Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 592: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 15:00:55
BỈ NGẠN
Khi đại quân Hoa Linh suất lĩnh cách Túc huyện còn có năm dặm thì bắt đầu chỉnh đốn trận hình, đội ngũ Khiết Đan nghênh chiến đã xông tới trước mắt, qua sự quan sát tổng thể, Hoa Linh phát hiện nhân mã Khiết Đan tới nghênh chiến cũng không nhiều, ước chừng bốn vạn người thôi. Do đó Hoa Linh hạ lệnh đại quân thu hẹp trận hình, kết thành phương trận chậm rãi tiến về phía trước.
Hoa Linh chỉ có ba vạn nhân mã, trước đó phô trương thanh thế bày ra trận thế như bảy tám vạn người chẳng qua là nhằm che mắt người Khiết Đan. Một, là khiến cho người Khiết Đan nghĩ rằng quân Hán đã dốc hết toàn lực, tạo áp lực cho người Khiết Đan. Hai, là vì yểm hộ Lưu Lăng tự mình suất lĩnh đại quân từ bên cánh công kích đại doanh Khiết Đan, tuy rằng không có ý định tiêu diệt toàn bộ đại quân Khiết Đan tại Túc huyện, nhưng vẫn phải đánh cho chúng một vố đau điếng. Trung Nguyên vốn khuyết thiếu chiến mã, lúc này đây bày ra trước mắt là mấy chục vạn thớt ngựa Khiết Đan hảo hạng, không đoạt mới là mua bán lỗ vốn đó.
- Hoắc Quang! Mang theo doanh của ngươi lên trước trận tuyến liệt trận đi, chớ khiến ta thất vọng!
Hoa Linh lớn tiếng hạ lệnh.
Hơn ba vạn quân Hán, chỉ có ba nghìn kỵ binh, tuyệt đại bộ phận đều là bộ binh. Lấy đội hình như vậy đi nghênh chiến gần bốn vạn kỵ binh Khiết Đan đang đâm sầm tới, khó khăn to lớn nhường nào. Nhiệm vụ của Hoa Linh là cầm chân hậu đội Khiết Đan, sau đó chờ Vương gia đích thân suất quân từ bên cánh công kích quân chủ lực Khiết Đan. Chỉ cần quân chủ lực Khiết Đan lui về sau, đường lui của người Khiết Đan sẽ ngay lập tức loạn cả lên.
- Nhớ kỹ! Dù có chết cũng phải chống đỡ ít nhất một canh giờ cho ta!
Hoa Linh cất cao giọng hô với bóng lưng Hoắc Quang.
Hoắc Quang quay người lại nói: - Đại nhân yên tâm! Dù chúng tôi có ngã xuống, mã đội của Khiết Đan cũng đừng hòng xông qua được!
Hoa Linh gật đầu: - Hãy sống sót, đừng gấp đi tìm Diêm Vương báo danh!
Hoắc Quang thoáng ngẩn ngơ, lòng cảm thấy ấm áp, cười nói: - Diêm vương không dám thu thuộc hạ đâu, đại nhân yên tâm đi!
Chờ Hoắc Quang dẫn theo binh mã bản bộ của hắn đi lên trước rồi, Hoa Linh dùng âm thanh cực lớn phân phó: - Lý Thanh! Mang tất cả cung tiễn thủ thuộc đội ngũ của ngươi đều đi lên trước, xe liên phát hỏa nỏ đều trong tay ngươi, thương trận của Hoắc Quang có chống đỡ được mũi tiến công của kỵ binh Khiết Đan hay không đều phụ thuộc vào ngươi, trách nhiệm của ngươi rất nặng!
Lý Thanh ôm quyền nói: - Đại nhân yên tâm, các huynh đệ dưới trướng mạt tướng chỉ chờ đến ngày hôm nay!
Hoa Linh gật đầu, sau đó hạ lệnh: - Kỵ binh phân thành hai đội, cảnh giác ở đầu trận tuyến phòng ngừa Khiết Đan tấn công từ bên cánh!
Binh Khiết Đan đều là kỵ binh, tốc độ tới cực nhanh, phương trận phòng ngự quân Hán vừa mới kết thành trên đường chân trời đã xuất hiện bóng dáng kỵ binh. Trên mặt tuyết trắng xóa, kỵ binh đạp vỡ tuyết đọng trên đất dấy lên một màn sương trắng mịt mờ bao phủ. Theo gió bắc rít gào mà đến, tốc độ của kỵ binh Khiết Đan dường như càng tăng trưởng hơn so với dĩ vãng. Người Khiết Đan với áo giáp da màu vàng xám trở nên nổi bật giữa tuyết trời, như một trận bão cát nổi lên cuồn cuộn càn quét tới. Dã chiến trên bình nguyên, người Khiết Đan gần như chưa bao giờ gặp đối thủ. Kỵ binh của họ nhanh như gió cuốn, thông thường khi kẻ địch còn chưa kịp chuẩn bị ổn thỏa đã bị họ đột kích rồi.
Giữa người Hán Trung Nguyên và dân tộc thảo nguyên đã có lịch sử chiến tranh lâu dài, người Hán cũng từ những trận giao chiến với người thảo nguyên mà tổng kết ra một bộ các thủ đoạn hữu hiệu dành cho bộ binh đối kháng với kỵ binh.
Trong đó, lấy trường mâu thủ đứng san sát nhau kết trận đối phó với mũi công kích của kỵ binh, chính là một phương pháp hữu hiệu nhất.
Doanh của Hoắc Quang mười ngàn binh lính, ngoại trừ hai ngàn cung tiễn thủ điều ra ngoài, ngày hôm nay trong tay mỗi người lính không phân biệt binh chủng đều có hai món vũ khí. Trường mâu và đoản đao. Hơn nữa, trường mâu trong tay họ là được đặc chế để đối phó với kỵ binh Khiết Đan, dài chừng bốn mét. Đoản đao dài không tới hai thước, so với hoành đao chế thức của Đại Hán cũng phải ngắn gần nửa. Loại đoản đao này là một món vũ khí sắc bén khi đánh sáp lá cà.
Tiếng vó ngựa rầm rập từ phương bắc truyền tới, hệt như một trận sấm rền cuốn đến từ nơi chân trời. Đại đội kỵ binh Khiết Đan dưới sự chỉ huy của tướng lĩnh, khi còn cách quân Hán chừng một dặm thì bắt đầu tăng tốc. Kim Trướng tướng quân Á Khố Lý mang theo một vạn năm ngàn nhân mã bản bộ kéo dài ở phía sau, mặt khác một đội ngũ do hai vạn người hợp thành phân làm bốn trận hình trùy tiến công đâm về phía trước. Mặc dù lang tướng của đội ngũ hai vạn ấy rất phẫn giận trước sự an bài của Á Khố Lý, song do sự chênh lệch trên thân phận và chức quan khiến họ không cách nào kháng cự mệnh lệnh.
- Phía trước là người Hán, hãy giẫm lên giết chết bọn chúng!
Lang tướng Khiết Đan cánh trái rít lên gào thét: - Hãy cho bọn chúng nếm thử tư vị của loan đao!
Lang kỵ Khiết Đan hò hét ầm ầm, tiếng sói tru che trời phủ đất. Khi cách còn có hai trăm bước, chiến mã được gió bắc đẩy đưa giẫm vỡ bọt tuyết đã bắt đầu đánh đến trước mặt binh lính quân Hán, cảm giác giá lạnh ngược lại hơi nới lỏng cảm giác khẩn trương trong lòng bọn lính. Bầy sói trong gió bão rít gào cũng chẳng có gì đáng sợ, bởi vì Hán vương đã từng dẫn dắt bọn hắn đi chặt đầu sói làm cầu đá chơi nào chỉ một lần.
- Trường mâu thủ! Bày trận!
Khi đội ngũ hai vạn Khiết Đan tiên phong cách quân Hán chỉ còn một trăm năm mươi bước, Hoắc Quang rống lớn ra lệnh. Mấy ngàn trường mâu thủ bộ binh quân Hán phân thành năm hàng, tạo thành một con đê rắn chắc. Binh lính quân Hán hàng thứ nhất ngồi xổm xuống, dựng xéo trường mâu dài bốn mét, cán mâu chống trên mặt đất. Bọn họ kẹp trường mâu dưới nách, hai cánh tay giữ chặt cán mâu. Hàng thứ hai nửa ngồi, gác trường mâu trên vai binh lính hàng thứ nhất, cũng tương tự chĩa xéo lên. Hàng thứ ba khom người, trường mâu đặt trên vai binh lính hàng thứ hai. Đến hàng thứ tư, bọn lính lại ngồi xổm xuống, chống cán mâu trên mặt đất. Hàng thứ năm cũng giống như vậy.
Phương trận của bộ binh quân Hán tựa như một khu rừng cây sắc bén, mũi thép chĩa xéo, vững vàng như núi.
Một trăm bước, tuyết mịn bắn vào mặt càng lúc càng nhiều, thậm chí đã có thể cảm nhận mặt đất rung động.
- Cung tiễn thủ, bắn tự do, bắn!
Cố ý để cho kỵ binh Khiết Đan đến gần chút, Lý Thanh mới hạ lệnh cung tiễn thủ bắn tên. Làm vậy là nhằm hạ thấp cực hạn tốc độ xông kích của kỵ binh Khiết Đan. Nếu bắn tên quá sớm, dù rằng bắn góc cao ở ngoài hai trăm bước có thể giết địch, nhưng khi đó quân Khiết Đan ở mặt sau sẽ có đủ thời gian điều chỉnh chiến mã, không để cho chiến mã giẫm lên người kỵ binh Khiết Đan bị ngã ngựa, sau đó lại đề thăng tốc độ tấn công phương trận quân Hán. Còn nếu trong vòng trăm bước sát thương lượng lớn kỵ binh Khiết Đan đi đầu, kỵ binh Khiết Đan ở phía sau căn bản sẽ không kịp né tránh! Lúc này, chính là thời điểm kỵ binh với tốc độ nhanh nhất.
Vù vù!
Mấy ngàn mũi tên lông vũ bắn ra, lông vũ trắng phau hòa lẫn tuyết đọng trên mặt đất.
Ầm!
Mấy chục xe liên phát hỏa nỏ đồng thời rống giận, trút xuống mấy vạn tên nỏ ra ngoài. Cơ hồ như một trận tuyết lở nổi lên trên mặt đất bằng, mũi tên lông vũ dày đặc thậm chí che lại ánh sáng vầng thái dương! Uy lực xe liên phát hỏa nỏ miễn phải bàn đến, mặc dù dưới sự tấn công tốc độ cao của kỵ binh xe liên phát hỏa nỏ chỉ có cơ hội bắn một lượt, nhưng lúc này đã đủ đánh nát tan tác kẻ địch rồi. Lông vũ trắng xóa che trời phủ đất, dường như còn dày đặc hơn cả cơn sóng tuyết bị gió bắc dấy lên cuồn cuộn!
Thời khắc mũi tên lông vũ tiếp xúc với kỵ binh Khiết Đan, lớp kỵ binh Khiết Đan đi đầu như lúa mạch bị lưỡi hái gặt đổ, một lớp lại một lớp ngã xuống. Tên lông vũ trút xuống như cơn mưa tầm tã, hung tàn xé xuống một khối dày từ trận hình của kỵ binh Khiết Đan.
Trong vòng một trăm bước, kỵ binh Khiết Đan xung phong gần như không còn ai sống sót!
Ít nhất hai ngàn kỵ binh đã bị một vòng mũi tên lông vũ này bắn chết, kỵ binh Khiết Đan như một dòng nước lũ đánh vào trên tảng đá lớn vô hình, ầm ầm vỡ tung sau đó khuấy động hoa sóng ngập trời. Đỉnh lũ đánh trên đá lớn vô hình, nổ tung đầy đất thịt người thây ngựa.
Tiếng chiến mã gào thét tuyệt vọng, tiếng bi ai của người trước khi chết hòa quyện xôn xao tựa sóng lớn vỗ bờ.
Kỵ binh phía trước cả người lẫn ngựa bị bắn thành nhím, những thi thể đính đầy lông vũ trắng phếu chạy điên cuồng lên trước vài bước sau đó đổ gục ầm ầm. kỵ binh ở sau còn chưa kịp trốn tránh, mất đi tấm chắn đằng trước, mũi tên lông vũ như bóng với hình truy tới thân thể chúng, ngay tức khắc lớp kỵ binh mặt sau liền hóa thành một con nhím lổm chổm khác. Khi kỵ binh từ trên lưng ngựa rơi xuống thì đã hóa thành những thi thể không còn sức sống, rất nhanh liền bị loạn mã theo đuôi giẫm nát nghiền thành vũng bùn lầy màu đỏ au hòa trộn cùng tuyết đọng.
Có kẻ may mắn trúng tên chưa chết, nhưng chiến mã lại bị bắn trúng chỗ hiểm. Chiến mã té nhào trên đất đè nặng lên một chân gã, gã vừa ra sức rút chân, vừa quay đầu nhìn xem có ai sắp chạy tới giẫm lên mình không. Gã mới quay đầu liền bị đùi ngựa đá vào mặt! Chiến mã chạy với tốc độ cao lực va đập cực kì lớn, mặt của gã kỵ binh trực tiếp bị đá nát. Thân thể giật ngửa ra sau, ngực lại nghênh đón một cái chân ngựa khác, giáp da và lồng ngực tức thì bị lõm xuống một cái hố to, rất nhanh, máu tươi phun trào theo khe nứt của chiếc áo giáp bị phá thủng.
Khoảng cách một trăm bước, cung tiễn thủ nhiều nhất có thể bắn ra ba mũi tên. Xe hỏa nỏ lại chỉ có cơ hội một lượt bắn, mà với tốc độ xung phong của Lang kỵ Khiết Đan, trăm bước chỉ cần tầm sáu hơi thở là vọt tới được rồi.
Mã đội Khiết Đan bị chém đứt đoạn trở nên tán loạn, tốc độ cũng hơi suy giảm. Song, hơn một ngàn cỗ thi thể lại không ngăn chặn được kỵ binh phía sau nện bước, trong tích tắc xảy ra va chạm. Nếu nói mũi tên lông vũ rậm rạp của quân Hán là tảng đá vô hình, thì đã thành công khiến cho đội ngũ kỵ binh Khiết Đan xuất hiện dấu hiệu tan tác. Khi đó, đại trận phòng ngự mà quân Hán đã hoàn tất kết trận liền trở thành một con đê đập kiên cố hữu hình.
Lang kỵ Khiết Đan đâm sầm vào mâu trận tựa như sóng biển đập vào đê đập, trong nháy mắt biển máu vỡ tung.
Kỵ binh đi trước nhất quơ loan đao muốn chém chết lũ người Hán ngăn trở trước mặt, nhưng loan đao của chúng quá ngắn. Mà trường mâu dài bốn mét vừa mới nâng lên khua múa đã lập tức đâm xuyên ngực và vùng bụng của bọn chúng. Chiến mã đón nhận đả kích còn thảm thiết hơn kỵ binh, lực mạnh va đụng gãy cả trường mâu, nhưng đầu mâu bị gãy lại găm càng sâu hơn vào trong thân thể chiến mã.
Vô số kỵ binh từ trên lưng chiến mã lộn mình ngã xuống, thân thể đã chết nằm thẳng đờ trên đất. Còn những kẻ chưa chết thì mau chóng bị binh lính quân Hán dùng đoản đao đâm vào tim của chúng.
Kỵ binh Khiết Đan hàng trước bị xuyên thủng chết, hàng sau lại tiếp nối xông lên va chạm. Dòng nước lũ đập cho con đê chấn động, binh lính quân Hán hàng đầu gần như toàn bộ chết trận!
Dưới sự chỉ huy của Lý Thanh, cung tiễn thủ quân Hán bắt đầu bắn góc cao đả kích kỵ binh Khiết Đan ở mặt sau. Hai mắt Hoắc Quang đỏ au, hắn lớn tiếng hô lên, cổ động sĩ khí binh lính kháng trụ mũi công kích của Khiết Đan. Tốc độ kỵ binh một khi bị cản trở, mất đi ưu thế tốc độ kỵ binh sẽ chỉ trở thành bia ngắm của trường mâu thủ. Quân Hán chỉ cần chịu đựng trụ vững, chỉ cần mâu trận có thể chống đỡ người Khiết Đan, như vậy kỵ binh từ phía sau chất chồng xông lên sẽ ngăn chặn đường lui của tiên phong, người Khiết Đan có muốn chạy cũng chạy không được!
- Cố gắng trụ vững! Các huynh đệ! Chỉ cần Khiết Đan qua không được mâu trận của các ngươi, ngày chết của bọn chúng đã gần kề!
- Hàng thứ ba, hàng thứ ba đứng lên, trường mâu giơ ngang!
- Hàng thứ ba ngồi xổm, hàng thứ tư đâm tới trước!
- Lý Thanh! Lệnh cho cung tiễn thủ của ngươi bắn chụm đi, trước tiên giết chết hết lũ Khiết Đan tiến mạnh vào cho ta!
Lý Thanh lớn tiếng đáp: - Ông đang làm đây!
Vù vù!
Mấy trăm mũi tên lông vũ bắn chụm, đem Lang kỵ Khiết Đan đột tiến hàng mâu trận thứ ba đập rớt xuống lưng ngựa. Mũi tên lông vũ dày đặc chụm lại như nắm tay, hung hăng đập nát mấy chục Lang kỵ Khiết Đan đi đầu, nghiền nát bấy.
Giờ khắc này, sinh mạng tan biến thoăn thoắt như sao băng, không biết, bên con đường hoàng tuyền hoa bỉ ngạn nở rộ sẽ được bao nhiêu máu loãng vun tưới, những đóa hoa càng thêm xinh đẹp thắm nồng tựa máu. Mặt sau đại trận quân Hán chính là vườn hoa bỉ ngạn chờ được tưới máu.

Bình Luận

0 Thảo luận