Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 323: -.1: Nhuốm máu năm trăm

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:58:37
- Báo!
Một thân binh vội vã vọt vào lều lớn Tạ Tuấn, thở hổn hển nói: - Báo cáo Đại tướng quân, nhóm người của thuộc hạ khi tuần tra phát hiện hai thích khách đang ám sát Ngưu tướng quân, nhóm người của thuộc hạ chạy đi cứu viện, nhưng hai thích khách này đã xuống tay, đợi khi thấy thuộc hạ chạy tới lập tức trốn thoát.
Tạ Tuấn nghe được lời nói của thân binh chợt đứng lên, lớn tiếng quát hỏi : - Ngưu tướng quân như thế nào rồi?
Thân binh kia cúi đầu nói: - Ngưu tướng quân... đã chết rồi.
Tạ Tuấn mạnh tay vỗ bàn một cái nói : - Thích khách đâu, đừng nói cho ta nghe là đã trốn thoát.
Thân binh ngẩng đầu nói: - Thích khách kia bị chúng thuộc hạ đuổi theo vội vàng, chạy vào trại tân binh chữ Giáp khu chữ Bính, nhóm người của thuộc hạ đã phong tỏa khu trại chữ Bính, nhưng không có phát hiện thích khách ở chỗ nào. Nghĩ đã lẫn vào trong bọn lính, khu trại chữ Bính có năm trăm tên lính, tân binh này đều là từ Thương Châu chiêu mộ tới, thuộc hạ vẫn chưa quen thuộc những người này, khi thích khách ám sát Ngưu tướng quân đều lấy khăn đen che mặt, hiện giờ lẫn vào bên trong tân binh, nên nhận không ra.
Tạ Tuấn cả giận hừ một tiếng: - Đi! Điều động doanh thân binh của ta trước tiên vây quanh khu trại chữ Bính! Xong gọi Đông Phương Lượng tới cho ta! Ta muốn cho hắn nhận thức, hắn từ Thương Châu đã chiêu mộ những người gì đây!
Thân binh lên tiếng đáp trả, vội vã chạy ra ngoài. Không bao lâu, một đầu mồ hôi, Đông Phương Lượng bước nhanh đến, vừa vào cửa liền quỳ gối xuống: - Đại tướng quân, thuộc hạ...
Tạ Tuấn lạnh lùng nhìn gã một cái nói: - Đi theo ta đến trại lính của ngươi, ta cũng muốn nhìn xem trại lính của ngươi ra bộ dáng gì, ngọa hổ tàng long à.
Đông Phương Lượng há miệng thở dốc muốn giải thích, cuối cùng là vô lực cúi thấp đầu xuống. Lúc nãy gã đã từ chỗ của thân binh Tạ Tuấn được biết đến tin tức, gã cũng thật không ngờ tìm nhiều ngày như vậy thích khách thản nhiên trốn trong khu trại của mình. Mấy ngày này đã có hai mươi mấy người tướng lĩnh từ cấp Thiên phu trưởng trở lên bị ám sát, toàn bộ trong đại doanh đều bị bao phủ trong một không khí khủng bố. Những tướng quân kia, cho dù là đi nhà vệ sinh một lần ít nhất cũng mang theo hơn mấy chục thân binh hộ vệ. Mặc dù là trong quân lều của bọn họ, cũng luôn luôn có ít nhất bốn gã thân binh bảo hộ lấy.
Nhưng mặc dù là như vậy, bọn thích khách chết tiệt này vẫn như cũ có thể tìm tới sơ hở, sau đó nhất kích tất sát. Ngưu tướng quân ngày thường rất sợ chết, bình thường ra vào quân trại, bên người ít nhất phải mang theo hai ba mươi tên thân binh. Buổi tối lúc ngủ, trong quân lều cũng phải có sáu bảy tên thân binh bảo hộ lấy. Nhưng hôm nay không biết hắn ta làm sao ở bên ngoài trại cướp được một người phụ nữ trẻ tuổi, Ngưu tướng quân người này nổi tiếng háo sắc, vài ngày không đụng đến phụ nữ sẽ khó chịu đến chết. Thật vất vả mới bắt được một người phụ nữ diện mạo mỹ lệ trẻ tuổi, nghẹn lâu như vậy hắn ta thật sự là chịu đựng không nổi. Nhưng làm việc này cũng không thể ngay trước mặt sáu bảy người thân binh của mình được, cho nên hắn ta lệnh thân binh của mình bảo hộ ở ngoài lều, ai ngờ đến, mới chế phục nàng ta xong leo lên chưa đụng vài cái, hai người thích khách mặc quân phục binh lính Chu quân bình thường cắt rách lều lớn chui vào, một đao chém chết Ngưu tướng quân và nàng kia sau đó xoay người bỏ chạy.
Vừa lúc một Lữ suất thân binh của Tạ Tuấn mang theo mấy chục tên thân binh đang tuần trại, thấy quân lều của Ngưu tướng quân rách một mảng lớn, vừa muốn đến gần xem xét, chỉ thấy hai người mặc quân phục Chu quân trong lều lớn chui ra. Lữ suất kia thấy sự tình khác thường, lập tức dẫn người xem xét, quả nhiên Ngưu tướng quân đã bị người ám sát. Hắn dẫn người chạy theo hai thích khách, thích khách kia vốn mặc quân phục Chu quân, hướng doanh tân binh chữ Giáp chạy vào, sau khi đi vào như ngựa quen đường cũ tiến vào khu trại chữ Bính, và khi nhóm người Lữ suất chạy đến, muốn tìm người đã tìm không ra.
Lữ suất bất đắc dĩ, đành phải mệnh lệnh bọn thuộc hạ canh kỹ cửa chính khu trại chữ Bính thật chặt chẽ, còn hắn thì vội vã chạy tới lều lớn trung quân của Tạ Tuấn báo tin.
Thời gian này, toàn bộ đại doanh Chu quân nằm trong không khí bị đè nén. Thích khách ẩn núp trong bóng tối xuất quỷ nhập thần, bọn họ chuyên chọn xuống tay với các tướng lĩnh Thiên phu trưởng trở lên. Trước sau có hai mươi mấy người tướng lĩnh bị ám sát, hệ thống chỉ huy của Chu quân bị đứt gãy. Bắt không được thích khách, các tướng lĩnh đã trải qua trăm trận chiến này tất cả đều lòng người bàng hoàng, bọn họ không biết mục tiêu ám sát kế tiếp của bọn thích khách có phải là mình không, không biết buổi tối đang ngủ có thể một khi nhắm mắt lại sẽ mở không ra nữa hay không. Trên chiến trường không có gì khiến họ sợ hãi, nhưng lúc này đều sợ hãi hết rồi. Theo quan điểm của bọn hắn, chết ở trên sa trường là số mệnh quân nhân, không gì đáng trách cả, nhưng nếu là bị người ám sát mà chết, bất kể thế nào đi nữa đều có chút nghẹn khuất.
Hơn nữa, tất cả mọi người ngầm trộm nghe nói, sở dĩ thích khách hung hăng ngang ngược như thế, là vì trước đó vài ngày Đại tướng quân Tạ Tuấn phái vài tên Hổ Vệ đi ám sát Hán Vương Lưu Lăng. Hổ Vệ này tự nhiên là không có đạt được mục đích rồi, nhưng đã chọc giận Hán Vương Lưu Lăng. Cho nên, Lưu Lăng phái lượng lớn sát thủ lẻn vào đại doanh Chu quân kiếm thời cơ ám sát Tạ Tuấn, nhưng bên người Tạ Tuấn có Hổ Vệ bảo hộ kín không kẽ hở, cho nên Lưu Lăng mới dưới sự giận dữ hạ lệnh thích khách bốn phía ám sát các tướng quân Chu quân. Chuyện này khiến trong lòng các tướng quân Chu quân rất là không thoải mái, đều cảm thấy mình như đang thay người chịu chết.
Kỳ thật, đồn đại gần như đúng với sự thật. Tuy nhiên, thích khách cũng không phải là Lưu Lăng lâm thời phái tới lẻn vào đại doanh Chu quân. Trong quân doanh, phòng bị nghiêm khắc, thích khách muốn lẫn vào rất khó. Các thích khách thuộc Tứ Xử viện Giám sát, đều là ở Ung Châu, Thương Châu nhân lúc chiêu mộ tân binh lăn lộn vào.
Bất kể nói thế nào, đại doanh Chu quân bị bao phủ trong một vẻ u ám lo lắng. Hiện tại, lại một tên lang tướng bị ám sát, hơn nữa còn phát hiện ra thích khách nhưng mãi vẫn tìm không được, Tạ Tuấn trong lòng làm sao có thể không gấp được? Vì mấy tên thích khách này, đã giết chết không dưới năm trăm tên lính, lần này nếu để cho bọn họ chạy thoát, Tạ Tuấn sẽ cực độ không cam lòng cực độ phẫn nộ.
Mặt lạnh mang theo Đông Phương Lượng và sáu mươi tên Hổ Vệ, Tạ Tuấn hùng hổ bước vào trong khu chữ Bính thuộc doanh chữ Giáp của binh Thương Châu, khu trại này đều là tân binh từ Thương Châu chiêu mộ tới, một cái khu trại quân số đủ là năm trăm người. Bởi vì khu trại chữ Bính là thuần một sắc tân binh, trong đó cũng không có xen lẫn lão binh, cho nên từ khi khai chiến tới nay đội ngũ khu trại chữ Bính vẫn không có tham chiến, quân số vẫn đủ năm trăm người. Khi Tạ Tuấn tới khu trại chữ Bính, doanh thân binh của hắn đã bao bọc vây quanh nơi này, các tân binh khu trại chữ Bính mơ mơ màng màng đều tụ tập trên bãi đất trống của trại, nhìn đoàn thân binh đằng đằng sát khí mà một đám ngơ ngác nhìn nhau.

Bình Luận

0 Thảo luận