Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 405: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:59:51
LỄ QUỶ (3)
Lưu Lăng đúng là đang đợi gió dừng. Đúng vậy, dựa vào gió, tấn công từ hướng nam lên hướng bắc, hỏa tiễn chắc chắn sẽ có lực sát thương rất lớn. Nhưng gió quá lớn, cũng không phải mỗi hỏa tiễn bắn đến đại doanh quân Chu có thể cháy. Gió có thể bùng lửa lên, cũng có thể dập tắt lửa. Điều kiện tiên quyết là, phải xem thứ cần đốt lớn bao nhiêu. Nếu như châm một đống củi, gió lớn khiến củi rất nhanh bị thiêu sạch. Nếu như là một cây nến, không cần gió lớn cũng có thể bị thổi tắt.
Đối với hỏa tiễn, Lưu Lăng cần gió nhỏ một chút, cũng bởi vậy mà trên thuyền trang bị xe ném đá cải tiến. Gió quá lớn, thao tác xe ném đá trên thuyền mạo hiểm quá lớn. Mặc dù mạo hiểm bắn hỏa dược ra, gió lớn như vậy cũng sẽ thổi lệch hỏa dược. Lưu Lăng đích thực là phải thiêu đốt liên doanh, nhưng không chỉ là hỏa tiễn, gió cũng rất cần, nhưng không cần quá lớn.
Gió thổi đã nhỏ hơn, Từ Thắng đứng trên boong tàu nhìn lá cờ cười như điên: - Vương gia! Vương gia! Gió nhỏ rồi!
Y vừa cười vừa chạy vào trong khoang thuyền, trên mặt tràn đầy hưng phấn.
Lưu Lăng cười nói: - Đi, lệnh cho đội thuyền xuất phát.
Từ Thắng vâng một tiếng, quay đầu chạy ra ngoài. Theo cơn gió, khoảng cách sáu bảy dặm rất nhanh đã được rút ngắn. Lưu Lăng hoàn toàn không có bản lĩnh làm ra loại thuyền lớn vượt biển, nhưng hắn có thể cải tạo con thuyền vốn có. Trong gần hai tháng ở Hoạt Châu trước kia, hắn đã cải tạo lại hai mươi mấy con thuyền lớn của thủy quân Hoạt Châu. Về phần tin tức quân Chu lấy được nói quân Hán đã đốt hết thuyền lớn, chỉ là thủ đoạn nhỏ mà Lưu Lăng muốn che giấu tai mắt người khác mà thôi.
Cứ hai chiếc thuyền lớn thì dùng một ván gỗ đóng đinh nối lại, so với phương pháp nối thủy quân của đại quân Tào Tháo dùng trong trận chiến Xích Bích thì triệt để hơn. Nhưng không liên quan, Lưu Lăng không sợ bị lửa đốt. Đầu tiên, cứ hai chiếc thuyền được gắn lại làm một, cho dù gặp phải hỏa công cũng sẽ không xuất hiện cục diện mấy trăm ngàn chiến thuyền không thể tách ra. Hắn nối các con thuyền lại không phải vì thủy chiến, mà là để tạo cho xe ném đá một cái bệ. Trên mặt đất, một khi xe ném đá xuất hiện, quân Chu ngay lập tức sẽ giết người giống như nổi điên, cho dù tổn thất lớn đến mấy cũng phải hủy diệt được xe ném đá. Hơn nữa quân Hán lần này vì đánh lạc hướng quân Chu, đến cả xe ném đá trong đại doanh sườn núi Phi Long cũng chưa mang đến.
Khi lính gác thay phiên nhau trong doanh trại quân Chu, sau khi lờ mờ nhìn thấy mấy bóng đen đi chuyển trong kênh Phúc Duyên ở ngoài mấy trăm mét, lập tức thổi kèn cấp báo. Bùi Chiến đã hạ lệnh cho toàn bộ doanh trại đề phòng. Binh lính vừa mới bối rối tập kết liền nghe thấy tiếng kèn thê lương. Bùi Chiến đã mặc xong áo giáp, sau khi ra khỏi trướng lớn nhìn binh lính đang tập kết nói: - Khúc Thắng, lệnh cho kỵ binh chuẩn bị sẵn sàng, một khi quân Hán bất ngờ đánh đến đại doanh, ngươi lập tức dẫn ba vạn kỵ binh toàn lực phản công đại doanh quân Hán. Ta dám đánh cuộc, Lưu Lăng ở trong đại doanh. Cô đồng ý với ngươi, cho ngươi và Lưu Lăng một cơ hội giáp mặt. Cô cho ngươi ba vạn kỵ binh tinh nhuệ, thành toàn cho ngươi, cho ngươi lập công lớn.
Khúc Thắng khom người lĩnh mệnh, trong lòng không kiềm chế nổi kích động. Y luôn chờ cơ hội này, kẻ làm tướng, thành tựu lớn nhất là gì? Bình định thiên hạ đã được coi là xong hết rồi sao? Nếu ngươi có cơ hội có thể lật đổ người bình định thiên hạ, vậy có phải là huy hoàng hơn không? Cảm giác danh tướng bách chiến bách thắng vô địch bị ngươi giẫm dưới chân, nhất định là vô cùng tuyệt vời.
Khúc Thắng biết, cơ hội này là Chu Vương điện hạ cho mình. Quân Hán chỉ có bốn vạn người, cho dù quân Hán có đánh lén trên đường thủy, tạm thời không nói quân Hán có thể bình an đi qua vũng lầy hay không, nhìn bóng dáng mười mấy con thuyền lớn, có thể chứa bao nhiêu quân Hán? Mười ngàn người là nhiều nhất rồi. Thêm vào đó cho dù năm vạn quân Hán có toàn quân xuất kích, có thể công phá đại doanh đã chuẩn bị sẵn sàng của mười hai vạn quân Chu sao?
Không hề nghi ngờ gì, đáp án dĩ nhiên là không thể.
Đại doanh quân Hán trống rỗng, chính mình dẫn ba vạn thiết kỵ phản công đánh bất ngờ, chỉ cần Lưu Lăng trong đại doanh, vậy kết cục cũng đã định trước. Vừa nghĩ tới mình sắp lấy đầu của Hán Vương Lưu Lăng, máu trong người Khúc Thắng trở nên sôi trào. Không! Phải bắt sống, như vậy mới là công lao lớn nhất! Trong sử sách tương lai, công lao của mình hôm nay nhất định sẽ là nét bút vĩ đại nhất được lưu lại! Lưu danh sử sách, thân là một tướng quân, còn có điều gì hưng phấn kích động hơn?
- Ty chức nguyện bắt giữ Lưu Lăng, bắt hắn phải quỳ dưới chân điện hạ.
Khúc Thắng lớn tiếng nói.
- Tốt lắm, cô chính là muốn ngươi hứa hẹn như vậy. Đại tướng quân của ta, đi thôi, mang theo ba vạn thiết kỵ cô vương đưa cho ngươi, san bằng đại doanh quân Hán, bắt Lưu Lăng tới gặp cô.
Khúc Thắng chào Bùi Chiến theo kiểu nhà binh, sau đó bước nhanh tới doanh trại kỵ binh. Y hơi vội vàng, vội vàng đi lập chiến công long trời lở đất kia.
Bùi Chiến nhìn bóng đen của những chiếc thuyền khổng lồ trên kênh Phúc Duyên, khóe miệng nhếch lên. Hán Vương Lưu Lăng? Cũng thường thôi. Không nói đến đội thuyền đánh lén theo đường thủy của ngươi có vượt qua vũng bùn được hay không, cho dù binh mã của ngươi có thể xông đến đây, sao có thể đối mặt với hàng vạn cung tiễn thủ cô vương bày ra? Nói Lưu Lăng ngươi dụng binh như thần, hôm nay vừa thấy, thật đúng là nghe danh không bằng gặp mặt.
Bùi Chiến cười lạnh, lớn tiếng hạ lệnh: - Cung tiễn thủ chuẩn bị, không cần tiếc rẻ mũi tên, phát hiện ra quân địch tới gần, lập tức bắn tên!
Các tướng sĩ ầm ầm lĩnh mệnh, từng người trở lại đội ngũ của mình chỉ huy tác chiến.
Bùi Chiến sở dĩ coi thường không thèm để ý tới thủy quân quân Hán, nguyên nhân ở chỗ thuyền quân Hán quá ít, y không biết Lưu Lăng dùng biện pháp gì trong vòng hai tháng ngắn ngủi không ngờ làm ra hơn mười chiến thuyền khổng lồ. Nhưng y biết, những chiến thuyền kia lớn hơn nữa, cũng không thể vận chuyển hơn một trăm ngàn đại quân. Lấy điểm binh lực này muốn công phá đại doanh, chỉ là người si nói mộng mà thôi.
Chỉ có điều, cho dù y nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, thủy quân quân Hán cũng không cập bờ, mà là muốn oanh tạc từ xa. Không ai nghĩ tới, Lưu Lăng lại đặt xe ném đá trên thuyền. Khi xe ném đá bắn ra lực bắn rất mạnh, có thể làm chấn động đến lật thuyền. Đây là chuyện không thể nào, cho nên không ai sẽ có suy nghĩ kia. Mà Lưu Lăng, thường thường có thể làm ra chuyện mà không ai có thể nghĩ ra.
Hơn mười chiếc xe ném đá chậm rãi di chuyển nâng lên, Lưu Lăng cải tiến thành xe ném đá không cần sử dụng sức người, mà dựa vào động lực phóng ra. Kênh Phúc Duyên cách đại doanh quân Chu có mấy trăm mét, tầm bắn của xe ném đá chừng hơn một dặm, ở khoảng cách này, hơn mười chiếc xe ném đá cũng đủ khiến cho đại doanh quân Chu bùng nổ người ngã ngựa đổ.
Không bao lâu, Khúc Thắng dẫn ba vạn kỵ binh từ Viên Môn xông ra ngoài, đi thẳng đến đại doanh quân Hán. Khúc Thắng mang theo kỵ binh cố ý đi đường vòng đến đại doanh quân Hán, vì chính là tránh gặp phải quân Hán đánh bất ngờ. Mục tiêu của y chính là bắt Lưu Lăng, chứ không phải là tiêu diệt bốn vạn quân Hán kia. Trong đại doanh còn có mười hai vạn quân, dư dả để đối phó với bốn vạn quân.
Đội kỵ binh gào thét xông ra, bọn họ vừa mới ra khỏi đại doanh không bao lâu, đội ngũ tập kích đêm quân Hán liền xuất hiện trong tầm mắt quân Chu phòng doanh. Tuy rằng rất tối, nhưng khí thế của mấy vạn quân vẫn khiến người khác cảm nhận rõ ràng.
- Xe nỏ chuẩn bị, quân Hán vừa tiến vào tầm mắt, lập tức bắn!
Một tướng lĩnh quân Chu lạnh giọng hạ lệnh.
Binh sĩ điều khiển xe nỏ lập tức vội vàng, điều chỉnh góc độ và phương hướng xe nỏ.
Mắt thấy quân Hán đối diện đã lọt vào tầm mắt, bỗng nhiên, có người phát hiện ra kêu lên một tiếng chói tai: - Trên trời là cái gì vậy?
Là cái gì?
Là cơn giận của thiên lôi.
Mười mấy bao hỏa dược lớn nhỏ từ trên trời rơi xuống, bởi vì khoảng cách cần điều chỉnh, mười mấy bao hỏa dược chỉ có hai bao sau khi rơi xuống đất không nổ vang, toàn bộ mười mấy bao hỏa dược còn lại đều nổ tung. Đối với những binh sĩ quân Hán đã quen thuộc xe ném đá hỏa dược, hai bao hỏa dược không nổ đã làm bọn họ khó chịu, dù sao, Hán Vương đang ở ngay bên cạnh nhìn bọn họ.
Hơn mười tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ màn đêm đã bị xé rách.
Trong ánh lửa chói mắt, đinh sắt bay tán loạn giống như viên đạn đại sát thương binh lính quân Chu. Vốn dĩ đại doanh quân Chu bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, cái loại không khí trang nghiêm xơ xác tiêu điều lập tức bị nổ tung. Binh lính sớm đã nghe nói quân Hán có thể vận dụng một hỏa khí có uy lực cực mạnh, giống như sấm sét. Hôm nay bọn họ rốt cuộc cũng nhìn thấy hỏa dược tương đương với vũ khí hạt nhân hiện đại. Tiếng nổ vang này khiến cho bọn họ sợ đến vỡ mật.
Đây là một loại uy lực không thể kháng cự, là trừng phạt đến từ ông trời.
Lưu Lăng là một người hiện đại, hắn biết nắm trong tay một vũ khí tầm xa có ý nghĩa thế nào. Tuy rằng hắn không tạo ra được súng kíp đại pháo, nhưng hỏa dược hắn tạo ra, theo sự nghiên cứu không ngừng của Giám sát viện, uy lực của hỏa dược cũng càng ngày càng lớn. Từ lúc này, Lưu Lăng không thể không bội phục trí tuệ của người cổ đại. Hắn chỉ đưa ra một phương hướng, đội ngũ chuyên gia ở Giám sát viện rất nhanh từ phương hướng này đi ra đại lộ bằng phẳng.
Lưu Lăng không phải là thần, không phải là đảng tạo hóa, chỉ có thể dựa vào một số tri thức trong đầu mình để thay đổi thời đại, đây đã là một sáng kiến.
Ngay trong lúc quân Chu bối rối, đợt sóng oanh tạc thứ hai tiến vào. Lúc này đây, sau khi qua điều chỉnh, mười mấy bao hỏa dược đã nổ trăm phần trăm. Lại hơn mười mấy tiếng nổ qua đi, hàng phòng ngự vốn đã cực thấp lại đã ngã bảy tám trăm cung tiễn thủ. Có nhiều người bị đinh sắt làm bị thương hơn, tuy rằng không mất sức chiến đấu nhưng rất hiển nhiên, ở trong lòng, ý chí chiến đấu của bọn họ đã bắt đầu tan rã rồi.
Mắt Bùi Chiến trợn to, y thật sự không thể tưởng tượng được, thuyền lớn này của quân Hán cũng chỉ là... chẳng qua là phóng hỏa dược tới!
Tiếng nổ liên miên, đồng thời làm tâm thần Bùi Chiến chấn động, hồn bay phách lạc.
Ngay khi quân Chu xuất quân đi quấy nhiễu, bốn vạn quân Hán bắt đầu hung hãn không sợ chết tấn công doanh trại quân Chu. Lấy bốn vạn binh mã tấn công hơn mười vạn đại quân, mặc dù trong bóng đêm cũng được ca ngợi vô cùng dũng cảm. Bốn vạn quân Hán, phân thành bốn cánh quân, lấy kỵ binh làm tiên phong, bộ binh ở phía sau, ùn ùn kéo đến.
Cung tiễn thủ quân Chu trong lúc bối rối bắt đầu phản kích, không ít kỵ binh quân Hán bị bắn ngã xuống ngựa. Nhưng ngay sau đó, quân Hán lại làm ra một chuyện trên dưới quân Chu không ngờ tới được. Kỵ binh quân Hán rõ ràng đã xông tới cách không xa đại doanh, bỗng nhiên lượn vòng tròn quay trở về, giống như thủy triều xuống, làm cho người ta không hiểu ra sao cả. Kỵ binh quân Hán bỏ lại mấy trăm thi thể liền lui về, đây là muốn làm gì đây?
Đáp án, chính là tiếp tục bắn phá.
Sau khi kỵ binh quân Hán rút lui về, gần ba vạn bộ binh bảo hộ ba trăm liên phát hỏa tiễn đã đến gần ba trăm mét.

Bình Luận

0 Thảo luận