bỗng như thần binh từ trên trời giáng xuống điên cuồng phát động công kích vào Tây môn đại doanh quân Chu. Chỉ không đến nửa canh giờ Tây môn đại doanh đã thất thủ. Quân Hán chen chúc mà vào, gặp người thì giết, phóng hỏa khắp nơi. Ngay khi chủ tướng Tây Môn đại doanh biết đã bị lừa, kéo quân trở về thì quân Hán đã phá hủy toàn bộ Tây môn đại doanh, ít nhất năm nghìn quân Chu bị chém giết sạch.
Cùng lúc đó, Đông môn đại doanh Hoa Châu cũng bị quân Hán tấn công mãnh liệt. Một số lượng không đếm xuể quân Hán thừa dịp chủ tướng Đông môn đại doanh suất quân cứu viện Bắc môn mà đột nhập vào Đông môn đồ sát. Quân Chu đồn trú ra sức chống cự, nhưng lực lượng cách biệt quá xa, bị quân Hán đánh lui liên tiếp. Bại binh bị quân Hán xua đuổi, chạy thẳng tới Nam môn đại doanh.
May mắn là chủ tướng Nam môn đại doanh là Đông Phương Lượng dụng binh cẩn thận, thấy Tây môn, Đông môn đồng thời bị quân Hán công kích, không những không vội vàng xuất binh cứu viện mà còn hạ lệnh tử thủ Nam môn đại doanh. Cho nên, mặc dù quân Hán xua bại binh Đông môn đến thẳng Nam môn cũng không chiếm được tiện nghi gì.
Đông Phương Lượng là một người sát phạt quyết đoán, đầu tiên y hạ lệnh cho cung tiễn thủ bất kể địch ta, cứ vật gì tiến vào phạm vi 150 bước lập tức bắn chết. Lượng lớn bại binh quân Chu xen lẫn quân Hán bị bắn chết, thủ đoạn này tuy tàn nhẫn nhưng bảo đảm cho Nam môn đại doanh không bị quân Hán và bại binh quân Chu tấn công.
Trận chiến này đánh tới bình minh, ngoài thành Hoa Châu gần như biến thành một biển lửa.

Bình Luận

0 Thảo luận