TẠI TRONG LÒNG
Đến tháng mười một Đại Hán Đại Trị năm hai, thiết kiến của U Châu thành đã quy mô sơ lược rồi. Thợ thủ công ở khắp nơi trên cả nước đều tụ tập tới thành cổ U Châu, tường thành được mở rộng, Cửa thành U Châu từ bốn cửa biến thành tám cửa. Hoàng cung được xây dựng, công trình chủ thể đã có thể nhìn thấy hình dáng. Xây dựng các nha môn cũng đã tiến hành tới một nửa, mấy bộ phủ nha môn khởi công trước đã nhìn thấy chút bộ dạng uy nghiêm rồi.
Ba trăm ngàn thợ thủ công tụ tập ở U Châu thành, từ đó kéo theo sự phồn hoa của U Châu.
Tốc độ phát triển thương nghiệp cực kỳ kinh người, người đi trên đường nối liền không dứt.
Thủ quân coi giữ cửa thành hôm nay ưỡn ngực đứng thẳng hơn bình thường, họ cố gắng để mình trông thật nghiêm trang, chỉ là nụ cười trên khóe mắt và khóe môi không sao che giấu được, đó là một sự kích động không thể khống chế. Sĩ binh trong phiên trực hôm nay phần lớn đều là tân binh, họ mới từ Tân binh doanh ra lần đầu tiên gặp trường hợp này, nhìn thấy rất nhiều đại nhân vật trong truyền thuyết, họ sao có thể bình tĩnh được.
Mấy chục hộ vệ nộ mã tiên y hộ tống một cỗ xe ngựa vào thành, còn chưa đợi sĩ binh thủ quân mới vừa từ hưng phấn bình tĩnh lại, lại một đội kỵ binh khôi giáp tươi sáng vây quanh một vị đại tướng quân uy phong lẫm lẫm vào cửa thành. Con ngựa cao to, tay cầm hoành đao, tuy nhiên đội ngũ chỉ có mười mấy kỵ binh trông kém xa khí thế nghìn quân vạn mã, nhưng vị tướng quân dẫn đầu mới là nguyên nhân khiến sĩ binh kích động.
- Nhìn xem, vị đại tướng quân có râu quai nón, chính là vị đi dẫn đầu đội quân đó, đó chính là Mậu Nguyên tướng quân suất lĩnh hai mươi vạn đại quân công đánh Hưng Khánh phủ!
Một lão binh không kìm nổi thấp giọng khoe ra kiến thức của mình.
- Đây chính là Hổ tướng có thể xếp vào hạng năm của Đại Hán chúng ta.
Một tân binh tự cho là đúng nói, thật ra, tất cả những gì y biết là nghe từ câu chuyện của các lão binh. Tuy nhiên từ khi tòng quân cho đến hiện nay y vẫn chưa lên qua chiến trường, nhưng mỗi khi nghe thấy những lão binh xuýt xoa, y hoang tưởng cưỡi ngựa vung đao trên chiến trường đã thấy nhiệt huyết sôi trào. Y vẫn cảm thấy đáng tiếc, tiếc là mình đã sinh ra trễ, không thể theo sau Hán Vương, đem chiến cờ phi long Đại Hán đỏ rực lửa cắm trên đầu tường thành của địch.
Nếu ta theo sau Hán Vương xung phong vào trận thì...
Tân binh tay nắm thật chặt hoành đao.
Ta đỡ một phát, thay Hán Vương đỡ lấy loan đao đâm đến từ phía bên, sau đó thuận thế một đao hung hãn chém vào người thảo nguyên. Ta lại né sang phải, thay Hán Vương đỡ thay cây trường giáo, sau đó một chân đạp chết tên địch cầm giáo đó. Rồi theo đó, ta xông tới trước mặt Hán Vương, người đầu tiên đem đại kỳ của địch bổ xuống... Ô, không được, không được xông lên trước mặt Hán Vương, ta phải bảo vệ Hán Vương, xông vào trận địch, sau đó một đao chém đi thủ cấp của tên chủ soái quân địch!
Y càng nghĩ càng kích động, nước dãi chảy tới xuống cằm cũng không phát hiện.
Ta trái một nhát, phải một nhát, ta bên trái giết một người, tiếp là bên phải đâm chết một người! Cuối cùng ta xông lên tường thành, tay cầm Hỏa Long kỳ, đem tất cả kẻ địch đều giẫm dưới chân! Hán Vương sẽ phong là quan gì nhỉ? Trung Võ tướng quân chính tứ phẩm? Hay là Trấn Quân đại tướng quân chính tam phẩm? Hay là phong hầu, đúng! Phong làm Vạn Hộ Hầu!
- Ngươi làm gì đó!
Lão binh lấy tay thúc thúc vào người tên tân binh nước dãi càng chảy càng nhiều: - Chú ý một chút!
Tân binh hoảng sợ, lúc này mới ý thức được bản thân thất thần. Khi y khôi phục lại thần trí mới tiếc nuối phát hiện, lại có một đội kỵ binh mười mấy người vào thành. Đi được rất xa rồi, ngay cả cờ hiệu cũng không thấy rõ.
- Lão ca, vừa rồi người đi vào là ai?
- Tổng đốc Quân vụ Giang Nam, Triệu Nhị Triệu tướng quân!
- Ây da!
Tân binh tiếc nuối giậm chân: - Ta sao lại thất thần thế, đó chính là Hổ tướng được xếp trước hạng năm của Đại Hán chúng ta! Nghe nói Triệu Nhị tướng quân vốn là đệ đệ ruột của Triệu đại nhân Chỉ huy sứ viện giám sát, ha, xem hai huynh đệ của nhà này! Y tự mình cảm thán, nhưng lại quên đi bắt đầu từ tháng năm, Triệu Đại chỉ nhận cái hư chức rồi nhàn hạ tại nhà, mỗi ngày đều ở trong tòa trại Vương gia đã ban cho y để chăm hoa nuôi chim, cũng thanh tịnh tự tại.
- Xời!
Lão binh hừ một tiếng: - Ngươi có biết trong hai cỗ xe ngựa tiến vào trước đó là ai không? Nói ra dọa chết ngươi đấy!
- Ai thế, vẫn còn có người lợi hại hơn Triệu Nhị tướng quân sao?
- Hừ, cái tên không hiểu biết, ngồi trong xe ngựa, chính là đương triều nhất phẩm, đứng đầu bá quan, đứng đầu Quân Cơ Xứ chính Đại học sĩ Chu Diên Công Chu đại nhân!
- Ây da! Trời ơi, hôm nay xem như mở mang tầm mắt, nhiều đại nhân vật trong truyền thuyết đều bị ta nhìn thấy thế này, chậc chậc chậc, về nhà nhất định phải kể cho nương thân ta nghe, để người già bà thay ta vui mừng chút!
- Ngươi cao hứng cái gì!
Lão binh lườm tân binh một mắt: - Hôm nay là ngày trọng đại Hán Vương triệu tập trọng thần nghị sự, phong thưởng cho hữu công chi thần! Nghe nói ngày Vương gia điện hạ đăng cơ đã được định rồi, chính là vào năm tới! Có nhiều trọng thần trở về U Châu công tác như vậy, chính là để chúc mừng cho Hán Vương điện hạ đấy. Nghe nói hôm nay Hán Vương sẽ ở Càn Vũ đại điện vừa mới khánh thành để trọng thưởng cho hữu công chi thần, mấy ngày trước các đại nhân vật từ các nơi khác vội đến đây đều đã ở ngoài thành nghỉ chân chờ đợi hôm nay để vào thành, ngươi nhìn xem đi, đảm bảo cả đời người của ngươi sẽ không như ngày hôm nay gặp được nhiều đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy!
- Càn Vũ đại điện rốt cuộc là nơi gì, sao lại khánh thành trước cả hoàng cung?
Tân binh hỏi.
Lão binh kiêu hãnh hít mũi một cái, bộ dạng ưỡn ngực thông hiểu: - Hán Vương nói qua, khánh thành hoàng cung phải để sau, phải dựng Càn Vũ đại điện trước. Có biết đó là nơi nào không? Hai tầng phía sau Càn Vũ đại điện, chính là Lăng Yên Các! Có biết Lăng Yên Các là nơi gì không? Chỉ có trọng thần công lao to lớn mới có tư cách treo bức họa chân dung trong đó thôi! Theo như ta biết, đương kim Đại Hán người có tư cách vào được Lăng Yên Các tuyệt đối không vượt quá hai mươi người!
- Lão ca, người nói xem, có ai trong đó?
Tân binh mắt chợt sáng lên hỏi, vẻ mặt bà tám.
- Ta tính thử xem, Chu Diên Công đại nhân hẳn không thành vấn đề, còn có Mậu Nguyên tướng quân vừa mới vào thành, Triệu Nhị tướng quân, còn có Tổng đốc Liêu Đông Dương Nghiệp tướng quân, Binh bộ Thượng thư của chúng ta Quý Thừa Vân đại nhân, còn có Tam giang hầu Trình Nghĩa Hậu lão tướng quân, Trung nghĩa hầu Vương Bán Cân lão tướng quân, Đại đô đốc Thủy sư Chiêu Tiên tướng quân, Tiết độ sứ Hàn Châu Từ Thắng tướng quân, Tiết độ sứ Dịch Châu Lạc Phó tướng quân, còn có vừa từ Cơ Phụ La Tư trở về Trưng Bắc Đại đô đốc La Húc tướng quân... Ây da, đều là các hổ tướng tiếng tăm lừng lẫy!
- Đúng vậy đúng vậy, đều là Hổ tướng xếp trước hạng năm của Đại Hán chúng ta!
Tân binh lau nước miếng: - Đúng rồi, tại sao người không nói Hà Bắc Đại đô đốc Hoa Linh tướng quân!
Lão binh nhìn quanh trái phải xem có ai chú ý không, y gõ lên đầu của tân binh một phát: - Ngươi đang nói chuyện vô nghĩa sao! Còn phải nói? Ngươi có biết trước đó người sớm nhất theo Hán Vương điện hạ là ba vị trọng thần có tư cách nhất là ai không? Thứ nhất, chính là người ngươi vừa nói tiền chỉ huy sứ viện giám sát Triệu đại nhân, thứ hai, chính là Tổng đốc Giang Nam Triệu Nhị tướng quân! Thứ ba, chính là Tổng đốc Hà Bắc Hoa tướng quân của chúng ta!
- Người nói xem, Hoa tướng quân của chúng ta sẽ được phong chức quan gì?
- Chức quan khó nói lắm, Hoa tướng quân đã là chính nhị phẩm rồi, theo như thể chế của Đại Hán chúng ta, chính nhị phẩm đã là quan chức cao nhất trong võ tướng, tướng quân cũng đã là nhất đẳng hầu rồi, theo ta thấy, chắc là được phong làm Quốc công! Còn không thì, cũng phải là Quận Công!
Đang nói, lại là một đội kỵ binh uy phong lẫm lẫm tiến vào thành, xem cờ hiệu, chính là Trưng Bắc Đại đô đốc La Húc chỉ dùng hai tháng đã công diệt Cơ Phụ La Tư quốc.
Thực uy phong a.
Tân binh tiếp tục chảy nước dãi.
Nếu ta đảm nhiệm Trưng Bắc Đại đô đốc, suất lĩnh mười vạn hùng binh, trước hết ta bố một trận chữ nhất Trường Xà trận, tiếp đó dàn một trận Bát Môn Kim Tỏa, sau đó lại dàn thành trận Nhạn Hành, cuối cùng là Ngưu Giác trận kết thúc chiến đấu!
Càn Vũ đại điện cao tới gần năm trượng, hùng vĩ, giản đơn.
Chính sảnh đại điện sẽ được dùng để làm nơi mở ra cuộc hội nghị quân sự cao cấp nhất, còn từ cầu thang phía sau đại điện lên đó sẽ tới tầng hai, nơi đây, hôm nay sẽ treo lên bức họa chân dung của mười tám vị trọng thần công huân lớn lao. Trong đó đã có hai vị được treo ở Lăng Yên các ở Tấn Châu, một người đã được truy phong thành Quận công Lưu Mậu, còn một ngời cũng được truy phong thành Quận công Trần Viễn Sơn. Cho tới thời điểm này của Đại Hán, chỉ có hai vị trọng thần được phong Công.
Lưu Lăng hôm nay vận một thân triều phục màu đen trên đó thêu con kim long ngũ trảo, đầu đội kim quan, thắt lưng quấn đai ngọc . Hắn đứng ở bên ngoài đại điện, mắt nhìn xuống bá quan văn võ đứng trang nghiêm dưới bình đài. Ở cửa Càn Vũ đại điện, đứng hai hàng sĩ binh cấm quân ưỡn cao bộ ngực. Còn ở các góc, có bố trí một lượng lớn Giám sát vệ.
Đại nhân vật vội vã từ các nơi khác trở về đều đứng ở dưới bình đài, đứng một cách trang nghiêm.
Lưu Lăng nhận lấy ly rượu từ thị vệ, trang trọng nâng lên, sau đó chậm rãi rải xuống.
- Kính! Những anh liệt vì thống nhất Đại Hán đã mất thủ cấp chảy nhiệt huyết!
- Đại Hán uy vũ!
Các sĩ binh và các tướng quân, các quan văn, trong giây phút này đều đồng thanh hô to câu khẩu hiệu ở chiến trường đã khích lệ mọi người anh dũng tiến về phía trước.
Lưu Lăng đứng thẳng người, đưa mắt nhìn một lượt quần thần rồi chậm rãi nói: - Đại Hán từ năm nhất Đại Thống khởi binh đến nay, diệt Chu, Thục, Đường, Sở, Ngô Việt, kết thúc loạn thế Trung Nguyên, bình định Giang Nam, phạt Liêu, diệt Hạ, an định Liêu Đông, trải qua các trận lớn nhỏ đâu chỉ nghìn trận chiến!
- Có vô số con dân Đại Hán anh dũng, vì thiên hạ thái bình mà rơi chảy nhiệt huyết quyết không chùn bước!
- Hôm nay, ta phải ở trước Càn Vũ đại diện, tế điển cho các tướng sĩ đã vì thống nhất Đại Hán mà chiến tử!
Lưu Lăng từ năm nhất Đại Thống xuất binh vào nam, từ năm hai Đại Trị công diệt Cơ Phụ La Tư bắt đầu mà nói. Trải qua trong từng trận chiến dịch lớn nhỏ, hình bóng những tướng sĩ buồn vui lẫn lộn đều lưu trong lòng hắn.
Hậu điện Càn Vũ đại điện, thờ phụng một tòa bia không chữ. Tuy không có chữ, nhưng trên đó khắc dấu mỗi người vì Đại Hán chinh phạt thiên hạ mà chết đi, những cái tên đó, khắc sâu vào trong lòng của những người đang sống.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận